Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiệm Bánh Bao Âm Dương - Mộc Tử Dịch

Edit: 诸葛钢铁

Beta: Snivy

…..

Mộc Tử Dịch bắt đầu dưỡng thương đàng hoàng, không ra khỏi cửa không bước khỏi cổng, còn đặc biệt xin nghỉ livestream mười ngày. 

Trong mấy ngày này, cậu và Cố Cảnh chưa từng ở chung một phòng, càng không vì anh giúp Mộc Tử Dịch lau người bôi thuốc mà giật súng cướp cò. Một là vì cơ thể Mộc Tử Dịch, hai là do nhóc mập cứ ở một bên nhìn chằm chằm, đến cả buổi tối đi ngủ sống chết cũng phải ngủ cùng với Mộc Tử Dịch. 

Mộc Tử Dịch nghĩ, dù sao cậu với Cố Cảnh cũng không thể làm, vậy trước tiên cứ không ngủ cùng với nhau vậy. 

Cố Cảnh cũng có lúc âm thầm kháng nghị hai, ba lần, tiếc là đối tượng của anh không chịu, còn mặc kệ con mèo ngu ngốc ấy, anh cũng chỉ có thể coi như không có gì. 

Việc này khiến ông Trần sốt ruột không thôi, hận không thể trực tiếp ném hai người khóa vào phòng tối nhỏ để anh đè cậu ba ngày ba đêm!

Đến cả giường cũng không lên được, thì sao mà mong mỏi hai người có thể tiến thêm bước nữa!

Nhưng nói chung hoàng đế không vội, thái giám có vội đến mấy cũng không làm được gì. Ông chỉ có thể mỗi tối trước khi đi ngủ oán giận thở dài một cái trước mặt đại nhân nhà ông, coi như nhắc nhở. 

Làm người vô dụng mười ngày, cơ thể Mộc Tử Dịch dùng mắt thường cũng có thể thấy được tốt hơn rất nhiều. Dù sao cậu cũng còn trẻ, khả năng hồi phục cơ thể coi như nhanh. 

Đợi đến khi thời gian nghỉ phép livestream đến hạn, cậu mới chậm rãi online. 

Đã lâu lắm rồi cậu chưa livestream, bởi vì Cố Cảnh suốt ngày nói với cậu điện thoại có đủ loại tia bức xạ này nọ, lúc dưỡng thương cậu cũng không chơi điện thoại nhiều. Tuy nhiên, lần này cậu chưa đăng weibo thông báo, nhưng vừa mở livestream đã có mấy vạn fans nhảy vào. Hơn nữa, số lượng người xem lên đến hàng vạn người trong vòng vài phút. Chắc chắn không lâu nữa số người xem sẽ vượt ngưỡng một triệu. 

Mộc Tử Dịch hơi nhíu mày, cảm thấy không đúng. Theo lý mà nói, cậu biến mất lâu như vậy rồi, độ nổi tiếng không thể cao như vậy mới đúng. 

Trong lòng có nghi ngờ, cậu cũng trực tiếp cười nói trên livestream: “Chào cả nhà, sao hôm nay lại có nhiều người vậy?”

[Cuối cùng streamer cũng xuất hiện rồi!]

[Cuối cùng cũng đợi được cậu, thật may tôi không từ bỏ ~]

[Streamer… streamer, vết thương của cậu đã khỏi chưa? Thấy vẻ mặt cậu vẫn còn hơi nhợt nhạt…]

[Livestream của streamer, có lần nào ít người đâu nè.]

[Có phải cậu hiểu nhầm gì với độ nổi tiếng của bản thân mình không? Bây giờ cậu là anh đại của trang livestream Lục Hồng đó nha, thu nhập với độ nổi tiếng đều là number one!]

….

Mộc Tử Dịch chớp chớp mắt: “Số một gì chứ, trong lòng tôi đúng là không có tính toán gì. Vết thương đã lành không ít rồi, xem mặt tôi này, vảy cũng rơi rồi, đoán chừng sẽ không để lại sẹo đâu. Sau này tôi vẫn có thể tiếp tục bán mặt kiếm cơm rồi, nghĩ thôi đã thấy vui!”

Trước khi fans dis cậu, cậu nói lần nữa: “Trở lại chuyện chính, thật ra cái tôi tò mò là, tôi xin nghỉ chừng mười ngày, lần livestream này cũng không đăng weibo thông báo mọi người, sao mọi người có thể trong phút đầu tiên đã vào phòng livestream vậy? Chẳng lẽ, mọi người quá yêu tôi, luôn đợi tôi livestream sao?”

[Tui đi đun nước, ai tạt cho streamer tỉnh đi?]

[Ô kê con dê, đưa nước đây cho tui!]

[Mấy người tàn nhẫn quá đi, muốn tưới thì hãy dùng nước tiểu của nhóc mập…]

[Lầu trên biến nhanh, bây giờ là giờ ăn cơm đấy QwQ]

[Mặc dù nhóc mập rất đáng yêu, nhưng tưởng tượng đến mùi nước tiểu của mèo nhà mình… Ọe]

[Không hiểu nổi mấy người luôn, phiền phức như vậy làm giề. Trực tiếp dùng nước của Lục Hồng tưới cậu ấy là được rồi, lấy ngay dùng luôn. Tưới ~ Streamer đã tỉnh chưa nè?]

[Tôi thương streamer quá nè, thôi thì dùng dịch dinh dưỡng, tưới ~]

[ Emmm streamer cầu xin tui đi, tui sẽ nói cho cậu biết vì sao có nhiều người hóng livestream của cậu như vậy.]

Gương mặt Mộc Tử Dịch lạnh tanh: “Van xin bạn.”

[Mua…hahaha streamer van xin tôi rồi tôi phải chiếu cáo thiên hạ]

[Tưới cho lầu trên tỉnh, stream ghi thù lắm đó 333]

[Tôi mặc kệ! streamer… streamer, là Neko-chan đó, trên weibo mấy hôm trước có một nhân vật hoạt hình đáng yêu bắt đầu thêm mới một bộ truyện tranh Hàn]

[Nhân vật chính trong bộ truyện, một người có tên là ông chủ Bao, một người là Cánh tiên sinh, cốt truyện có liên quan đến vấn đề minh hôn.]

[Hai người bọn họ có một chú mèo tên Quai Quai, cứu một người con gái bị ép làm minh hôn… Nói đến đây, streamer có thấy rất là quen không?]

Mộc Tử Dịch: “…” Cậu đoán được đại khái rồi. 

Không nhìn mấy câu giải thích lung tung đứt quãng trên livestream nữa, Mộc Tử Dịch cầm một cái điện thoại khác lên, bấm vào weibo.

Quen đường quen nẻo bấm vào hotsearch, thật sự thấy được nội dung có liên quan đến mình lại lần nữa bị treo lên. 

#Manga Mộc Tử minh hôn#

#Chuyện âm hôn mà bạn không biết#

Cậu thở dài, bấm vào xem. Cái hot nhất, là một tài khoản có chữ V đăng webtoon (webtoon: Truyện tranh hoạt hình hàn quốc). Cậu bấm vào tùy tiện xem một chút, ngoại trừ nhân vật dùng tên giả ra, hơn nữa còn đặc biệt hơi thay đổi một chút hình tượng, nội dung câu chuyện thì không khác bao nhiêu với chuyện bọn họ trải qua. 

Cái này là Triệu Mạn vẽ, vì câu chuyện là dựa theo cô mà phát triển. Từ lúc cô bị ác quỷ quấn thân, đến vì trốn khỏi ác quỷ mà vào nhầm tiệm bánh bao. Trừ việc trong tiệm bánh bao gặp được một phòng toàn quỷ cô trực tiếp sửa thành trong tiệm gặp được người tài còn trẻ, gọi là ông chủ Bao…  

Về sau nữa, là lấy góc nhìn của cô làm chủ mà viết ra nội dung câu chuyện. Bởi vì chuyện sau khi Mộc Tử Dịch đóng giả cô dâu thay cô đến lễ minh hôn, cô không được tận mắt nhìn thấy, vì vậy cô chỉ căn cứ vào sau hôm Hoàng Tiểu Kỳ bị ác quỷ dọa đến mức trốn chạy trở về với nội dung cô hình dung lên, thêm một số trang sức và liên tưởng mà vẽ ra. 

Webtoon chính thức kết thúc vào tối hôm qua. Kết cuối của câu chuyện, là sau chuyện minh hôn cô nhìn theo ông chủ Bao với Cánh tiên sinh, mang theo mèo linh tên Quai Quai đi xa. 

Bên dưới webtoon, bình luận mới nhất chỉ nói câu chuyện mới lạ có ý nghĩa, nhân vật cũng đáng yêu moe moe. Nhưng về sau, có người lại liên kết chuyện xảy ra trước chuyện minh hôn lại với nhau.

Chuyện âm hôn mặc dù ba người trong cuộc từ chối phỏng vấn của truyền thông, nhưng chuyện mà cả quần chúng đều biết đến, khớp với nội dung của webtoon. Lại thêm có nhiều người trên mạng đều biết đến một người trong chuyện âm hôn, vị streamer Mộc Tử giả nữ đẹp như tranh ấy, bản thân cũng biết một số thứ thần thần bí bí. Người từng gặp ma trong lúc livestream, như nhân vật chính trong webtoon dễ dàng ra tay khống chế con quỷ, cũng không phải là không thể. 

Vì vậy, nên có rất nhiều người trên mạng đều hỏi bên dưới webtoon vị Boss Bao ấy, có phải là streamer Mộc Tử. 

Tác giả webtoon không trả lời bất cứ ai, thậm chí còn không xuất hiện thêm trên weibo nữa, nhưng nhiệt độ của việc này đến cùng vẫn càng ngày càng cao. Đương nhiên rồi, Mộc Tử Dịch làm người trong cuộc tất nhiên sẽ bị vô số người trên mạng nhằm vào. 

Tìm hiểu qua loa chân tướng vấn đề một phen, biết Triệu Mạn không thẳng thừng lôi đầu cậu ra, Mộc Tử Dịch yên tâm ngẩng đầu xem livestream. 

Khi Triệu Mạn nói với bọn họ muốn vẽ ra những trải nghiệm của bọn họ, cậu không để ý mà trực tiếp đồng ý luôn. Nhưng không ngờ rằng, Triệu Mạn vẽ giỏi, trên weibo còn có chút tiếng tăm. Càng không ngờ rằng, mấy người trên mạng lại giỏi đến vậy, vòng lên vòng xuống đến cuối cùng vẫn liên tưởng đến cậu. 

Mặt cậu nghiêm túc nói vào livestream: “Sức tưởng tượng của mọi người cũng bay quá rồi đấy, chỉ là trùng hợp mà thôi. Hơn nữa, tôi cũng không phải ông chủ Bao, lão Cố cũng không phải là Cánh tiên sinh. Mèo của tôi là nhóc mập, không ngoan tí nào hết.” 

“Meo grao~~” – Từ xa vang đến tiếng mèo kêu mang theo ý không vừa lòng.

Thái độ Mộc Tử Dịch vội vàng đoan chính, rất chi là dịu dàng nói to: “Tôi nói đùa đấy, mèo nhà tôi ngoan nhất, đáng yêu nhất, moe moe nhất, còn rất hiểu chuyện nữa!”

“Meo ~” – Tiếng mèo lần này vang lên nhẹ nhàng hơn rồi, hiển nhiên rất hài lòng đối với thái độ của chủ nhân nó biết lỗi sửa sai kịp thời.

Mộc Tử Dịch thở phào một cái, tổ tông nhỏ gần đây vì sự tồn tại của Cố Cảnh, tức giận hơi nhiều, không biết đâu được. Ngước mắt xem bình luận, là thấy một tràng haha. 

[Cười rồ luôn rồi há há há] 

[Nhớ nhóc mập quá áu áu~ Streamer, xin cậu quay nhóc mập một chút 333] 

[Thầy Dịch sợ một vành kìa 666] 

(*) 333: hahaha; 666: gke gke =)))

[Streamer trước kia chỉ cần một ánh mắt đã dọa cho nhóc mập sợ không dám động đậy đi đâu rồi] 

[Tai nhóc mập thính ghê á hahahaha]

[Cái tính gặp người nói tiếng người gặp quỷ nói tiếng quỷ của streamer đúng là vô địch thiên hạ] 

[Có thể thấy được, sau này streamer chắc chắn là người sợ vợ 333]

[Lúc streamer phủ nhận anh là Boss Bao tôi muốn nói gì ấy nhỉ, hỏng nhớ ra rồi nè 333] 

[Dẹp đi không nghĩ nữa, nhóc mập vẫn quan trọng hơn. Cầu xin nhóc mập lộ mặt đi 333]

[Không không không, xin streamer nói cho chúng tôi biết, cậu với Cố tiên sinh iu đương thế nào rồi?] 

[Đúng vậy, còn việc này nữa! Cùng cầu xin]

[+1]

[+2]

…..

[+ số chứng minh nhân dân] 

Mộc Tử Dịch hơi cười: “Muốn biết à? Không nói cho mọi người biết đấy.”

[Á, đừng ai cản tui, để tui đánh chết cậu ấy]

[Không, tưới cho cậu ta tỉnh là được rồi]

[Sóc marmot gào rú, áaa….]

“Đừng kêu nữa, quý trọng cổ họng của các bạn đi,  dù sao tôi cũng không nghe thấy.” – Mộc Tử Dịch cười xấu xa: “Có điều trước tiên để người bảo tôi van xin cậu ta lúc trước, đứng ra cầu xin tôi mười lần, tôi có thể suy nghĩ một chút.] 

[Quả nhiên!] 

[Không ngoài dự đoán!]

[Mộc ghi thù online rồi hahahahha]

[Hu, người ta sai rồi, người ta đến nhận lỗi nè, xin cậu đấy streamer, nói cho chúng tôi biết tiến trình yêu đương của cậu đi]

[Cầu xin cậu lần hai]

Cầu xin cậu lần ba] 

….. 

Cho đến khi bạn fans đó đăng mười lần, Mộc Tử Dịch mới ôn hoà cười nói lần nữa: “Tôi cũng không phải người hẹp hòi, nếu bạn đã tự kiểm điểm sâu sắc, vậy thì tôi cũng không truy cứu nữa.”

Nói xong, cậu cười càng thêm dịu dàng, mắt cong cong nói: “Tôi – anh Mộc của mọi người, người nhìn trúng còn có thể chạy thoát được sao? Tiến độ trước mắt à, đã đến mức gặp phụ huynh rồi.” 

Mấy người trên mạng trong livestream điên cuồng phát dại.

[Douma, vậy mà đã gặp phụ huynh rồi?!]

[Mới có chừng mười ngày chứ mấy đm, phóng hoả tiễn cũng là tốc độ này nhỉ ôi má ôi] 

[Chuyện gì zị, tui là fans mới, có thể nói cho tui biết chuyện gì xảy ra không?] 

[Mở lớp cho lầu trên nè: Khoảng mười hôm trước, streamer ngoài ý muốn bị thương phải vào viện, sau đó lúc livestream trên giường bệnh nói, cậu ấy thích một người, hơn nữa cậu ấy có thể cảm nhận được đối phương cũng thích cậu ấy. Nhưng mà, người đó quá là nhát, sống chết cũng không bày tỏ gì với cậu ấy. Người đó, là người yêu gei của streamer – Lão Cố.]

[Kết quả streamer biến mất gần mười ngày, quay lại thì báo với chúng tôi – cậu ấy với lão Cố đã đi đến bước gặp phụ huynh rồi!]

[What?!]

[Streamer 6666, quả nhiên là tấm gương cả đời tui!]

[Thầy Dịch, cầu chỉ dạy!]

[Vậy mà không có livestream tỏ tình! Hu, khóc điên khóc cuồng]

[Streamer nhanh lên, dạy tôi làm thế nào để yêu đương, làm thế nào để lấy lòng cha vợ!]

[Van cầu streamer ra sách lược chiến đấu grao!]

[Chẳng trách nhóc mập đột nhiên trở nên ngạo kiều rồi, thì ra là có thêm cha dượng 333]

[Ai kia nói cha dượng đừng có chạy 6666]

[Nhóc mập ghen rồi, mau dỗ đi]

[Streamer thật sự có thể ra sách rồi đấy, ra quyển yêu đương công lược gì đó]

[Lầu trên đỉnh! Tên sách tôi cũng giúp streamer nghĩ xong rồi, là chiến lược theo đuổi tình yêu]



Mộc Tử Dịch lắc đầu, than thở: “Ra sách ấy mà, vẫn nên để lão Cố đi. Một là vì gần đây anh ấy đang học làm thế nào để yêu đương, hai là vì văn của anh ấy tốt.” – Chỉ sợ đến lúc đó người ta lại viết ra quyển chữ phồn thể viết tay, không cẩn thận lại ra tác phẩm văn cổ. 

[!!!]

[Đợi đã, học yêu là cái mẹ gì hahahaha]

[Quả nhiên lão Cố là một boy ngây thơ, đến cả yêu cũng phải học 333]

[Đợi chút, nói như vậy thì lão Cố là một boy còn t-rinh?]

[Boy còn t-rinh là cái quái gì hả???]

[Streamer lời rồi, vậy mà lại nhặt được một Golden bachelor chất lượng.]

(Golden bachelor – Chỉ người đàn ông trên 35 tuổi độc thân cực kì giàu có)

[Vừa giàu vừa đẹp trai lại còn đơn thuần… Sao tôi lại không gặp được chứ huuu~]

[Thật hâm mộ đố kị với thầy Dịch]

[Thật hâm mộ +1]

….

Mộc Tử Dịch làm mặt quỷ với ống kính: “Lêu lêu lêu, cứ hâm mộ đi nè!”

Xem trên màn hình la hét bình luận phải gửi dao lam cho cậu, report cậu, bỗng cậu có suy nghĩ, nói: “Hay là, sau này livestream yêu đương cho mọi người coi, thế nào?”

Không chờ cho fans đang xem livestream phản ứng lại, ngược lại chờ được tiếng của Cố Cảnh mang theo ý cười: “Cái gì thế nào?”

Mộc Tử Dịch ngẩng đầu nhìn anh, cười nói: “Không, em đang chuẩn bị dạy mọi người yêu đương như nào.”

Mắt Cố Cảnh hơi lóe: “Ồ? Vậy thì trước tiên, không bằng em dạy anh?”

Trong lúc nói chuyện, anh đã cẩn thận để khay bưng trên tay xuống bàn. Trên khay có ba món ăn một món canh, còn nóng hổi tỏa hương bay nhè nhẹ. 

Mộc Tử Dịch hít sâu một hơi, chuyển hướng cái camera, nhằm vào bàn cơm, cười nói: “Thấy không, mấy ngày này hiệu quả học tập của lão Cố nhà chúng tôi là như này nè. Thuận miệng ghẹo người, còn am hiểu “Muốn cầm được trái tim của một người đàn ông, trước tiên phải bắt được dạ dày của anh ta”, cái này là chân lí đấy!”

[Phục rồi phục rồi, cái này thì đúng là không phục không được hahaha]

[Đợi đã, thầy Dịch ngài không phải là thụ sao? Sao đột nhiên cảm thấy, tui ngược CP rồi?]

[Emmm lão Cố đừng nói gì hết, đè streamer xuống đi!!]

[Lão Cố vậy mà biết nấu cơm…]

[Mặc dù chất lượng bình thường, nhưng biết nấu cơm thì thật ngầu…]

[Làm fans lâu năm của streamer, tôi nhớ trước kia streamer có livestream nấu ăn một lần, cảnh tượng đó, mới gọi là tuyệt vời! Đáng tiếc streamer quá lười, chỉ livestream có một lần…]

[Có ấn tượng, món ăn nấu ra hình như chất lượng cũng được…]

[Nếu không phải lão Cố là hoa có chủ, tui thật sự muốn lấy đó 3333]

[Nhưng chỉ nhìn vẻ ngoài và tác phong, lão Cố là công. Nhưng thấy sự ngây thơ và hiền huệ này của ổng, tui có hơi không dám chọn công thụ nữa…]

[Việc học của lão Cố rất có hiệu quả đấy, còn tự nhiên ghẹo streamer như vậy hí hí hí]

[Bỗng muốn ship cho lão Cố mười tám **, để ổng nghiêm túc học tập]

[Lầu trên! Đều là chín năm, sao mài lại giỏi thế!] (Ý nói cùng học chín năm giáo dục, mà sao đối phương lại có thể ưu tú đến vậy)

[Thím là ma quỷ sao hahahahaha]

[Tôi không có thiển cận giống mấy người, toi muốn ship cho streamer cấm mười chín tuổi!] (Phim cấm trẻ dưới 19 tuổi)

[Emmm dựa theo tính của streamer, nói không chừng cấm hai mươi cũng có rồi…]

[Hahahahahaha vậy nên chúng ta chỉ cần ship cho lão Cố là được rồi đúng không 6666]

….

Mộc Tử Dịch nhướn mày, đang muốn khiến danh sách mấy fans đã vòng đi tận đâu kiềm chế chút, thì nghe thấy Cố Cảnh hơi lắp bắp nói: “Em… em nói linh tinh gì vậy.”

Câu nói vừa đơn giản lại còn mang theo mấy phần xấu hổ, thành công nắm lấy toàn bộ tâm tư của Mộc Tử Dịch. Fans gì, livestream gì, kệ xác hết đi!

Cậu ngẩng đầu nhìn Cố Cảnh, chỉ thấy trên mặt người này đã phiếm hồng. Trong mấy ngày này, người này mặc dù thường mở miệng ghẹo cậu, cực điên cuồng mà không bỏ qua bất cứ cơ hội nào. Nhưng mà vẫn nhiều lúc không thay đổi được bản chất đơn thuần. Ví dụ như bây giờ, bị cậu lật thuyền một phát là mặt đỏ nói lắp luôn, đáng yêu muốn chết mà!

Cậu không kìm được đứng lên, đang muốn trêu anh, khóe mắt liếc qua thấy được cánh tay người này. Ngay lập tức cậu không ngồi yên được nữa, rời khỏi chỗ ngồi bước lên trước, cầm lấy tay anh xem cẩn thận. 

Chỉ thấy trên cánh tay trắng nõn, có một vài nốt đỏ, có có còn nổi bong bóng nước. 

Cậu gấp gáp tức giận nói: “Đã nói bao lần rồi, tùy tiện nấu cái gì thôi, ăn được là được. Còn xào nấu cái gì, thành ra cả tay bong bóng nước!”

Cố Cảnh nhẹ giọng nói: “Không sao, không đau.”

“Em đau, đã được chưa!” – Mộc Tử Dịch tức giận trừng anh: “Em đau lòng!”

Cố Cảnh ngẩn ra, ngay sau đó mới cười: “Khó khăn lắm bác sĩ mới nới lỏng vụ ăn kiêng của em, nói em có thể ăn món ăn bình thường rồi, nên anh…” – Anh dừng một chút, lại nói: “Sau này anh sẽ chú ý, cố gắng không để em đau lòng nữa.”

Trên sách lược có viết rồi, mọi nỗ lực đều phải để đối phương biết được. Như vậy, đối phương mới biết được bạn thích cậu ấy biết bao nhiêu, đối mới bạn cũng sẽ càng yêu thêm hai phần. Nhưng mà, thấy Mộc Tử Dịch vì anh mà sốt ruột phát cáu, cuối cùng Cố Cảnh vẫn không nỡ. Anh nghĩ, sau này vẫn nên chú ý một chút, mấy vết thương này không để Mộc Tử Dịch nhìn thấy, bớt cho em ấy đau lòng. 

“Chú ý gì chứ, nếu còn bị thương nữa, sau này em có ăn đất cũng không ăn cơm anh nấu!” – Mộc Tử Dịch hung hăng lườm anh một cái, sau khi nói câu độc ác thì để tay của anh lên trước môi mình, nhẹ nhàng thổi.

“Có đau không?”

“Không đau.”

“Hử?”

“… Hơi đau.”

Mộc Tử Dịch liếc anh một cái: “Đi, về bôi thuốc.”

“Không cần.” Cố Cảnh nói: “Anh… có thuốc đặc hiệu, ăn xong rồi bôi cũng được.”

Thuốc đặc hiệu gì chứ, còn không phải đặc biệt để nhân viên công vụ ở địa phủ nghiên cứu, chuyên cung cấp thuốc cho lớp vỏ người sống sử dụng. Mộc Tử Dịch nghiến răng hàm, trong lòng biết người này ỷ có loại thuốc này, bình thường mới không biết trân trọng cơ thể bản thân. Hôm nay bôi thuốc, ngày mai đã khỏi rồi, lại tiếp tục làm, thật khiến người ta cạn lời. 

Nói không được, mắng cũng không nghe. Mộc Tử Dịch sâu sắc cảm nhận được, người này có lúc còn không bớt lo bằng nhóc mập. Ít nhất nhóc con đó biết đau rồi sẽ không làm loạn nữa. 

Mộc Tử Dịch không để ý đến anh nữa, quay đầu về phía nhà chính gọi: “Ông Trần, nhóc ngoan, ăn cơm thôi!”

Ông Trần và nhóc mập ở xa xa trả lời một tiếng, không đến một chốc đã xuất hiện. Bữa tối của bọn họ ăn ở trong sân, không khí trong sân tốt lành. 

Trong miệng nhóc mập ngậm một túi thức ăn mèo, nhảy từng bước từng bước chạy đằng trước, ông Trần ở phía sau, cầm theo bình sữa với đồ ăn vặt đuổi theo. 

Một cảnh này khá là giải trí, giảm bớt được tâm trạng buồn bực của Mộc Tử Dịch. 

Cậu giơ tay chuẩn xác bắt được nhóc mập, đặt lên trên ghế bên cạnh. Lại gọi ông Trần, sau đó mới ngồi về vị trí. Sau khi ngồi lại, nhìn thấy Cố Cảnh và ông Trần xuất hiện trên livestream trong điện thoại của mình, cậu mới nhớ ra còn đang livestream đây nè!

Sớm đã nhắm vào bữa ăn trên bàn rồi, cũng không biết bị chính mình lúc bỗng đứng dậy vô ý làm lệch ống kính hay như nào, vậy mà lại quay được cả Cố Cảnh và ông Trần ở đối diện. 

Mộc Tử dịch vội vàng chuyển ống kính về bàn ăn, sau đó mới nhìn bình luận. 

[Cuối cùng streamer cũng phản ứng lại rồi hahaha]

[hahaha cười đến xoạc chân rồi 333]

[Mẹ hỏi sao tôi lại quỳ xem điện thoại, tôi nói đang muốn học yêu đương 333]

[Nhóc mập aaaaa đáng yêu chết mất grao hú ~]

[Khung cảnh nhóc mập ngậm một miệng thức ăn chạy đằng trước, ông cụ cầm bình sữa đuổi theo đằng sau yêu quá đi, cảm giác thật giống ông đuổi theo cháu ăn cơm 333]

[Mlem nhan sắc lão Cố với streamer, hai người cùng khung hình là tui không nhìn thấy cái gì nữa hết hahahaha]

[Streamer quan tâm lão Cố ghê, nhìn ra được đau lòng đến độ tức giận rồi.]

[Cứ cảm thấy lão Cố cố ý á, muốn streamer đau lòng cho ổng 3333]

[Không phải không có khả năng đó, nếu trên tay lão Cố thật sự có chiến lược tình yêu…]

[Chỉ có tôi là để ý câu nói “Anh còn bị thương nữa thì em ăn đất cũng không ăn cơm anh nấu” của streamer thôi sao?]

[Tui cũng để ý đến, ngọt ngào chết mất hahaha]

[Không không không, đừng có chú ý  nhầm trọng điểm, ý của tôi là – ngồi chờ streamer tự cả mặt á hahahahaha….]

[Lầu trên mà fans ma quỷ, đã giám định xong!]

[Thầy Dịch, ông Trần là ai thế? Thấy có hơi quen mắt]

[Quen mắt +1, ông Trần là ông của ngài sao?]



Mộc Tử Dịch bất đắc dĩ, nghĩ dù sao cũng lộ mặt rồi, nói thêm gì đó cũng không sao hết. Vậy nên cậu nói: “Ông Trần là bậc trên của lão Cố.”

“Còn là fans của streamer nữa!” Ông Trần bỗng lên tiếng: “Tôi là fans não tàn của streamer!”

Cố Cảnh âm thầm gắp thức ăn cho Mộc Tử Dịch, sau đó tự và cơm ăn, anh chỉ muốn làm một fans chân ái là được rồi. 

Mộc Tử Dịch sửng sốt, không nhịn được bật cười. Lại nhìn phòng livestream, quả nhiên là một loạt hahaha, đều kêu ông Trần đáng yêu. 

Cậu cười nói: “Ừm, ID của ông Trần là “Lão tiên sinh”, là ông cụ nói muốn đến thăm tôi.”

Phòng livestream yên tĩnh trong giây lát, sau đó lại là loạt bình luận ùn ùn kéo đến.

[Douma, lão tiên sinh là phụ huynh của lão Cố…]

[Chảng trách mỗi lần lão tiên sinh vui vẻ share weibo, đều là sau khi xem xong livestream của streamer 666]

[Thiệt là biết chơi mà! Chẳng trách lần nào lão tiên sinh cũng đáp quà bạt mạng cho thầy Dịch]

[Phục, viết to chữ phục luôn!]

[Quả nhiên chúng ta vẫn còn quá trẻ, không biết chơi bằng lão tiên sinh à há]

Mộc Tử Dịch cũng không nhịn được cười nói: “Tôi cũng mới biết gần đây, tôi bị lão tiên sinh hố rồi.” Trong lúc nói chuyện, cậu nhớ đến câu đã từng nói, nên lại nói với ông Trần: “Cháu còn nhớ trước đây là hẹn với ông, gặp mặt rồi sẽ mời ông ăn bánh bao nổi tiếng của nhà cháu…”

Ông Trần ngẩn ra, vô ý thức hỏi: “Có sao?”

“Ông không nhớ à?” – Mộc Tử Dịch hơi giật mình, trong ấn tượng của cậu, trí nhớ của ông Trần luôn rất tốt. 

“Hình như không có chuyện này…”

Lời còn chưa nói xong, đã nghe được Cố Cảnh ho nhẹ một tiếng. Ông Trần nhất thời im lặng, nhẹ nhàng che miệng mình, lớn tuổi rồi không nhớ chuyện, lão quên mất mới đầu là đại nhân dùng weibo của lão để xem livestream…

Mộc Tử Dịch nghi ngờ nhìn vẻ mặt chột dạ của Cố Cảnh, lại nhìn ông Trần muốn nói lại thôi. Trong đầu lanh lợi một lúc, cậu lập tức đoán được bảy tám phần. 

“Ông Trần, người đầu tiên xem livestream của cháu, không phải ông nhỉ? Tính cách ông hoạt bát, nhưng ban đầu người xem livestream của cháu, đều là bộ dáng cán bộ lâu năm, bình tĩnh ghê lắm.”

Đang nói chuyện, ánh mắt Mộc Tử Dịch nhìn về phía Cố Cảnh, cười nói: “Đừng giả vờ nữa, trong bát anh hết cơm rồi!”

Động tác và cơm của Cố Cảnh ngừng lại, cúi đầu nhìn, mới nhận ra cơm trong bát của mình đã sớm bị anh vô tình vét sạch. Anh ngại ngùng thả bát đũa xuống, mở miệng giải thích: “Lúc đó anh, không biết xem livestream, tài khoản weibo cũng không có tiền, vậy nên đành mượn của ông Trần dùng…”

“Em nói mà! Anh được lắm, vậy mà lại thầm mến em lâu như vậy, đúng là thâm tàng bất lộ!”

Cố Cảnh khoát tay lia lịa: “Không, lúc đó anh chỉ đơn thuần tán thưởng em…” – Lời phía sau, dần dần dìm xuống dưới ánh mắt của Mộc Tử Dịch.

Mộc Tử Dịch cạn lời mà cảm thán với trời: “Vừa mới khen anh tiến bộ, anh lại tự mình phá rồi. biết fans trong livestream của em nói anh thế nào không? Bọn họ nói, nếu như anh không gặp được em, thì anh đáng cô độc cả đời!”

Ông Trần yên lặng lắc đầu thở dài.

Nhóc mập yên lặng thầm vui sướng khi người gặp họa. 

Cố Cảnh yên lặng cúi đầu cào… bát không. 

Thấy dáng vẻ vợ nhỏ bị ức hiếp của anh, Mộc Tử Dịch thở dài cưng chiều, lấy cơm không động qua mấy trong bát mình san sang bát của anh, còn thuận tiện gắp thêm thức ăn cho anh. 

Vì vậy Cố Cảnh thành công và được cơm, trong lòng yên lặng nghĩ, về phải càng thêm chăm chỉ học tập mới được!

Xong một bữa cơm, Mộc Tử Dịch một tay ôm nhóc mập, một tay cầm điện thoại đứng dậy, cười vào livestream: “Sau đây, tôi sẽ đưa mọi người đi tham quan một chút sân nhà tôi nhé. Chỗ chúng tôi ở bây giờ, là dưới cây đa trong sân nhà tôi…”

Mộc Tử Dịch cầm điện thoại quay bốn phía, trong lúc lơ đãng lại quay đến con quỷ bỗng bay vào từ cửa gỗ đang mở, con quỷ đó vừa bay về hướng Mộc Tử Dịch, vừa vội vàng gào rú với cậu: “Ông chủ Bao cứu mạng…”

Tiếng nói rõ ràng, tâm trạng sung mãn, trực tiếp khiến cho Mộc Tử Dịch thấy đau đầu. Trong lúc vô ý thức cậu ném thứ trong tay về hướng con quỷ, muốn quẳng con quỷ ấy ra khỏi sân. 

Ném xong rồi, cậu mới đột nhiên cảm thấy không đúng. Cúi đầu nhìn một cái, hay quá, vất đi không phải là điện thoại, mà là mèo mập nhà cậu đấy!!!
Nhấn Mở Bình Luận