Ồ.
Cảnh tượng trước mắt làm mọi người ở hiện trường đều ngây người.
Chỉ thấy cánh tay Lưu Uy rũ cụp lấy, xương trắng đâm xuyên qua da thịt, máu me đầm đìa.
Người tấn công Lưu Uy không phải ai khác mà chính là Tô Trường Phong.
Tô Trường Phong nhìn lướt qua Lưu Uy, thản nhiên nói: "Lần này nhắc nhở anh một câu trước, còn dám nói năng lỗ mãng thì tôi đòi mạng anh."
Lưu Uy cắn răng, đầu đầy mồ hôi lạnh, gã hằm hằm nhìn Tô Trường Phong, nghiến lợi nói: "... Mày dám đánh tao... Mày chết chắc rồi... Hôm nay mày chết chắc..."
Vương Lỗi ở bên cạnh tiếp tục thêm dầu thêm mở mà nói: "Anh, hôm nay không chơi chết cái tên này thì sau này chúng ta không lăn lộn được ở Hàng Thành nữa đâu!"
Lưu Uy ôm lấy cánh tay gãy xương, nhìn về phía quản lý Trương Lượng đang liên hệ cấp cứu ở bên cạnh: "Trương quản lý, gọi điện thoại cho Phong lão đại, bảo anh ta dẫn người bao vây nơi này! Hôm nay tôi không chơi chết bọn họ thì tôi không họ Lưu!"
Đôi mắt Trương Lượng lấp lóe, biết Lưu Uy đã thật sự nghiêm túc.
Phong lão đại mà gã nhắc đến chính là lão đại của thế giới ngầm khu này —— Một đường chủ thủ hạ của Nam Thiên Vương, tên là Đoạn Phong, tính cách rất máu lạnh, xuống tay vô cùng ác độc.
Nghe nói gã lăn lộn ở thế giới ngầm mười mấy năm, đã đánh trọng thương hơn bốn mươi người, trên lưng gánh tám mạng, là một mãnh tướng thủ hạ của Nam Thiên Vương.
Giao tình của Lưu Uy và Đoạn Phong không tệ, bình thường đều hầu hạ bằng thuốc xịn rượu ngon, cho nên hiện tại muốn Đoạn Phong ra mặt cho mình.
"Vâng, tôi lập tức liên hệ Phong lão đại."
Sau đó Trương Lượng đi đến một bên, cầm điện thoại lên bắt đầu liên hệ. Nhìn thấy mọi chuyện phát triển vượt qua khống chế, Tống Thanh Ca và Đường Giai Ny đều hơi hoảng.
Nhưng Tô Trường Phong vẫn đứng ở đó, vẻ mặt rất bình tĩnh cứ như không có việc gì.
Đối với hắn mà nói, Lưu Uy còn không bằng cái rắm của hắn, hắn căn bản không cần e ngại cái gì.
Nhìn thấy Tô Trường Phong lộ ra vẻ mặt không quan tâm, Đường Giai Ny giận không chỗ phát tiết: "Tô Trường Phong, anh xem anh làm ra chuyện tốt gì rồi kìa!"
Tô Trường Phong im lặng nhìn về phía cô ta: "Tôi làm gì? Ra mặt cho cô cũng là sai à?"
Nếu như không phải ra mặt cho Đường Giai Ny, tất nhiên hắn sẽ không ra tay.
Đường Giai Ny lườm hắn một cái: "Ai cần anh ra mặt, chẳng lẽ tôi sợ anh ta sao? Hơn nữa dù ra mặt cho tôi cũng không cần anh bẻ gãy cánh tay hắn. Anh làm mọi chuyện nghiêm trọng như vậy, để tôi xem kết thúc của anh như thế nào!"
"..." Tô Trường Phong tức đến đen mặt.
Đây chính là làm ơn mắc oán điển hình.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!