Quyển Thứ Hai: Lửa Tình Bùng Cháy
Chương 85: Xây Dựng Tinh Thần Văn Minh.(Edit:xASAx)
****
QC: Vũ Phong, Ốc Tiêu.
Biên soạn: YC.
****
Tháng bảy, Quân khu Bắc Kinh cử hành nghi thức thăng cấp quân hàm sĩ quan cấp Tướng tại hội trường Quân khu, Tư lệnh Quân khu tuyên đọc quyết định thăng cấp Trung tướng và Thiếu tướng của Chủ tịch Quân ủy, Chính ủy Quân khu chủ trì nghi thức thăng quân hàm, phát quyết định cho 7 sĩ quan được tăng quân hàm. Trong đó Cố Uy Đình từ quân hàm Thiếu Tướng thăng lên thành Trung Tướng, mà Châu Lăng Vân cũng từ Đại Tá thăng thành Thiếu Tướng.
Sau nghi thức tăng quân hàm cấp Tướng hai ngày, trong Quân khu lại cử hành nghi thức tăng quân hàm cấp Tá.
"Bạch Lạc Nhân, từ khi nhập ngũ tới nay luôn biểu hiện xuất sắc, tháng hai đánh rơi một máy bay địch xâm nhập không phận nước ta, nhận thưởng chiến công hạng nhất; tháng ba trong diễn tập bay cứu được một chiếc máy bay tiêm kích, nhận thưởng chiến công hạng hai; trong biểu diễn bay biểu hiện vượt trội, nhận thưởng chiến công tập thể hạng ba. Trong lúc phụ trách nhiệm vụ nghiên cứu, dốc lòng hoàn thành công việc, cần cù nghiên cứu kiến thức khoa học kỹ thuật hàng không và kỹ thuật bay. . . . . . Hiện thông qua phê chuẩn của Viện Quốc Vụ, Bạch Lạc Nhân từ quân hàm Thiếu Tá đặc cách thăng cấp thành quan hàm Thượng Tá, cũng từ Tiểu đoàn trưởng đặc cách đề bạt thành Trung đoàn trưởng."
Lưu Xung cũng vì biểu hiện xuất sắc từ quân hàm Trung Úy thăng cấp thành Thượng Úy.
Châu Lăng Vân tuyên đọc xong quyết định thăng cấp quân hàm, Tổng tư lệnh Không quân Quân khu Bắc Kinh phụ trách tuyên bố quyết định.
Bạch Lạc Nhân cùng mấy sĩ quan khác tinh thần phấn chấn đứng thành hàng trước đài chủ tịch, tiếp nhận quyết định, cũng hướng về thủ trưởng cùng tham gia nghi thức toàn thể đồng chí cúi chào, toàn cảnh vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Lúc Bạch Lạc Nhân xuống đài, vừa vặn đi ngang Châu Lăng Vân.
Địa vị Châu Lăng Vân tăng lên, đồng nghĩa cơ hội sau này mang binh huấn luyện sẽ giảm đi, phần lớn tinh lực phải chuyển sang phương diện quản lý bộ đội. Chức vụ Bạch Lạc Nhân tăng lên, đồng nghĩa cơ hội để cậu tham dự huấn luyện cũng giảm đi.
Đây là biểu thị thời kỳ Châu Lăng Vân kéo còi báo động, Bạch Lạc Nhân nửa đêm ra trận đã một đi không trở lại.
Cho nên khi Bạch Lạc Nhân đi ngang qua Châu Lăng Vân, cảm giác xung quanh đều trở nên dễ chịu, hòa hài.
Ngay lúc Bạch Lạc Nhân hả hê, giọng nói âm lạnh của Châu Lăng Vân ghé vào tai cậu thâm trầm vang lên.
"Yên tâm, tôi sẽ thỉnh thoảng tới tìm cậu."
Bạch Lạc Nhân đáp lại Châu Lăng Vân một nụ cười phong thái mê người, cứ việc phóng ngựa đến đây đi! Tôi đây giờ đã không sợ ngài nữa rồi
Châu Lăng Vân vẻ mặt âm trầm ở sau lưng ẩn giấu ý cười nồng đậm, Bạch Lạc Nhân là người đầu tiên qua tay ông mài giũa, không những không bị bào mòn, trái lại càng ngày càng có sự sắc sảo của quân nhân, có điều, ông thích.
Bạch Lạc Nhân cất bước trên đường đến nơi đóng quân, thỉnh thoảng nhận được các loại chúc mừng và ánh mắt hâm mộ, nhưng cậu vẫn duy trì tác phong khiêm tốn. Đối với tất cả khen ngợi đều nở nụ cười cho qua, đối với lời nói cố ý tâng bốc cũng chỉ tỏ thái độ hờ hững.
Lưu Xung lại đứng cách Bạch Lạc Nhân không xa, đang cùng một sĩ quan trò chuyện rôm rả, thấy Bạch Lạc Nhân đi tới, lập tức thu lại nụ cười trên mặt, lập tức đứng thẳng, chào theo kiểu nhà binh.
"Chào thủ trưởng! Chào Trung đoàn trưởng Bạch!"
Tâm tình trên mặt Bạch Lạc Nhân ẩn giấu rất sâu, "Ở đây làm gì?"
"Em và Tiểu Đổng đang nói về chuyện buổi tối chúc mừng, khà khà. . . . . ."
"Chút chuyện nhỏ này có gì đáng chúc mừng ?" Ánh mắt thô bạo của Bạch Lạc Nhân lạnh lùng quét qua, "Cần làm gì thì làm đi! Đừng gặp một chút chuyện tốt liền hả hê, đường còn dài lắm, cần phải giữ được bình tĩnh!"
Lưu Xung lại chào một cái, "Vâng, thủ trưởng!"
Nhìn bọn họ cười cười nói nói đi ra, Bạch Lạc Nhân vững bước trở về ký túc xá.
Chức vị tăng lên, cấp bậc và đãi ngộ tất cả đều không giống lúc trước, Bạch Lạc Nhân cũng rất nhanh phải rời khỏi ký túc xá này. Cụ thể chuyển tới đâu, bây giờ vẫn chưa có một câu trả lời chắc chắn, có thể xin ở lại bên ngoài hay không, hiện tại vẫn là ẩn số. Có điều ít nhất là có hy vọng, không giống trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ.
Đóng cửa lại, sửa sang lại quân trang một hồi, chỉnh chỉnh cổ áo, nắm thật chặt thắt lưng, một sĩ quan đẹp trai tinh thần phấn chấn xuất hiện trong gương, khóe miệng Bạch Lạc Nhân không nhịn được tràn ra nụ cười.
Cậu muốn đi tìm Cố Hải thật nhanh.
Một phút trước còn dạy bảo cấp dưới nên khiêm tốn, một phút sau liền lái xe quân đội, mang theo binh sĩ tinh nhuệ dưới quyền, uy thế to lớn xuất phát tới công ty Cố Hải.
Dọc đường, phụ tá của Bạch Lạc Nhân gọi cho Cố Hải một cú điện thoại.
"Thủ trưởng chúng tôi muốn tới công ty các vị thị sát, lập tức ra ngoài nghênh tiếp!"
Trực tiếp lưu loát cúp điện thoại, ngay cả phụ tá cũng cảm thấy vô cùng có mặt mũi, đây chính là ra lệnh với đại thiếu gia nhà Quân đoàn trưởng, Chủ tịch Hội đồng quản trị kiêm Tổng giám đốc công ty Khoa học Kỹ thuật Hải Nhân nha!
Cố Uy Đình và Bạch Lạc Nhân được thăng quân hàm và chức vị đã mang tới cho công ty Cố Hải ưu thế rõ ràng, nhà đầu tư tự tin tăng gấp bội, mấy ngày nay giá cổ phiếu công ty Khoa học Kỹ thuật Hải Nhân một đường tăng vọt, giá trị bản thân của Chủ tịch Hội đồng quản trị Cố Hải này cũng tăng vọt.
Ô tô vững vàng dừng ở cửa công ty, Bạch Lạc Nhân dưới sự vây quanh của mấy binh sĩ bước xuống cửa xe, mười phần khí thế.
Hai hàng mỹ nữ đứng thành hàng dọc, chia ra hai bên thảm đỏ tiến hành nghênh tiếp.
Cố Hải vô cùng trịnh trọng đi xuống bậc thang, theo sau là Diêm Nhã Tịnh và Đồng Triết.
Đội hình tiếp đãi này thật là long trọng.
"Hoan nghênh, hoan nghênh." Cố Hải chủ động bắt tay với Bạch Lạc Nhân, "Nhiệt liệt hoan nghênh thủ trưởng Bạch đến tham quan công ty chúng tôi và chỉ đạo, thủ trưởng Bạch, sao ngài không nói sớm một tiếng? Để tôi phái xe tới đón ngài."
Bạch Lạc Nhân vô cùng thô bạo vỗ vai Cố Hải, "Thật không dám làm phiền các người."
"Ngài đây là lời gì?" Cố Hải làm ra vẻ khúm núm nịnh bợ , "Ngài có thể tới công ty chúng tôi chỉ đạo công tác, thật sự là vinh hạnh của chúng tôi! Đừng nói phái một chiếc xe, chính là phái mười chiếc, phái một trăm chiếc, đối với thân phận như ngài cũng không có gì là quá."
"Ha ha ha. . . . . ."
Bạch Lạc Nhân cười lớn một trận hoàn toàn xứng đáng, sau đó ngẩng đầu bước lên bậc thang.
Tổng cộng mười bậc thang, mỗi một bậc đều có người đỡ.
Chắp tay sau lưng đi vào phòng khách công ty, mỹ nữ khắp nơi đều đứng quanh đón khách.
Bạch Lạc Nhân quay sang Cố Hải hỏi một câu, "Những thứ này đều là đội hình tiếp khách cậu sắp xếp?"
Cố Hải gật đầu, "Vâng, ngài có ý kiến gì sao?"
"Không đủ đẹp!" Bạch Lạc Nhân ho nhẹ hai tiếng.
Cố Hải giả bộ một vẻ mặt khiêm nhường, "Thủ trưởng Bạch phê bình đúng rồi, lần sau chúng tôisẽ chú ý."
Lần sau chú ý đổi một nhóm càng rùng mình hơn , để cậu không dam nhìn lén người khác. . . . . . Đây là khắc họa chân thật nội tâm Cố Hải, thật ra cậu đem người đẹp đều giấu đi rồi.
Bạch Lạc Nhân nhìn như đi bộ nhàn nhã, thật ra trong lòng rất sốt ruột, sao vẫn chưa tới văn phòng Cố Hải? Tôi cũng sắp nhịn không nổi rồi, đi như vậy quá con mẹ nó mệt mỏi!
Cố Hải đi thẳng phía sau Bạch Lạc Nhân, lén lút quan sát cậu vặn vẹo mông, trong lòng hung hăng nói: cậu còn vặn vẹo, cậu còn vặn vẹo, còn vặn vẹo tôi liền đè cậu ra ăn.
Cuối cùng, Bạch Lạc Nhân cũng đi tới văn phòng Chủ tịch Hội đồng quản trị.
"Xin mời!" Cố Hải vung cánh tay lên.
Bạch Lạc Nhân sải bước đi vào.
Sau khi đóng cửa lại, một vị thủ trưởng khí thế hùng dũng vừa rồi lập tức đè Cố Hải xuống ghế sô pha, đấm lên ngực Cố Hải hung hăng cười, không còn chút hình tượng nào.
"Quá đã đi, quá đã đi." Cười đến muốn sái quai hàm.
Cố Hải bị dáng vẻ này của Bạch Lạc Nhân chọc cho vui vẻ, "Cậu nhìn bộ dáng ngốc này của cậu đi!"
Bạch Lạc Nhân thật vất vả mới đem tâm tình ổn định lại.
Cố Hải nhíu mày, "Thăng chức?"
Bạch Lạc Nhân dùng sức gật đầu.
Cố Hải nhếch lên khóe miệng, "Vui mừng?"
Bạch Lạc Nhân vẫn dùng sức gật đầu.
Cố Hải cười đi tới nắm lấy gò má Bạch Lạc Nhân, "Nhìn chút bản lĩnh của cậu này, mới thăng chức liền vui tới như vậy?"
Bạch Lạc Nhân lập tức trầm mặt xuống, "Vậy tôi không cùng cậu vui vẻ, tôi tìm người khác vui vẻ vậy!"
"Đừng, tôi chính là thích xem cậu cười, tôi cười đến bật cả răng hàm tôi cũng tình nguyện." Cố Hải lập tức sáp tới, bàn tay đặt lên quần lính của Bạch Lạc Nhân, bắt đầu giày vò vị trí khiến cậu thèm nhỏ dãi đã lâu kia.
Mới vừa rồi còn là hai đại lão gia nghiêm trang, lúc này liền lộ rõ bản chất.
"Leng keng" tiếng chuông cửa vang lên.
Cố Hải hướng ra ngoài rống lên một tiếng, "Ai vậy?"
Giọng của Đồng Triết, "Ký tên trước đã, bên kia đang chờ đây!"
Cố Hải không thể làm gì khác hơn là ngồi dậy, Bạch Lạc Nhân sửa sang lại quần áo một chút, đường hoàng chính trực ngồi trên ghế sô pha, cậu cho rằng Đồng Triết không biết quan hệ giữa cậu và Cố Hải, thật ra người ta đứng ở cửa nghe hơn nửa ngày rồi.
"Tôi vào phòng vệ sinh một lát." Bạch Lạc Nhân đứng lên.
Lúc đi ngang Đồng Triết, hai người đồng thời nhếch lên khóe miệng, nụ cười xinh đẹp như đang soi gương.
"Phòng làm việc của tôi có phòng vệ sinh." Cố Hải quay sang Bạch Lạc Nhân hô một tiếng.
Bạch Lạc Nhân ra vẻ xem thường việc dùng chung nên đi ra ngoài.
Thật ra cậu là sợ có mình ở đó, Cố Hải không thể tập trung tinh lực làm việc chính.
Kết quả, trên đường từ phòng vệ sinh trở về, Bạch Lạc Nhân trong lúc vô tình nghe được bàn luận như vầy.
"Thấy không? Phó tổng giám đốc chúng ta thật sự đi vào, anh ấy thật sự đi vào, anh ấy nhất định là ghen rồi."
"Đúng vậy nha, vừa nãy ở cửa công ty, Tổng giám đốc Cố cùng vị sĩ quan đẹp trai kia bắt tay, tôi thấy Phó tổng giám đốc liền rất không vui!"
"Ha ha ha. . . . . . Phó tổng giám đốc của chúng ta có cảm giác được nguy hiểm rồi."
Bước chân Bạch Lạc Nhân khựng lại chốc lát, tiếp tục hướng phòng làm việc của Cố Hải đi tới.
Đi tới cửa phòng làm việc của Cố Hải, hai người bên trong vẫn đang vùi đầu bàn luận công việc, đầu để vô cùng gần.
Bạch Lạc Nhân nhẹ nhàng gõ cửa, "Tạm thời cắt ngang một chút."
Ánh mắt hai người đồng thời quay lại.
Lại đổi thành giọng điệu thủ trưởng, "Tôi cảm thấy, công ty các người cần phải xây dựng lại tinh thần văn minh một chút."
..................
OT: *lại nhiều chuyện* tôi còn chả biết ai mới là người ghen, mấy thím hủ đúng là nhìn đâu cũng thấy hints mà k cần biết đúng sai mà =))))))))) nói chứ tôi cũng hay vậy lắm, phản ứng trước rồi mới xác nhận sau, thỏa mãn được "thú tính" là ok rồi =))))))
..............
-----------------[Edit:xASAx]-------------