Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thủ Thư Xuyên Không - Trương Huyền (FULL)

Tất cả chợt yên tĩnh.

Mạc Thiên Tuyết dụi dụi con mắt, thiếu chút nữa ngất đi.

Chỉ thấy trận pháp trong sân khiến cho người ta không nhìn thấy rõ, quả thật đã biến mất.

Đạp một cước, khiến trận pháp tam cấp ngừng vận chuyển?

Thế nào... giống như đang nằm mơ vậy?

Hễ là trận pháp, có thể căn cứ vào địa hình, núi, sông, thậm chí thiên địa ngôi sao xây dựng ra từ trường đặc biệt, có thể khiến cho sinh mạng tiến vào trong đó, rơi vào hỗn loạn, tìm không rõ phương hướng.

Không nghiên cứu sâu sắc đối với trận pháp, muốn tìm được chỗ cốt lõi của trận cơ, khiến cho nó dừng lại, tuyệt đối là không có khả năng.

Người trước mắt này, vẻ mặt mê man, đối với trận pháp hoàn toàn không hiểu, đạp một cước qua khiến cho trận pháp tam cấp ngừng vận chuyển...

Có thể lại khoa trương thêm một chút nữa hay không?

Nếu như chỉ là vận khí, vận cứt chó này cũng quá nghịch thiên!

Mạc Vũ cũng sững sờ.

Từng tận mắt nhìn thấy rất nhiều thủ đoạn của Trương Huyền, biết hắn thần bí, cường đại. Nhưng khi nàng nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, vẫn thiếu chút nữa thì khiếp sợ đến mức lập tức ngất đi.

Lâm gia sở dĩ lợi hại, ở toàn bộ vương thành ngang ngược không chút e ngại, thậm chí ngay cả mặt mũi vương thất cũng không cần nhìn tới, chủ yếu nhất lại là dựa vào trận pháp tam cấp.

Loại đại trận cấp bậc như vậy bố trí ra, cường giả Chí Tôn sơ kỳ gặp gỡ, cũng rất khó chạy trốn...

Kết quả, người này ngay cả Lâm gia là gì cũng không biết, một cước... dễ dàng phá giải!

Sớm biết rằng thủ đoạn của ngươi rất nhiều, khiến người ta giật mình, nhưng điều này... giật mình cũng có chút quá mạnh mẽ đi!

Chẳng lẽ, ngươi ngoại trừ danh sư, luyện đan sư, y sư, thuần thú sư, độc sư ra... còn là một vị trận pháp sư?

Đây cũng đều là chức nghiệp đứng trước trong thượng cửu lưu...

Người người đều nói nàng là thiên tài, bất kỳ nghề nghiệp nào cũng vừa học liền biết. Nhưng vừa so sánh với người này... Trời ạ, vẫn giống như một kẻ ngu si... Vô tri tới cực điểm!

Suy nghĩ một chút cũng khiến cho người ta buồn bực có chút phát điên.

- Ngươi, ngươi...

Hai người chỉ là chấn động kinh ngạc. Lâm Đào tông sư vừa rồi vẫn là vẻ mặt khinh bỉ, cằm thiếu chút nữa rơi trên mặt đất.

Sở dĩ hắn hết lần này đến lần khác từ chối, không phải lo lắng hùng sư đuôi vàng chạy ra, cũng không phải cảm thấy trị không hết, mà là... trận pháp này do hội trưởng tự tay bố trí. Hắn chỉ là nhị tinh đỉnh phong, ngay cả trận cơ, cờ trận ở chỗ nào cũng không tìm được, càng chưa nói tới loại bỏ!

Bỏ còn bỏ không xong, tất nhiên cũng làm không được chuyện khiến cho trận pháp ngừng vận chuyển.

Ai biết người này không chỉ khiến cho trận pháp dừng, còn đơn giản như vậy...

Người khác dừng một trận pháp, tiêu hao vô số tâm huyết. Không chỉ nhiều lần thử, còn cần la bàn định vị, quan sát chỉnh thể, tìm đọc sách cổ, nghiên cứu tư liệu... Chuẩn bị không tốt còn có thể bị trận pháp vây khốn, sinh tử không do mình quyết định...

Người này thì hay rồi. Nhìn cũng không nhìn, đạp qua một cước, so với đá cọc gỗ không có gì khác nhau...

Nếu như là người khác làm vậy, khẳng định gặp phải trận pháp cắn trả, lập tức lại chết.

Hắn không chỉ không có việc gì, trận pháp mẹ nó thật đúng là dừng lại...

Có nhầm hay không?

- Vào đi thôi!

Hắn đang chấn động kinh ngạc không biết nên nói cái gì, lại nghe người thanh niên cách đó không xa bắt chuyện một tiếng, đi vào sân trước.

Theo sát phía sau, Lâm Đào tông sư nhìn xung quanh một vòng, bất đắc dĩ phát hiện, trận pháp quả nhiên không tiếp tục vận chuyển... Quả thật bị hắn đạp một cước ngừng lại.

- Trước kia còn tưởng rằng người này chỉ có hư danh, thực lực kém, không xứng với chức vị. Không nghĩ tới hắn lợi hại như vậy... Chỉ sợ cũng chỉ có vị Trương Huyền Trương sư danh tiếng nổi như cồn kia, mới có khả năng với sánh ngang với hắn!

Nhìn một hồi, xác nhận trận pháp ngoại trừ ngừng vận chuyển, cũng không bất kỳ tổn hại nào, gương mặt khinh thường của Lâm Đào tông sư, trở nên ngưng trọng.

Vừa nghe được tin tức vị Liễu lão sư này giải quyết tường nghi vấn khó xử lý trở thành hội trưởng, hắn vẫn xem thường.

Dù sao, bất kỳ nghề nghiệp nào, thực lực mới là quan trọng nhất. Thực lực không bằng, tất cả đều hoa trong gương, trăng trong nước.

Thông Huyền cảnh sơ kỳ, không tầm thường chút nào. Trước đó hắn căn bản không để ở trong lòng... Hiện tại một cước khiến cho trận pháp tam cấp dừng lại. Phần thủ đoạn này, ngay cả hội trưởng cũng làm không được. Xem ra vị Liễu lão sư này cũng không đơn giản giống như trong tưởng tượng.

- Phải mau chóng nói chuyện này cho tộc trưởng biết...

Trong lòng hắn âm thầm có quyết định.

...

Trận pháp có sinh môn, tử môn, tất nhiên cũng có ưu điểm và khuyết điểm.

Tìm được loại khuyết điểm này, lợi hại hơn nữa cũng sẽ trở nên giống như rơm rạ, không chịu nổi một đòn.

Đương nhiên, loại thiếu sót này, nói trắng ra là chỗ từ trường của trận pháp giao hòa.

Có cái ở chính giữa, có cái ở bên cạnh. Vận khí của Trương Huyền không tệ. Cái này vừa vặn ở bên cạnh, bị Đồ Thư Quán chỉ rõ vị trí.

Người ngoài thoạt nhìn hắn đạp một cước qua, khiếntrận pháp dừng, đơn giản vô cùng. Trên thực tế, chân khí thiên đạo tiến vào trong đó, dung hợp với linh khí trong đó, phá hủy từ trường của trận pháp bình thường, mới đưa đến lực lượng hai bên trùng kích, mất đi tác dụng.

Chân khí thiên đạo là do linh lực tinh thuần nhất dung hợp thành, giống như nam châm, có thể đơn giản phá hủy kết cấu của trận pháp.

Chính vì vậy, một cước đơn giản, liền làm ra hiệu quả ngoài dự đoán của mọi người. Đổi lại thành những người khác, cho dù biết sự thiếu sót này, chỉ sợ cũng phải tiêu tốn công phu rất lớn mới làm được.

Dọc theo con đường nhỏ rải đá cuội quanh co đi về phía trước.

Sân sạch sẽ ngăn nắp, cũng không bẩn loạn giống như trong tưởng tượng. Bọn họ đi về phía trước không xa, một cung điện to lớn xuất hiện ở trước mắt.

Ngay sau đó một tiếng ngáy đinh tai nhức óc vang lên. Mặt đất chấn động bụi bặm bay lên, khiến người ta mê muội từng đợt.

- Quá tốt. Hùng sư đuôi vàng đang ngủ!

Ánh mắt Mạc Thiên Tuyết nhất thời sáng lên.
Nhấn Mở Bình Luận