Ngoại hình của Viêm Y xinh đẹp, có điều vóc đáng có phần thấp bé. Mà bây giờ tóc của cô còn được vấn lên thành hai búi trên đầu, vừa văn tăng thêm một chút ngây thơ nghịch ngợm.
Không ai có thể ngờ rằng cô gái một cước đạp bay cánh cửa xông vào, mặt đỏ bừng vì tức giận kia lại là một cô gái đã gần hai mươi tám tuổi.
Người phụ nữ ngồi trên người Tạ Đinh hốt hoảng thu dọn đống quân áo xộc xệch, quay mặt sang một bên co rúm người lại. So với trước khi Viêm Y xông vào, bây giờ ngược lại mới biết da mặt mình cũng mong manh như thế nào?
Tạ Đinh trên mặt ngược lại cũng không có bao nhiêu phần hoảng sợ, gióng như loại chuyện bị bắt gian này đối với hắn đã sớm không phải chuyện gì hiếm thấy.
Vấy nhẹ bàn tay to lớn, hắn đuôi người phụ nữ kia đi, nhét dương vật còn dính đầy chất lỏng của hai người họ trở lại vào đũng quân, kéo khóa quần lại một cái. lại trở lại bộ dáng Tạ Định đại thần đang bình tĩnh ngồi trước màn hình máy tính ung dung làm việc.
Vì tham gia cuộc họp thường niên, hắn ta đã đặc biệt mặc một bộ lê phục màu đen chỉnh tẻ. Nếu đổi lại trước đây có lẽ Viêm Y có lẽ sẽ thèm thuông nhìn hắn mà sỉ tâm vọng tưởng, nhưng bây giờ cô chỉ cảm thấy bộ dạng lễ phục cầm thú này thật khiến cho người khác kinh tởm.
“Dịch Dịch.” Tạ Định lên tiếng trước, sắc mặt bình tĩnh, nhưng Viêm Y đã nhanh chóng tiến lên đoạt thế chủ động, cắt ngang lời đối phương đang định nói tiếp.
Cô dùng ánh mắt hung hăng quét qua căn phòng của đôi câu nam nữ này: "Không còn gì đáng đề nói nữa, chúng ta chia tay đi."
Tạ Đinh trợn to hai mắt, hắn không nghĩ Viêm Y lại dứt khoát như vậy, ngay cả cơ hội giải thích cũng không thèm cho hắn.
"Dịch Dịch, em nghe anh nói." Một chiếc hộp bay về phía Tạ Đinh, trực tiếp đập vào đầu hắn, trán của Tạ Đinh bị đập nát, máu tươi chảy ra ròng ròng, khiến người phụ nữ trong phòng bị dọa đến sợ hãi hét lên.
"Đừng có gọi tôi như vậy, sẽ chỉ làm cho tôi thêm buồn nôn mà thôi! Các người, đúng là đồ cặn bã!" Viêm Y liếc xéo. đôi cẩu nam nữ một cái, không muốn nghe lời giải thích của tên cặn bã khốn kiếp này, liền lập tức quay đầu rời đi.
Tạ Đinh lấy tay che trán, người phụ nữ bên cạnh hốt hoảng muốn kiểm tra vết thương cho hẳn, lại bị hẳn tức giận đẩy ra.
Chiếc hộp vuông nhỏ bị ném đang nẵm lăn lóc dưới chân hẳn ta, mặc dù những thứ bên trong chiếc hộp đã vỡ vụn khắp sàn nhà, nhưng cũng có thể miễn cưỡng phân biệt được hình dáng của chúng trước khi hi sinh anh dũng.
Đó là một con heo con bằng pha lê trong suốt, tròn xoe như quả bóng, một người đàn ông có thể ôm gọn nó trong lòng bàn tay.
Đây là món đồ mà hôm qua lúc Tạ Đinh cùng Viêm Y ra ngoài chơi, khi hắn nói với Viêm Y muốn tự mình chọn quà gì, cô đi vào một cửa hàng trang sức nhỏ trên đường chọn được.
Trước đây khi Tạ Đinh đưa phụ nữ ra ngoài, thứ họ muốn không phải là trang sức đắt tiền thì cũng là túi hàng hiệu nổ tiếng, hắn ta trước nay cũng vô cùng hào phóng, chưa bao giờ quan tâm so đo gì.
Nhưng Viêm Y là người phụ nữ duy nhất muốn hẳn mua tặng món đồ rẻ tiền như vậy.
Viêm Y nói, con heo nhỏ này chính là hẳn, sau này cô sẽ luôn mang theo nó bên mình, giống như hẳn đang ở bên cô vậy.
Nhưng bây giờ, con heo nhỏ này đã bị đập tan xươn nát thịt, tương lai của Tạ Đinh và Viêm Y cũng sẽ giống như món quà này, tan thành từng mảnh.
Thực ra bộ dạng của Viêm Y bây giờ cũng giống như đang chạy trốn khỏi công ty, những chuyện xảy ra vừa rồi quá đột ngột đến nỗi ngay cả cô cũng không kịp chuẩn bị tâm lý.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!