Từ Huyền đứng trước sân nhà mình, bắt đầu thử nghiệm bí quyết chữ Nhu đầu tiên trong Long Xà Cửu Biến.
Mỗi chiêu thức của Long Xà Cửu Biến đều cổ quái vô cùng, nhiều động tác trong đó vượt qua cực hạn của nhân loại.
Tỷ như động tác thứ chín trong đệ nhất biến chữ Nhu, tổ hợp cùng một chỗ, người thường dù có học tập mười ngày nửa tháng cũng khó hoàn thành.
Thế nhưng khi Từ Huyền thử nghiệm những động tác này lại không gặp bất kỳ trở ngại nào, nhanh chóng nắm giữ bí quyết. Từ lúc có được Ký Ức Tinh Hải, hắn lĩnh ngộ được tinh túy và áo nghĩa, hiện giờ chỉ cần trùng tu lại mà thôi.
– Hô…
Từ Huyền dần dần nhập thần, thân thể hơi khom, tứ chi, cổ, đầu, bàn tay, thậm chí cả mắt vả miệng đều làm ra một ít động tác cổ quái.
Những động tác này nếu như để không thì nhìn sẽ không được tự nhiên. Nhưng nếu những chiêu thức này nối liền với nhau thì có một loại cảm giác lưu sướng dị thường.
– Ha ha!
Từ Huệ Lan không nhịn được bật cười.
– Thế nào, lẽ nào những động tác này không tốt sao?
Từ Huyền hơi trầm xuống.
– Hì hì, cũng không phải xấu xí, chỉ là nhìn có chút cổ quái, có chút giống…
– Giống cái gì?
– Có chút giống như khiêu vũ, một đại nam nhân đang khiêu vũ, ha ha…
Nói xong lời cuối, Từ Huệ Lan ôm bụng cười ngặt nghẽo.
– Khiêu vũ? Vậy muội thử xem.
Từ Huyền lơ đễnh, đạm nhiên cười nhẹ.
Toàn bộ áo nghĩa của đệ nhất biến Nhu tự quyết của Long Xà Cửu Biến đều nằm trong chữ Nhu, thân thể cần độ mềm dẻo và dai rất lớn.
– Thử thì thử, ai sợ ai?
Từ Huệ Lan hừ nhẹ nói.
Từ Huyền bày ra động tác để nàng học.
Kết quả, Từ Huệ Lan vừa thử, ngay cả một động tác cũng không làm đúng tiêu chuẩn.
– Khiêu vũ sao? Hình như thân thể nữ hài tử càng thích hợp với khiêu vũ hơn mới đúng.
Từ Huyền bày ra tư thái ngay thẳng.
– Đây… vì sao có khả năng?
Từ Huệ Lan á khẩu không trả lời được, nàng luôn nhớ kỹ từ nhỏ ca ca không khéo léo bằng nàng.
Cũng không phải do Từ Huyền ngốc mà do khéo tay là ưu thế trời sinh của nữ tử.
Nói đến điểm ấy phải nhắc tới một điểm, trước đây Từ Huệ Lan ở trên trấn còn học qua luyện trận với một vị Luyện Trận sư.
Vị Luyện Trận sư kia nói rằng, Từ Huệ Lan thận trọng thông minh vượt xa người thường, trên phương diện luyện trận có thiên phú rất cao, chính vì vậy thu nàng làm học đồ.
Chỉ là sau lần quáng địa bạo tạc, gia đình quẫn khốn, Từ Huệ Lan phải trở về giúp đỡ mẫu thân may áo cà sa để duy trì sinh kế.
…
Khoảng chừng nửa canh giờ sau, đệ nhất biến chữ Nhu đã hoàn thành.
Những động tác này yêu cầu độ khó cực cao, nhưng sau khi đánh một lượt lưu loát xong, thân thể hắn có vẻ hài hòa dị thường, nhỏ nhắn mềm mại giống như linh xà múa.
Từ Huyền chỉ cảm thấy tứ chi và thân thể có chút trướng lên.
Nhưng đồng thời một dòng điện như nước ấm chảy xuôi qua tứ chi bách hải.
– Hô!
Từ Huyền thiếu chút nữa hừ nhẹ, loại cảm giác này thực sự quá kỳ diệu và sảng khoái.
Loại dòng điện kỳ diệu như dòng nước ấm chỉ chớp mắt lướt qua cùng lúc Từ Huyền đánh xong Long Xà Cửu Biến đệ nhất biến.
Thân thể Từ Huyền lập tức dừng loại, cảm giác điện chạy khắp người như nước ấm có ba phần tê dại, ba phần tiêu hồn, bốn phần nhẹ nhàng vui vẻ.
Loại cảm giác này khiến hắn phảng phất như rơi vào ảo giác hồi lâu.
Mơ hồ cảm nhận được điện lưu kỳ dị kia, lan ra toàn thân kích thích thân thể.
– Tiếp tục!
Ánh mắt Từ Huyền mơ hồ lóe sáng, lại một lần nữa luyện tập Nhu tự quyết.
Bởi vì có ý thức lưu trong không gian cho nên chiêu thức đệ nhất biến càng thêm hoàn mỹ.
Mỗi khi Từ Huyền làm đẩy đủ chín động tác bí quyết chữ Nhu một mạch liền sản sinh ra loại cảm giác kỳ dị này.
Thể chất của hắn cũng bởi vậy mà sản sinh một ít biến hóa.
Rốt cục, sau hai canh giờ.
Toàn thân Từ Huyền đầy mồ hôi đón lấy ánh nắng chiều ngả phía tây, bằng vào trạng thái hoàn mỹ đánh liền động tác một mạch lưu loát.
Trong suốt quá trình này, thân thể của hắn giống như linh xà, đến khi tia mặt trời cuối cùng mai một, tứ chi, thân, người, mắt, đầu đều cẩn thận hoàn thành động tác như mây trôi nước chảy.
Từ Huệ Lan thấy một màn này, cái miệng không khỏi mở lớn, trong lòng có một loại chấn động vô danh.
Vào đúng khoảnh khắc thái dương hoàn toàn xuống núi.
Nàng phảng phất như thấy được ánh hoàng hôn chiếu lên một con linh xà đang khiêu vũ, một tia sáng cuối cùng lụi tàn, nghênh tiếp là một mảnh thiên địa hôn ám.
…
– Thành công rồi.
Từ Huyền kinh hỉ trong lòng, cảm giác dòng nước ấm như điện giật ngày càng mãnh liệt hơn, chảy xuôi khắp tứ chi bách hải, xua tan uể oải trên người vài phần.
– Ca ca, vũ bộ này ngươi học từ đâu vậy, thật không ngờ nó dễ nhìn như thế.
Từ Huệ Lan kích động hỏi, hai mắt sáng lấp lánh như sao.
– Vũ bộ?
Từ Huyền thiếu chút nữa ngã ngửa, hắn nhấn mạnh:
– Đây là chiêu thức luyện thể.
– Hì hì, ta biết rồi.
Từ Huệ Lan che miệng cười nói, lại không nhịn được thêm vào một câu:
– Nào có chiêu thức luyện thể ôn nhu như vậy.
Từ Huyền trợn mắt lên, không thèm giải thích nữa.
Trên thực tế, giai đoạn đầu tiên của Long Xà Cửu Biến là rèn đục sự mềm dẻo, đến hậu kỳ sẽ dần chuyển sang cương mãnh.
Thử nghĩ, nếu như thân thể không có đủ sự mềm dẻo, vậy khi tu tập chiêu thức cương mãnh rất dễ tạo thành tổn thương đối với thân thể, quanh năm suốt tháng sẽ lưu lại ám tật, không thể tránh được.
Quan trọng hơn là, thân thể nếu có đủ mềm dẻo thì sau này cơ sở sẽ vững chắc, tiềm lực đột phá càng nhiều hơn.
Đại đa số luyện thể phàm sĩ của thế gian ban đầu lấy việc kiên cường làm phương thức tu luyện, ưu điểm là phương pháp đơn giản, uy lực lớn dẫn đến về sau tiến triển càng thêm khó khăn, bị ràng buộc vô hình.
Từ Huyền sáng tỏ quá trình tu luyện Long Xà Cửu Biến, uy lực của mấy biến sau tuyệt đối là kinh hãi thế tục!
Vào ban đêm, Từ phụ kéo lê thân thể uể oải về gia môn.
– Phụ thân đã về.
Từ Huyền vội vã đứng lên.
Từ phụ thấy bộ dáng vui vẻ của nhi tử cũng vô cùng kinh ngạc, sau khi hỏi xong mới yên lòng.
Chỉ là sau khi biết được buổi sáng nay Từ Huyền và Từ Tiểu Hổ có xung đột, đầu tiên Từ phụ âm thầm nghi hoặc sau đó chau mày.
– Trong vòng nửa tháng trả hết nợ nần, quả thật quá khó…
Từ phụ chau mày ủ dột ca thán.
– Phụ thân yên tâm, trong nửa tháng ta nhất định có thể nghĩ ra biện pháp trả hết nợ nần.
Từ Huyền nói lời thề son sắt.
Thế nhưng đối với lời nói của hắn Từ phụ và Từ mẫu đều tỏ thái độ bình thường, không để ở trong lòng.
======
Trong lúc ăn cơm tối, Huệ Lan bưng trà lên cho Từ phụ, đấm lưng cho phụ thân.
– Phụ thân, ta có một vấn đề.
Đột nhiên Từ Huyền nói.
– Nói đi.
Từ phụ đạm nhiên nói.
– Hài nhi muốn biết, Luyện Thể kỳ… có đệ thập trọng hay không?
Từ Huyền cẩn thận nói.
– Luyện thể thập trọng, quyết không buông tha.
Thanh âm của thiếu niên kiếp trước cực kỳ khắc sâu trong lòng Từ Huyền, không thể xóa nhòa.
Sở dĩ hỏi phụ thân vấn đề này bởi vì trước đây phụ thân là người nổi bật trong thôn, thành tựu thậm chí còn vượt qua Từ Đại Hổ, chỉ là bởi vì một lần ngoài ý muốn mà trở thành tàn phế, cuối cùng lưu lạc đến nông nỗi này.
Về tầm mắt, Từ Huyền tin tưởng phụ thân tuyệt đối vượt lên trên đám luyện thể phàm sĩ trong thôn.
– Luyện thể thập trọng?
Từ phụ nhướng mắt lên, thần quang trong mặt chợt lạnh lùng, khí thế bức người nói:
– Ngươi nghe ai nói vậy?
Cách cách!
Chén trà trong tay Từ phụ rơi xuống đất, nhất thời hóa thành một mảnh nát bấy, nước trà văng khắp nơi.
Đột nhiên trong gian phòng dâng lên một bầu không khí áp lực, một cỗ lửa giận vô danh hiện lên trên mặt Từ phụ.
Từ Huyền không dám nhìn thẳng vào mắt phụ thân, hắn ý thức được vấn đề của chính mình có chút ngu xuẩn.
– Luyện khí chỉ có cửu trọng, loại vấn đề này ngay cả Huệ Lan cũng biết, ngươi đi học bao nhiêu lâu trên trường mà còn hỏi như vậy sao? Nếu lần sau còn dám đề xuất vấn đề ngu xuẩn này nữa thì coi chừng ta chặt đứt cái chân chó của ngươi.
Đột nhiên Từ phụ quát lớn.
Luyện thể chỉ có cửu trọng?
Từ Huyền chấn động tâm thần, hoảng hốt bất định.
Hắn dung nhập vào ký ức kiếp trước của thiếu niên kia, cả tình cảm và nhân sinh trong đó, cùng với luyện thể thập trọng trong truyền thuyết.
Về phần rốt cuộc có luyện thể thập trọng hay không, Từ Huyền cũng không rõ ràng lắm.
Bởi vì hắn chỉ có bộ phận ký ức trước mười sáu tuổi.
Ngay cả Long Xà Cửu Biến cũng chỉ có chín tầng đối ứng với luyện thể cửu trọng.
Mà lúc này từ Từ phụ biết được, trên thế gian căn bản không có luyện thể thập trọng.
Chẳng lẽ ký ức kiếp trước có sai lầm?
Rốt cuộc, ai đúng ai sai?
Từ Huyền không khỏi ngưng trọng trong lòng.
Luyện thể thập trọng có thật hay không, Từ Huyền không thể truy cứu, dù sao chuyện này còn tương đối xa vời.
Việc cần làm lúc này là giải quyết nợ của gia đình trong vòng nửa tháng.
Còn nữa, Từ Huyền phải đề thăng thực lực trong khoảng thời gian ngắn, như vậy mới có thể sống yên ổn trong làng.
Mặc dù buổi sáng, hắn bằng vào khí thế tạm thời chấn nhiếp Từ Tiểu Hổ nhưng trong lòng Từ Huyền vô cùng rõ ràng, luận về thực lực chân chính. Từ Tiểu Hổ kia đã sớm bước vào luyện thể nhị trọng, bản thân lại thiện đấu hung ngoan.
Nếu không có lực lượng mạnh mẽ chân chính, chung quy sẽ không thể thay đổi số phận bị khi dễ.
Sau bữa cơm tối.
Từ phụ làm ra một quyết định:
– Ngày mai ta sẽ chuyển tới linh điền của Đại Dương gia thu gặt linh lương, ít nhất mười ngày sẽ không về.
– Đại Dương gia?
Từ Huyền nghe vậy không khỏi biến sắc:
– Nghe nói Đại Dương gia đối đãi với nông công rất hà khắc, lượng làm việc một ngày rất nhiều, bình thường có nông công té xỉu…
Bên trong Dương Mẫu thôn có một vài linh điền trồng linh lương chất lượng kém.
Những linh lương này có rễ rất cứng cỏi, cắm sâu vào đất, thu gặt rất khó khăn.
Về phần những linh lương này, cho dù loại kém phẩm chất nhất thì người bình thường cũng chỉ có thể nếm thử. Chỉ có loại phú hộ và tiên sĩ địa vị cao thương mới có năng lực ăn hàng ngày.
– Các ngươi không cần lo lắng, thế nào ta cũng là luyện thể tứ ngũ trọng trung giai phàm sĩ.
Từ phụ làm ra quyết định, người trong gia đình không thể phủ quyết.
Thậm chí, Từ phụ không ở nhà đi suốt đếm tới công trường Đại Từ gia. Dù mới đến nửa ngày cũng có thể sớm khởi công, kiếm thêm càng nhiều Linh nguyên tệ.
Hiện nay nguồn thu nhập trong nhà có hơn một nửa là đến từ Từ phụ. Thứ hai là Từ mẫu và Từ Huệ Lan bện áo cà sa, nhưng tiến độ rất chậm, thường thường mất tới nửa tháng mới hoàn thành một kiện bán thành phẩm.
Chỉ người duy nhất không có thu nhập chính là Từ Huyền vừa mới thương thế lành lặn.
Nghĩ tới đây, Từ Huyền nắm chặt song quyền lại, thần quan trong mắt chợt lóe.
Hắn nhắm mắt lại, tâm thần dung nhập vào trong ngôi sao sáng trong đầu, lựa chọn tin tức ký ức khổng lồ kia.
Ký ức kiếp trước mười sáu tuổi, dù chỉ là một bộ phận cũng nhiều hơn Từ Huyền đời này vài lần.
Hắn kiếp trước thiên phú kinh người, chỉ nhìn qua là không thể quên được, hơn mười tuổi bước vào phàm sĩ đi tới cánh cửa Tiên môn.
Trong Tiên môn, Từ Huyền kiếp trước ngoại trừ tu luyện Long Xà Cửu Biến gia truyền mà còn học rất nhiều kiến thức khác liên quan.
Rất nanh, Từ Huyền tòm được một Linh Phương phổ trong đoàn ký ức.
Bên trong ngọc giản này ghi chép linh hoa cỏ mộc trong thiên hạ.
Ngọc giản cùng loại ghi chép thông tin về học thức Tu giới còn có không ít.
Thế nhưng đối với một phàm sĩ bình thường, muốn tiếp xúc học thức cao tầng trong Tu giới có thể nói vô cùng khó.
Từ Huyền bắt đầu liều mạng hấp thu tin tức trong đó.
Trong quá trình này, hắn phát hiện có mấy thức linh hoa cỏ mộc trong đó, tựa hồ ở gần Dương Mẫu thôn.
– Thật tốt quá.
Từ Huyền bình tĩnh trong lòng, mừng thầm:
– Những linh hoa dị thảo này, dù có mọc ở bên ngoài nhưng đối với phàm sĩ không hiểu học thức Tu giới mà noi thì là đồ không đáng giá.
Vào ban đêm, Từ Huyền cũng không nhàn rỗi, đi vào viện tử của chính mình, bắt đầu tu luyện Long Xà Cửu Biến tầng hai.
Ký ức hai đời khiến hắn hiểu rõ đề cao thực lực bản thân mới là vương đạo!
Đệ nhị biến chữ Chiết, áo nghĩa chính là thân thể, bốn chân nguyên bản đặt trên cơ sở mềm dẻo đạt được một cao độ mới.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!