Tròng mắt Đổng Oánh đảo lòng vòng, cũng nói theo: "Mẹ nói rất đúng, làm sao Tô Trường Phong có thể là chiến thần, chúng ta đừng tự mình hù mình."
Tưởng Ôn Võ trầm tư một lát, sau đó nói: "Bây giờ chúng ta đừng đoán, chờ Quân Lâm trở về là biết. Quân Lâm ở ngay hiện trường, chắc chắn nó biết rốt cục Tô Trường Phong có phải chiến thần hay không."
Tất cả mọi người gật gật đầu, mặc dù sắc mặt họ đều tốt hơn nhiều, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy bất ổn.
Rốt cục Tô Trường Phong này có phải Thương Long chiến thần hay không? ...
Quảng trường căn cứ, khác với tình huống nơi khác, các quân sĩ trên quảng trường có thể thấy rõ dáng vẻ của Thương Long chiến thần, bao gồm mỗi một động tác và ánh mắt của hắn.
Chiến thần ngồi trên xe, đang chậm rãi chạy qua từng nhánh đội hình.
Giờ phút này, tất cả quân sĩ đều vô cùng kích động, bọn họ nhìn chằm chằm Thương Long chiến thần trên xe việt dã, tiếp tục hô to: "Chiến thần!"
"Chiến thần!"
"Chiến thần!"
Tưởng Quân Lâm và đám người đều nhìn chằm chằm chiếc việt dã chạy ở phía trước. Xe đang chậm rãi chạy đến đội hình của anh ta.
Đội hình của Tưởng Quân Lâm nằm ở trung tâm quảng trường, hơn nữa anh ta còn đứng ở hàng đầu tiên.
Giờ phút này, anh ta nín thở, hết sức chăm chú nhìn chăm chú phía trước.
Tô Trường Phong khoác áo khoác có hoa văn rồng, đứng trên xe nhìn lướt qua đội ngũ.
Mà khi xe chạy đến chỗ Tưởng Quân Lâm, rất nhanh hắn đã phát hiện Tưởng Quân Lâm đứng ở hàng đầu tiên, sau đó xe ngừng lại.
Tô Trường Phong quay măt về hướng Tưởng Quân Lâm, khí tức như vực sâu.
Tưởng Quân Lâm cũng đầy nóng bỏng nhìn về phía Thương Long chiến thần mà anh ta đã chờ mong rất lâu.
Nhưng ngay giây sau, anh ta mở to hai mắt, ngây cả người...
Cái này... tình huống gì thế này?
... Vì sao Thương Long chiến thần nhìn giống Tô Trường Phong như vậy? Không phải mình hoa mắt đó chứ?
Anh ta dùng sức chớp chớp mắt, nhìn sang lần nữa. Nhưng dáng dấp của Thương Long chiến thần trước mắt vẫn giống Tô Trường Phong như đúc.
Oanh.
Trong đầu Tưởng Quân Lâm như có quả bom nổ tung, vang lên ong ong.
Dáng dấp bọn họ chỉ giống nhau thôi, chắc chắn Thương Long chiến thần không phải Tô Trường Phong.
Chắc chắn không phải...
Tưởng Quân Lâm tự nhủ nhiều lần trong lòng.
Nhưng đúng lúc này, Tô Trường Phong trên xe nhếch khoé miệng lên với Tưởng Quân Lâm, lộ ra một nụ cười bỡn cợt.
Nụ cười này...
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!