"Giai Ny, tớ tới rồi!"
Tống Thanh Ca luôn tương đối nghiêm túc trước mặt người ngoài lại lộ ra vẻ mặt rất hoạt bát trước mặt cô gái này.
Cô gái trẻ kia nhìn thấy Tống Thanh Ca thì trên mặt cũng lộ ra nụ cười mê người.
"Thanh Ca, sao giờ cậu mới đến, tớ sắp chết đói rồi. Tớ mặc kệ, đêm nay tớ phải ăn sạch túi cậu."
Tống Thanh Ca cười khanh khách hai tiếng, kéo tay cô ta mà thân mật nói: "Cậu muốn ăn cái gì thì ăn đi, đêm nay bao ăn no."
Cô gái trẻ kia cười trò chuyện vài câu với cô, sau đó nhìn về phía Tô Trường Phong phía sau cô.
"Thanh Ca, người này là?"
Tống Thanh Ca đỏ mặt, nhìn về phía Tô Trường Phong: "Chính thức giải thích cho anh vị đại mỹ nữ này, Đường Giai Ny, bạn cùng phòng hồi đại học, cũng là người bạn tốt nhất của em."
"Trong bốn năm đại học, em với Giai Ny nằm chung giường trên và dưới. Tốt nghiệp xong thì Giai Ny qua Mỹ du học, sau đó làm việc ở phố Bill, nơi đầy các ông trùm tài năm năm, hôm trước mới về nước."
Tô Trường Phong gật gật đầu, thầm nghĩ cô gái này không chỉ có dáng dấp xinh đẹp, xem ra còn rất có học thức.
Người phụ nữ như vậy nhất định có yêu cầu rất cao đối với một nửa còn lại.
Tô Trường Phong khẽ cười cười với Đường Giai Ny, rất lễ phép đưa tay phải ra: "Chào cô, tôi là Tô Trường Phong."
Nhưng Đường Giai Ny chỉ lạnh lẽo nhìn hắn một cái, cũng không bắt tay hắn.
"Anh chính là Tô Trường Phong lâm trận bỏ chạy kia?"
Tô Trường Phong sững sờ.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.com.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Nhưng không chờ hắn nói chuyện, Đường Giai Ny tiếp tục nói: "Lúc trước ngay ngày thứ hai Thanh Ca và anh kết hôn, anh đã phủi mông rời đi. Mà Thanh Ca vì anh mà bị trục xuất Tống Gia, một mình nuôi con sống dày vò năm năm. Tôi nói không sai chứ?"
Trước đó Đường Giai Ny đã biết rõ những chuyện Tống Thanh Ca trải qua, mặc dù cô ở nước ngoài, nhưng vẫn luôn giữ liên lạc với Tống Thanh Ca.
Tô Trường Phong gật gật đầu, "Không sai."
Tống Thanh Ca đứng bên cạnh, lôi kéo Đường Giai Ny: "Giai Ny... Đừng nói nữa, đều qua rồi..."
Đường Giai Ny lại không bỏ qua: "Không, tớ phải nói. Cậu chịu khổ bốn năm năm đều là vì tên chết tiệt này, hôm nay tớ phải nói rõ ràng với anh ta."
Tô Trường Phong đứng bên cạnh cười khổ một tiếng: "Thanh Ca, không sao, cô ấy muốn nói thì nói đi. Nhưng mọi người đừng đứng, muốn nói thì ngồi xuống nói."
Đường Giai Ny hừ một tiếng, rất bá đạo mà nói: "Tôi và Thanh Ca có thể ngồi, nhưng anh thì phải đứng nghe tôi phát biểu."
Nói xong, cô ta lôi kéo Tống Thanh Ca ngồi xuống ghế sa lon. Đôi chân dài tuyết trắng bắt chéo lên nhau, bá khí mà mê người.
"Tôi hỏi anh, bây giờ anh có đi làm không?" Đường Giai Ny nhìn hắn, lạnh giọng hỏi.
Tô Trường Phong gật gật đầu: "Có, làm tài xế trong công ty Trường Ca."
"..." Đường Giai Ny có chút câm nín: "Anh mua nhà mới chưa?"
Tô Trường Phong ngẫm nghĩ, nói: "Không có mua."
Mặc dù biệt thự đỉnh cấp của Thiên Không Thành là của hắn, nhưng hắn sợ nói ra thì cô gái này không chỉ không tin, còn nói đầu óc hắn có vấn đề, cho nên dứt khoát nói không có mua.
"Vậy anh mua xe chưa?" Đường Giai Ny lại hỏi.
Tô Trường Phong lắc đầu: "Không có mua."
"..." Đường Giai Ny lại chán nản: "Tôi thật sự không rõ, tại sao Thanh Ca lại gả cho hạng người không có cái gì như anh nữa."
"Nếu tôi là Thanh Ca thì đã sớm ly hôn! Thanh Ca nhắm mắt lại cũng có thể tìm được một người đàn ông tốt hơn anh nhiều!"
Đường Giai Ny nhíu mày lại, ánh mắt nhìn về phía hắn có thêm một tia chán ghét.
"Năng lực chẳng ra sao mà khoác lác thì giỏi lắm. Dựa vào anh, có thể để cô ấy sống như người bình thường đã không tệ. Cả một hôn lễ viên mãn mà anh cũng không cho được mà còn không biết xấu hổ mạnh miệng, mặt mũi đâu ra vậy?"
Tô Trường Phong có chút im lặng.
"Tôi không khoác lác, tôi nói mỗi câu đều là thật."
Tô Trường Phong làm Đường Giai Ny rất không vui: "Còn dám nói mình nói thật? Anh có dám để lộ thu nhập của mình ra hay không? Thật là buồn nôn!"