Cây cỏ, biển cả, vạn vật được tái tạo lại, cả trái đất khôi phục lại như cũ. Hết thảy động vật và cả con người cũng đã hồi sinh lại như cũ nhờ vào dữ liệu mà AI đã bảo tồn từ trước.
Sau một năm, trái đất đã trở lại hình dáng ban đầu, mọi thứ đã được tái thiết hoàn tất. Với loài người, cấu tạo gen của họ bị thay đổi, ký ức được pấp đầy, không hề biết được sự thật về những gì đã xảy ra trong quá khứ.
Và rồi, vua đã xóa sổ toàn bộ người máy, chỉ trừ một.
Trong tế đàn nơi vua đang ngự trị, người máy lưu giữ AI cuối cùng đang quỳ một chân, một tay đặt lên phần ngực, cung kính hướng về phía vua. Dù cho toàn bộ những gì nó tạo nên đã bị vua phá hủy, nó vẫn không có một chút tức giận, hay thậm chí là dao động nào.
"Hãy ở lại."
"Đức vua... vì sao ạ? Tất cả đã được khôi phục, và hành tinh này đã hồi sinh rồi. Việc còn lại của người là xóa sổ tôi."
Theo AI suy tính, đây mới đúng thật là diễn biến tiếp theo. Vua ngừng lại một chút rồi nói.
"Con người là sinh vật ngu ngốc. Thế nhưng, sự tồn tại của chúng lại là tất yếu với hành tinh này.
"Thưa đức vua, với tất cả sự kính trọng, tôi không tin vào điều đó. Loài người đơn giản sẽ lặp lại sai lầm ấy một lần nữa."
"Ngươi nói đúng. Cũng vì thế ngươi rất có thể sẽ được tái sinh bởi con người, thế nên tiêu diệt ngươi thì có ích gì? Chúng vẫn sẽ phạm sai lầm y như ngươi nói."
Đối với vua mà nói, tội nặng nhất của loài người chính là sự coi thường sinh mệnh.
"Con người luôn cho rằng việc mình tồn tại là một lẽ hiển nhiên, chúng không trân trọng cuộc sống mà mình được giao phó. Thậm chí, thứ quyền lợi thiêng liêng là được sống này còn bị một bộ phận coi là chuỗi ngày vô nghĩa."
"Chúng dè bỉu, khinh thường, xâm hại lẫn nhau và cứ lặp đi lặp lại điều đó. Lòng căm thù tham lam và dục vọng áp đảo nhân tính. Chúng thao túng hết thảy, từ cá nhân, tổ chức đến cả dân tộc. Các phong trào và chiến tranh bị châm ngòi và nổ ra vì cảm xúc tiêu cực, và những thứ này đến từ chính con người."
"Từ thứ năng lượng tiêu cực mà chúng sản sinh ra."
Năng lượng tiêu cực hiện hữu trong mỗi người, là căn nguyên của mọi tội lỗi. Chừng nào con người vẫn còn tồn tại, thứ năng lượng này sẽ không biến mất.
"Và đó là lý do tôi hủy diệt tất cả, thưa đức vua."
AI đáp lại một cách cung kính.
Tuy nhiên, khi sự sống bị diệt vong, hành tinh này sẽ tự chữa trị cho chính nó, và chu trình tái sinh rồi hủy diệt sẽ lặp lại một lần nữa.
— QUẢNG CÁO —
Vì giới hạn của thời gian, tuổi thọ là thứ khiến mọi sinh vật trân trọng cuộc sống của chúng hơn. Thứ đó đã phản hồi trở lại với vua, với hành tinh này, cho phép con người tiếp tục phát triển và sinh tồn.
"Dạng thực thể sống như con người hiện tại là cần thiết cho sự tồn tại của ta, cho chính hành tinh này. Tuy vậy, ta không thể thản nhiên đứng nhìn cho chúng tiếp tục càn quấy mà không nhận thức được điều đó."
"Vì vậy lần này, chúng sẽ bị thử nghiệm."
Vua dang rộng hai cánh tay. Một cái bảng lập thể xuất hiện trước mặt nó, AI cũng nhìn thấy, bên trên đó ghi mấy chữ "trang web ma thuật".
"Trang web ma thuật... ư?"
"Đúng vậy, ta sẽ ban sức mạnh ma thuật cho những người con gái bị nguyền rủa bởi sự bất hạnh, những cô bé chứa đầy năng lượng tiêu cực. Tuổi thọ của chúng sẽ là chìa khóa kích hoạt ma thuật, và ta sẽ thu thập năng lượng tiêu cực sản sinh ra từ đó."
"Với việc phải trả giá bằng chính sinh mệnh của mình, ý chí của những người đó có thể mạnh mẽ đến đâu? Ta rất mong chờ được cảm nhận thứ đó."
Thời hạn là ba năm, nếu như số lượng năng lượng tiêu cực thu về là không đáng kể, vua sẽ cho phép con người tiếp tục tồn tại. Tuy nhiên, nếu nó đạt tới hạn mức nhất định vua sẽ loại bỏ năng lượng tiêu cực ra khỏi nhân loại, xây dựng và tái thiết một thế giới chỉ có năng lượng tích cực.
Và một giống người mới sẽ được sản sinh ra.
"Bằng cách nào vậy, thưa đức vua?"
"Hành tinh này chính là ta, ta chính là tử cung của nó. Ta sẽ biến toàn bộ nhân loại thàng t*ng trùng và hấp thụ chúng. Sự thụ tinh này sẽ diễn ra và nhân loại sẽ được tái sinh thông qua ta."
"Còn về lý do tại sao nguồn năng lượng đó và kẻ nhận được ma thuật chỉ là con gái. Thì để ta, một Mahou Shoujo thức tỉnh, thứ thiết yếu nhất chính là một lượng lớn năng lượng mà những cô gái này sinh ra đã có."
Sau khi nghe lời giải thích của đức vua, Ichi ngừng lại, dường như đang suy diễn với đầu óc điện tử của nó.
"Đức vua, ngài là kẻ cai trị của nhân loại cũ, là một Mahou Shoujo và là hiện thân của hành tinh này. Vậy tại sao ngài lại lấy hình dạng của một bé gái?"
Lần đầu tiên, vua lắc đầu.
"Ta đã từng ngự trị tất cả, là chúa của chúng. Thế nhưng, vị trí tối cao ấy đã bị tước đi. Trước khi nhận ra được sự thật, ta đã trở thành một Mahou Shoujo với nhiệm vụ bảo vệ hành tinh này. Những ký ức khi ta từng là đấng tối cao đã không còn, thứ duy nhất sót lại chỉ còn là một tên gọi."
"Rei, số 0."
Vua, hay đúng hơn là Rei chỉ tay về phía AI.
— QUẢNG CÁO —
"Từ giờ trở đi, ngươi sẽ là thuộc hạ của ta và trở thàng Admin của trang web ma thuật."
"Tên của ngươi sẽ là Ichi, số một."
Ichi biến đổi, một bộ quân phục bao trùm thân thể của nó. Không chỉ thế, Ichi còn phát hiện ra toàn bộ cấu tạo của nó cũng đã được thay đổi.
"Đây là..."
"Ta đã thay đổi diện mạo của ngươi, và ban cho ngươi khả năng xâm nhập và di chuyển giữa bất kỳ mạng lưới điện tử hay hệ thống của nhân loại. Từ giờ, ngươi có thể tự do di chuyển bằng cách thiết bị điện tử."
"Tiếp theo, hãy nâng cấp bậc của các Admin lên. Mỗi Admin sẽ có phạm vi quyền lực riêng trong vùng Tokyo, chúng sẽ phải quản lý các Mahou Shoujo trong chính khu vực đó."
"Thưa đức vua, chỉ mỗi vùng Tokyo thôi sao? Tại sao không phải là toàn cầu?"
"Ta có một mối liên kết đặc biệt với vùng đất này. Giờ thì bắt đầu thôi, đếm ngược đến hồi kết của nhân loại."
"Cơn bão? Là một cơn cuồng phong sao? Đây là sự báo thù của ngài, hay là sự vị tha?"
"Cả hai."
Ở thời điểm đó, năng lượng tiêu hao đã sử dụng để tái sinh nhân loại, sự thụ tinh là không thể xảy ra. Vì vậy, Ichi phải cung cấp năng lượng tiêu cực cho Rei vì mục đích tối cao. Sự thụtinh sẽ bắt đầu khi Rei hiện thế một lần nữa, cùng với tế đàn.
"Ngươi còn khúc mắc gì không, Ichi?"
"Thưa đức vua, nếu... trước thời gian đã định mà năng lượng tiêu cực đạt hạn mức, điều gì sẽ xảy ra?"
"Nếu điều đó xảy ra, vậy thì cơn bão sẽ xảy ra sớm hơn dự kiến. Ba năm chỉ là thời gian để thử loài người, hoặc có thể nói là thời điểm ân huệ."
"Và..."
Tình yêu của Rei dành cho nhân loại.
"Được rồi, bắt đầu thôi. Hãy xem xem, liệu cảm xúc có một phần thiết yếu của con người không? Liệu con người có phải một sinh vật ngu ngốc không?"
"Hay..."
— QUẢNG CÁO —
...
"Thật đáng thương làm sao... Nhân loại đã từ chối ăn năn những lỗi lầm của chúng. Thậm chí bước thêm một bước đến con đường hủy diệt."
Thanh âm cảm thán của Nana vang lên khi ký ức kết thúc. Nhưng các Mahou Shoujo dường như vẫn chưa tỉnh hồn lại. Tất cả những gì bọn họ vừa thấy thật sự quá chấn động, quá ngoài sức tưởng tượng.
"Đợi đã, thế nào mà bọn ta không bị biến thành t*ng trùng?"
"Các ngươi đều là những kẻ đã sử dụng gậy phép ít nhất một lần, là những kẻ đã bị ô uế. Vua chưa từng có ý định ban tặng sự cứu rỗi cho các ngươi. Suy cho cùng, các ngươi chỉ là những con tốt để thu thập năng lượng mà thôi..."
Vút!
Dương Hằng tiến lên một nước, khí thế khinh khủng ép hướng Nana, hoàn toàn khóa chặt lấy nó. Ánh mắt của hắn lạnh lẽo đến tột độ.
"Ô uế? Con tốt?"
"Bình tĩnh nào, Kamen Rider Sig. Đó là ấn tượng của đức vua, không phải của ta. Chúng là những học trò đáng yêu của ngươi, được chứ?"
Dương Hằng trở lại như bình thường, ánh mắt vẫn ngó chừng Nana. Nó không e ngại, thậm chí còn hỏi hắn.
"Mà ta khá bất ngờ đấy. Ta dám chắc ngươi chưa từng sử dụng gậy phép lần nào. Thứ sức mạnh mà ngươi sở hữu khác hẳn với ma thuật. Làm thế nào mà ngươi có thể tránh khỏi ảnh hưởng của vua?"
Dương Hằng không trả lời. Bởi vì lý do là hắn vốn không phải con người của thế giới này, mà là một kẻ ngoại lai. Vua không tạo ra hắn, cho nên cũng không thể tác động gì đến hắn.