Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thu Phục Tổng Tài Cao Ngạo - Đường Thi - Bạc Dạ

Chương 685

“Nói thật, tôi đoán không ra tác phong làm việc của anh.” Ánh mắt Đường Thi mang theo cảnh giác: “Nếu như anh cùng bọn họ là cùng một phe thì tại sao lại thông báo cho tôi?” “Chúng tôi không phải là cùng một phe, nhưng chúng tôi hợp tác với nhau vì mục đích giống nhau. Đường Thi, tôi chỉ muốn biết bảy người trong Thất Tông Tội Lý, hơi nữa chưa bao giờ nghĩ tới việc thực sự sẽ tấn công em.” Phúc Trăn giang hai tay, như muốn thể hiện rằng anh ta thực sự không có ý định xấu: “Vụ tai nạn máy bay chỉ là ngẫu nhiên, em hãy tin tôi đi.”

Đường Thi chế nhạo: “Tại sao tôi phải tin anh?” Phúc Trăn ngẩn người, bây giờ Đường Thi còn khó đối phó hơn Bạc Dạ “Vậy thì tại sao kể cả khi biết tôi không phải là người tốt lành gì mà em vẫn sẵn sàng đến gặp tôi?”

Lời nói của Phúc Trăn nghênh đón nụ cười khẽ của Đường Thi: “Bởi vì tôi nghĩ rằng anh không tạo ra uy hiếp gì cho tôi.”

Phúc Trăn thật muốn nghiến răng nghiến lợi: “Đường Thi, tại sao bây giờ em lại lớn lối như vậy?” “Thật không?” Đường Thi cười lạnh: “Trước kia có lẽ là do tôi quá hiền lành nên cho anh ảo giác rằng tôi rất ngốc?”

Phúc Trăn không nói gì cả.

Sau đó, Đường Thi đứng dậy nói: “Nếu như anh vẫn muốn tiếp tục chọn tôi làm đại sứ thì tôi cũng không sao, dù sao cũng là đại sứ, cũng không ảnh hưởng gì đến tôi. Nếu như anh không muốn thì chúng ta ra tòa và đền bù tiền vi phạm hợp đồng một lúc cũng coi như là thanh toán xong. Phúc Trăn, anh thực sự không cần phải tỏ thái độ đạo đức giả đó với tôi.”

Phúc Trăn nhìn bóng lưng của Đường Thi, cuối cùng cắn răng nói: “Em cho rằng tôi không phải em là không được đúng không?” “Tôi cũng không đề cao bản thân cao như vậy.” Đường Thi cười khe khẽ vài tiếng: “Có điều, tôi cũng không phải không phải là anh thì không thể, nếu anh muốn cùng tôi xé mặt thì anh cứ thử xem?”

Phúc Trăn tức giận đến mức gần như không nói được trôi chảy, chỉ vào mặt Đường Thi: “Hôm nay là tôi cố ý xuống mặt mũi để cùng em thẳng thắn cầu hoa, nếu em cứ phải nói chuyện quái gở với tôi như thế này thì chúng ta cũng không cần phải làm chuyện hợp tác khác nữa rồi.” “Tôi không có vấn đề gì cả” Đường Thi ngoái đầu nhìn lại, trên mặt lộ ra vẻ thờ ơ: “Từ trước đến nay đều là anh âm dương quái khí, Phúc Trăn! Ngay từ đầu anh đã cố ý thăm dò tôi rồi, anh có tư cách gì để nói tôi?”

Phúc Trăn chấn động vô cùng, sau đó nhìn Đường Thi rời đi, và tình cờ đụng phải người phụ nữ từ bên ngoài bước vào, đó là Thạch Họa. “Ồ, đây không phải là Đường Thi sao? Còn mặt mũi đến đây à?”

Thạch Họa đắc ý nói: “Anh họ tôi đang nghĩ đến việc thay đổi đại sứ, tại sao cô lại vẫn đến đây?”

Đường Thi khinh thường châm chọc: “Vậy thì cô hãy bảo anh họ cô đừng gọi tôi đến đây nữa!”

Tiêu Hách Thiên vẫn đi theo bên người Thạch Họa, kể từ khi nhìn thấy Đường Thi thì lông mày của anh ta đã cau lại, anh ta cũng là người phát ngôn, anh ta đến gặp Phúc Trăn để nói về những vấn đề khác, thật không nghĩ đến lại gặp Đường Thi ở đây.

Đường Thi không nói chuyện, trực tiếp coi Thạch Họa như không tồn tại. Thạch Họa chỉ vào Đường Thi: “Chẳng mấy chốc nữa thì cô sẽ bị anh họ của tôi thay đổi, cô đừng kiêu ngạo, tôi xem cô còn có thể cười được mấy ngày nữa!”

Đường Thi ngoái đầu nhìn lại, hời hợt nói một câu, như là không quan tâm chút nào: “Vậy thì thật là tốt, sau này sẽ không có người nào đến xin tôi làm đại sứ rồi.” “Cô!”

Thạch Họa tức giận vô cùng, cô ta quay đầu nhìn lại thì thấy Phúc Trăn đang ngồi trong văn phòng tổng giám đốc sắc mặt cũng không tốt lắm. Cô ta nghĩ đến việc hai người này nhất định phải có xích mích nhau nên cô ta muốn bỏ đá xuống giếng, cố ý nói to với Phúc Trăn: “Cái loại phụ nữ không có lương tâm, không biết xấu hổ, sớm muộn gì thì cô cũng sẽ gặp báo ứng mà thôi.”

Đường Thi cười khúc khích rồi trực tiếp rời đi, Thạch Họa nhìn Đường Thi đi rồi nháy mắt với Tiêu Hách Thiên, quả nhiên bên kia đã nhận ra điều gì đó và âm thầm gửi tin nhắn.

Đường Thi vừa bước ra ngoài liền nhìn thấy một bóng người cao lớn đứng ở đại sảnh, dáng người cao gầy, khí thế cường hãn, Đường Thi tiến lại gần mới nhận ra đó là Bạc Dạ. “Sao anh lại..” Đường Thi vẫn có chút kinh ngạc: “Sao anh lại xuất hiện ở đây?”

Bạc Dạ bước tới, vội vàng nhìn Đường Thi: “Em không bị thương chứ?”

Hù chết anh, vừa nghe tin Đường Thi một mình đến công ty của Phúc Trăn thì anh lập tức bỏ lại mọi chuyện để xem tình hình, ai biết được Phúc Trăn có trực tiếp tấn công Đường Thi hay không chứ?” “Tôi không bị thương”

Đường Thi mỉm cười, theo thói quen nhẹ nhàng gạt tay Bạc Dạ ra: “Tôi nghĩ bây giờ Phúc Trăn đang nằm ở thế bất lợi, cho nên anh ta sẽ không dám làm chuyện gì hấp tấp trong lúc này” “Lần sau Phúc Trăn tìm em thì em ít nhất cũng nên tìm người đi cùng.”

Bạc Dạ nói với Đường Thi, rồi cùng cô bước ra ngoài. Khi cô vừa bước ra khỏi cửa công ty thì một âm thanh cọt kẹt phát ra từ trên đầu bọn họ…

Bạc Dạ còn chưa phát hiện ra, vừa định đi mở cửa xe thì Đường Thi trong nháy mắt siết chặt, chạy tới hét lớn: “Bạc Dạ, cẩn thận cái biển quảng cáo trên đầu…!”

Chỉ nghe một tiếng nổ lớn, tấm biển ban đầu được lắp đặt trong tòa nhà cao tầng phát ra một tiếng vang sau đó rơi xuống một cách nặng nề Thạch Họa đang đứng ở bên trong nhìn tất cả những thứ này, trên mặt lộ ra một nụ cười dữ tợn, lúc này, Đường Thi hét lớn một tiếng, Bạc Dạ kinh ngạc quay đầu lại tiền nhìn thấy Đường Thi lao về phía mình, cả thế giới chỉ còn dư lại bóng dáng gầy yếu của cô ấy… “Đường Thi!”

Đúng lúc đó, long trời lở đất!

Bạc Dạ chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ xảy ra tình huống đột ngột như vậy, ngay sau khi cả người bị Đường Thi hất sang một bên, tấm biển quảng cáo nặng nề rơi xuống, sụp xuống một tiếng va chạm mạnh, trên mặt đất tung lên hàng vạn hạt bụi!

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận