“Sau đó, anh biết bây giờ Cố Tử Yên là giả. Cô ta không phải bạn thuở nhỏ của anh, mà người bạn hồi nhỏ đó, chính là Bạch Dương.” Khi Phó Kình Hiên nói về Bạch Dương, giọng anh trở nên dịu dàng hơn nhiều.
“Trời đất!” Phó Kình Duy giật mình bật dậy khỏi hàng ghế.
Các huấn luyện viên và đồng đội bên cạnh cậu ta cũng phải giật mình vì cậu ta.
“Kình Duy, cậu làm sao vậy?” Huấn luyện viên vẻ mặt tối sầm cảnh cáo: “Im lặng đi, mọi người đang nghỉ ngơi đấy.”
Sau đó, Phó Kình Duy mới nhận ra rằng phản ứng vừa rồi của mình là quá lớn, cậu †a cười xấu hổ: “Thật xin lỗi huấn luyện viên, tôi biết sai rồi.”
Nói xong, cậu ta cầm điện thoại di động đi ra khỏi sân vận động, đi đến một nơi yên Tĩnh, sau đó mới tiếp tục nói vào điện thoại: “Anh trai, anh nói chị Bạch Dương là bạn tâm giao của anh sao?”
Phó Kình Hiên không nói gì.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!