Quyển Thứ Hai: Lửa Tình Bùng Cháy
Chương 31: Tiểu Bạch Xui Xẻo.(Edit:xASAx)
*****
Biên soạn: Ốc Tiêu.
Test: Tiểu Phong.
Châu Lăng Vân mới là chuẩn nhé, Chu thì cũng không sai nhưng giờ người ta hay dùng Châu hơn.
Zhōu đó..
*****
Bạch Lạc Nhân đi qua ký túc xá tập thể của binh sĩ, đứng ở cửa hô lớn một câu, "Nhanh lên cho tôi!"
Từng binh sĩ dưới sự giám sát của Bạch Lạc Nhân lao ra khỏi ký túc xá, Bạch Lạc Nhân đi theo mấy người cuối cùng trong đội ngũ chạy đến sân huấn luyện. Trên đài chủ trì, Sư đoàn trưởng Châu Lăng Vân vừa được bổ nhiệm đã ngẩng đầu đứng đó từ lâu, lúc Bạch Lạc Nhân chạy qua đài chủ trì, cố ý nhìn cậu thêm một cái.
Châu Lăng Vân cũng là một nhân vật huyền thoại trong bộ đội không quân, ba mươi lăm tuổi nhậm chức Sư đoàn trưởng một sư đoàn phòng không không quân ở quân khu Quảng Đông, đảm nhiệm ba năm, toàn bộ sư đoàn đạt thành tích hiển hách, bổ sung vào nhiều mục còn trống trong lịch sử không quân. Có điều nghe nói phương pháp huấn luyện của ông ta cũng khá hà khắc và biến thái. Việc ông ta thích nhất chính là khiêu chiến cực hạn sinh lý và tâm lý của binh sĩ, thường là những binh sĩ qua tay ông ấy, đều có năng lực ý chí và sức chịu đựng mạnh mẽ cùng khả năng sinh tồn cao.
Chưa tới năm phút, sân huấn luyện đã tập hợp mấy ngàn người, toàn bộ xếp vào hàng ngũ.
"Báo cáo sư đoàn trưởng, Tiểu đoàn 1, 52 người, toàn bộ tập hợp xong!" Bạch Lạc Nhân chạy lên trước.
Ngay sau đó lại có vài sĩ quan chạy lên trước.
"Báo cáo sư đoàn trưởng, Tiểu đoàn 2, 498 người, toàn bộ tập hợp xong!"
"Báo cáo sư đoàn trưởng, Tiểu đoàn 4, toàn bộ tập hợp xong!"
Giọng nói hùng hồn của Châu Lăng Vân vang vọng khắp sân huấn luyện.
"Nghỉ!"
Tiếng bước chân đồng loạt vang lên, ánh mắt bình tĩnh của Châu Lăng Vân nhìn chăm chú vào mấy ngàn người bên dưới, trầm giọng nói: "Hôm nay tôi tập hợp khẩn cấp mọi người, không có ý gì khác, chỉ là muốn bồi dưỡng cho các cậu thói quen tốt đi tiểu vào ban đêm."
Bên dưới đồng loạt ồ lên.
"Tất cả yên lặng cho tôi!" Tham mưu trưởng ở bên cạnh giận dữ quát một tiếng.
Châu Lăng Vân mặt không đổi sắc, vẫn ung dung như trước nói: "Một lát nghe theo khẩu lệnh của tôi, ta hô một, các cậu lập tức cởi quần ra. Tôi hô hai, các cậu bắt đầu tiểu. Tôi hô ba, các cậu lập tức kéo quần lên. Tiểu xong, tôi sẽ đến từng người kiểm tra, chỗ nào trên mặt đất không có nước, võ trang đầy đủ* chạy ba vòng sân bay!"
(*Võ trang đầy đủ bao gồm: Quân trang, súng, balo...vv.. trong Hậu Duệ Mặt Trời cảnh Đại Úy bị phạt ý.)
Sắc mặt Bạch Lạc Nhân liền thay đổi, vị sư đoàn trưởng này khẩu vị thật nặng.
Binh sĩ còn chưa kịp phản ứng, Châu Lăng Vân đã hô "Một", ngay lập tức tiếng động cởi thắt lưng nối tiếp không dứt, Bạch Lạc Nhân đứng nghiêm, ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm binh sĩ tiểu đoàn mình, ý bảo động tác bọn họ nhanh một chút.
"Tiểu đoàn phó tiểu đoàn 1, đồng chí Bạch Lạc Nhân!"
Nghe thấy Châu Lăng Vân gọi tên mình, thân hình Bạch Lạc Nhân chấn động, vội vàng xoay người đứng nghiêm, vẻ mặt nghiêm túc nhìn sư đoàn trưởng, chờ chỉ thị của ông ta.
Không ngờ, Châu Lăng Vân chỉ thản nhiên hỏi: "Sao cậu không cởi?"
Vẻ mặt Bạch Lạc Nhân đọng lại, ánh mắt liếc thử mấy sĩ quan bên cạnh, phát hiện người ta đều đã cởi.
Chết tiệt! Bạch Lạc Nhân mơ hồ cảm giác được cây gậy của cậu vẫn chưa hoàn toàn mềm xuống, trên thực tế vừa rồi đứng trong sân huấn luyện, cậu vẫn còn đang nhớ đến những lời lưu manh Cố Hải nói trước đó.
"Chờ tôi cởi cho cậu sao?" Châu Lăng Vân đột nhiên mở miệng nói.
Vài gã sĩ quan cùng toàn thể hơn ngàn binh sĩ nín cười đến nội thương, Bạch Lạc Nhân lần này rốt cuộc xong rồi.
Cậu dùng động tác lưu loát cởi thắt lưng, sau đó thì cởi quần, chim to phấn chấn vui mừng bật tung ra! (>///