Đúng vậy, quyết định xí nghiệp nào có thể tham gia đại hội lần này là do Hà Lực nắm ý kiến chủ đạo. Cho nên anh ta mới dám nói phóng đại trước mặt Tống Thanh Ca như vậy.
Nhìn thấy Tống Thanh Ca bị mình hù doạ, Hà Lực cười đắc ý, sau đó nhìn về phía Lý Phong: "Lý công tử, anh xem tôi xử lý như thế có làm ngài hài lòng không?"
Đôi mắt Lý Phong lấp lóe, "Xử lý cũng không tệ lắm, nhưng còn chưa đủ."
"Còn chưa đủ?" Hà Lực híp mắt, "Vậy ngài nói xem còn cần phải làm sao?"
Lý Phong chỉ vào Tống Thanh Ca, nghiêm nghị nói: "Nó hại tứ chi em tôi đứt đoạn, hiện tại còn nằm trên giường bệnh. Tôi muốn nó có kết cục giống như em tôi! Giao chuyện này cho anh, anh dám nhận không?"
Hà Lực nhất thời có chút do dự. Dù sao Lý Phong muốn anh ta đánh gãy tứ chi Tống Thanh Ca, đây không phải là việc nhỏ.
Nhìn thấy Hà Lực có chút do dự, Lý Phong tỏ vẻ thất vọng: "Được rồi. Lúc đầu ta còn nghĩ nếu có cơ hội thì dìu dắt anh một chút. Hiện tại xem ra..."
Không đợi Lý Phong nói xong, Hà Lực lập tức sốt ruột. Nếu Lý Phong thật sự có thể dìu dắt thì tiền đồ của mình sẽ rất khác biệt.
Anh ta không muốn bỏ qua cơ hội tốt như vậy, dù mạo hiểm cũng đáng!
"Lý công tử, tôi cam đoan sẽ xử lý tốt chuyện này, làm ngài hài lòng." Đáy mắt Hà Lực xẹt qua một tia lạnh lẽo, sau đó gọi cho ba bốn bảo vệ bên ngoài.
"Ba người các anh đánh gãy tứ chi của cô ta, tôi để các anh chính thức làm việc." Hà Lực tung ra một điều kiện cực kỳ hấp dẫn.
Nếu có thể chính thức làm việc trong đơn vị chính phủ, ba người này muốn còn không được.
"Hà chủ nhiệm, giao cho chúng tôi, đừng nói là đánh gãy tứ chi của nó, dù băm nó thành tám mảnh thì chúng tôi cũng làm!"
Bảo vệ cầm đầu cười khà khà, sau đó rút gậy cao su bên hông ra, gần như không chút do dự mà đánh thằng vào cánh tay phải của Tống Thanh Ca!
Cú đánh này đủ để đánh cánh tay phải của Tống Thanh Ca vỡ nát gãy xương.
Lúc này, trong đám người vây xem chung quanh có một số người không đành lòng nhắm mắt lại.
Tống Thanh Ca cũng cắn chặt răng, nhắm mắt lại.
Nhưng đúng lúc này, Tô Trường Phong đột nhiên xuất hiện sau lưng bảo vệ kia giống như một vị thần!
Phanh.
Ầm ầm!
Một tiếng vang mãnh liệt vang lên. Đùng một tiếng, chỉ thấy bảo vệ muốn ra tay vừa rồi đã bị Tô Trường Phong dùng một bàn tay hất mạnh lên tường!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!