Chương 969
Nghe những gì Bạch Việt nói, Diệp Kinh Đường kinh hãi đến nỗi không nói được lời nào.
Không phải anh ta chưa từng nghĩ tới mục đích làm những việc này của Vinh Nam, mà là cho dù bọn họ có suy đoán như thế nào, cũng không nghĩ ra được phương diện này. “Có lẽ Vinh Nam muốn bắt đầu lại, cái này có liên quan tới Vinh Bắc.”
Bạch Việt chậm rãi nằm xuống giường, Giang Lăng đứng bên cạnh nhìn đến sốt ruột, lại kiểm tra vết thương cho anh ta một lần nữa.
Bạch Việt không kháng cự, vừa để Giang Lăng xem xét cơ thể, vừa tiếp tục nói với Diệp Kinh Đường: “Vì vậy xét ở một góc độ khác Vinh Nam và chúng ta thuộc cùng một loại người. Anh ta vì một người mà từ bỏ tất cả mọi thứ.”
Vì một người đã chết.
Làm như vậy thực sự có ý nghĩa sao? Anh ta nhìn Bạch Việt đấy hoài nghi, sau đó Bạch Việt khẽ nói: “Tôi chưa từng nghĩ đen chuyên Vinh Bắc rốt cuộc có quan hệ gì với chúng ta. A! Giang Lăng anh nhẹ tay chút được không?”
“O.”
Diệp Kinh Đường thu lại vẻ mặt nghiêm túc, giống như đang nói đùa: “Bạc Dạ đang trong lúc nước sôi lửa bỏng, hai người còn ở đây tán tinh nhau như một cặp vậy được à?”
“Cái gì mà một cặp mới chả không cặp.”
Bạch Việt tức đến nỗi mặt mũi đỏ bừng bừng: “Anh bớt nói vài câu đi, lát nữa Giang Lăng không vui, tôi không dỗ nổi đâu, người ta có bạn gái đó.”
“Chia tay rồi.”
“Hả?” Bạch Việt và Diệp Kinh Đường đều sững người. “Chia tay rồi?”
“Lúc nào vậy?”
Không phải đang tốt đẹp sao?
Nghe nói cô ấy còn là con gái nhà quyền quý, từ nước ngoài trở về, hiểu biết sâu rộng, đứng cùng Giang Lăng thì quà là xứng đôi vừa lửa. Diệp Kinh Đường nói với vẻ tiếc nuối: “Một cô gái tốt như vậy, nói chia tay là chia tay? Anh thật sự đành lòng sao?”
Giang Lăng chỉ im lặng, trên mặt cũng không có cảm xúc gì khác, anh ta vội vàng sắp xếp dụng cụ, sau đó đặt vào khay nhấc lên, nói: “Hai mươi phút trước.” Bạch Việt và Diệp Kinh Đường nhìn nhau, Diệp Kinh Đường nói: “Ô, nghĩa là sau cuộc điện thoại với tôi, tôi đang trên đường đến nhà anh hà?”
Um.”
Giang Lăng bắt đầu rửa dụng cụ phẫu thuật, sau đó khử trùng, tất cả quá trình đều được làm một cách tuần tự, nhanh chóng.
Bạch Việt nhìn bóng lưng điểm tĩnh của anh ta, không biết vì sao hô hấp trong lồng ngực bỏng trờ nên khó khăn, anh ta ngây người ra hỏi: “Vì sao vậy?”
Tại sao đang yên đang lành lại chia tay với người ta?
Nghe nói cô gái ấy xuất thân trong sạch, cũng chẳng có tiền sử đen tối gì cả, lại còn hiền lành lương thiện, vậy rốt cuộc là tại sao chứ? “Vi anh.”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!