"Một... cửa hầm?"
Mặt sàn gỗ bên dưới tấm thảm có điểm lạ. Nếu như nhìn kĩ, một phần sàn khoảng chừng một mét vuông bị cắt rời ra, cứ như một cánh cửa vậy.
Nhưng chưa kịp để Selina hay Dante vui mừng, Dương Hằng đã lắc đầu rồi bỏ đi chỗ khác.
"Dương Hằng? Chẳng lẽ trong hầm này không có gì sao?"
"Nó chỉ là thứ che tai mắt người khác thôi. Cảnh sát chắc chắn đã kiểm tra rồi."
Dương Hằng kiểm tra các phòng khác trong ánh mắt khó hiểu của Selina và Dante. Hắn lần mò nhiều chỗ, cuối cùng trở lại phòng khách, đi đến trước các tủ đặt ti vi.
"Anh Dương Hằng, sau đó có gì sao?"
Dante lên tiếng thắc mắc, cậu ta không giống như Selina tin tưởng hắn vô điều kiện. Nên có hơi chút nghi ngờ hành động của hắn.
"Đây là hầm."
Hắn chỉ trả lời vẻn vẹn ba chữ. Sau đó dùng sức lực thân thể kéo cái tủ ra.
Vẫn là một mặt tường bằng phẳng, chỉ có điều động tác của Dương Hằng vẫn chưa kết thúc.
Hắn lần mò gì đó trên tường, sau rồi ấn mạnh xuống. Ngay khi điều đó vừa xảy ra, một cánh cửa ẩn trên vách tường bị lún vào bên trong. Hắn đẩy cánh cửa sang một bên, để lộ một cầu thang dẫn xuống dưới.
"Đỉnh... đỉnh thật!"
Dante há hốc mồm. Còn Dương Hằng thì không biểu hiện gì. Hắn đã từng săn đuổi giáo phái doom môt thời gian dài, liên quan đến việc tìm kiếm hay đào hầm đều tinh thông, nếu không thì sao tìm được lũ chuột kia? Kẻ thiết kế hầm này rất có ý, nhưng mà vẫn còn kém một chút.
"Được rồi, đi nào."
Dương Hằng dẫn đầu, Selina đi ngay đằng sau hắn, còn Dante cố tình nán lại cuối để chụp vài kiểu ảnh. Sự hưng phấn thể hiện rõ trên mặt.
Cả ba người cũng không biết là, trên tòa chung cư đối diện ngôi nhà mà nhóm Dương Hằng vừa vào, một người phụ nữ đứng trên tầng thượng. Cô ta thình lình lại chính là Jezebell, người đáng lẽ đã tự sát và thi thể hiện tại đang ở trong tháp Sential.
Nhận giáo huấn từ lần trước, cô ta không dám chính mắt quan sát Dương Hằng, sợ bị hắn cảm ứng được. Chỉ khi hắn đi xuống dưới hầm, cô ta mới dám "ngoi" lên quan sát.
"Tốt nhất là vẫn thủ tiêu. Thuận tiện thử nghiệm đám bán thành phẩm kia.". truyện xuyên nhanh
Jezebell lầm bầm trong miệng, dù cho làm thế sẽ khiến cho cô ta mất đi toàn bộ những gì đã tích lũy suốt ba tháng qua.
Bị hắn cản trở như vậy, nhưng cô ta vẫn không biểu hiện ra bất kỳ phản ứng thù hận nào. Tựa hồ tất cả đều không liên quan đến cô ta.
"Khi can thiệp vào chuyện của ta, ngươi có nghĩ đến cái giá phải trả không?"
Để lại câu nói này, Jezebell biến mất.
Trong khi đó, Dương Hằng đã đặt chân xuống điểm cuối của cầu thang.
Nơi này không quá rộng, vài bàn thí nghiệm và hàng đống dụng cụ đặt la liệt, vài chục ống thép trong suốt chứa đủ loại chất lỏng không biết là gì.
"Cái quái... gì đây?"
Dante đã bị kích thích đến ngây người rồi. Ai mà có thể tưởng tượng được, bên dưới một căn nhà bình thường ở ngoại ô thành phố Sential, lại ẩn chứa một phòng thí nghiệm đầy "mùi vị tà ác" thế này cơ chứ.
Nhưng sự tập trung của Dương Hằng và Selina lại không nằm ở đám ống nghiệm và dụng cụ khoa học kia. Thứ khiến cả hai kinh ngạc là một cái cũi sắt đằng sau khu thí nghiệm, người bị nhốt bên trong thình lình lại chính là Jezebell!
Cả hai không hề hoa mắt, dáng vẻ kia, thân cao kia, và cả khuôn mặt đều giống y như đúc. Không, không phải giống, mà đây chính là Jezebell.
Nếu như đây là Jezebell, vậy thì kẻ đã tự sát trước mặt bọn hắn là ai? Nhìn người phụ nữ trong cũi này, hoàn toàn chính là dáng vẻ của một nạn nhân.
Jezebell nhìn thấy đám người Dương Hằng mà gào khóc thảm thiết, cơ hồ đã lạc cả giọng.
"Quái vật! Quái vật! Nó đã dùng hình dạng của tôi! Nó là một con quỷ!"
Người phụ nữ kia nói năng lộn xộn và hỗn loạn, nhưng có thể chắt lòng được vài thông tin từ đó. Jezebell thật sự đã bị "quái vật" trong miệng của cô ăn cắp nhân dạng. Không những thế, kẻ đó còn làm những hành đông kinh khủng trước mắt cô đến độ khiến cho người phụ nữ đã 30 tuổi này gào thét không khác gì một đứa trẻ.
Ngoại trừ Dante không hiểu chuyện gì đang xảy ra, Dương Hằng lẫn Selian đều âm trầm.
Vụ việc không những chưa kết thúc, mà còn phức tạp và thâm sâu hơn những gì họ nghĩ lại.
Dương Hằng dùng tay không phá bỏ khóa cũi sắt, đỡ Jezebell lên. Thanh âm ôn tồn.
"Cô Jezebell, xin hãy yên tâm đi. Kẻ thủ ác đã chết hôm qua..."
"Nói bậy! Nói bậy! Hôm qua quái vật vẫn còn đến đây!"
Jezebell vẫn tiếp tục gào thét, lời nói của cô không khác gì hòn đá ném xuống mặt hồ, nhấc lên sóng lớn khuấy động trật tự.
Dương Hằng kinh hãi, nhất thời không thể sắp xếp mọi mảnh ghép một cách trơn tru.
Jezebell, quái vật, thứ vật chất trong ống nghiệm, tự sát, tới một lần nữa,...
Hắn đã dần dần mở ra chân tướng, chỉ là còn thiếu một vài chi tiết quan trọng nữa thôi.
Chỉ là không kịp để hắn có thời gian suy nghĩ. Một tiếng bước chân xuất hiện từ phía cầu thang. Chính xác hơn là nhiều tiếng bước chân.
"Cứu... cứu với..."
"Cứu..."
"Đau quá..."
"Cứu với..."
Đó là từng giọng nói rên rỉ đầy thống khổ. Bốn người bước xuống từ cầu thang, những người này hắn đều đã thấy qua. Đó chính là Flame và ba tên anh hùng tập sự cấp 0 tham gia trận chiến trước sở cảnh sát tối qua.
Có vẻ như, kẻ thủ ác đã ra tay với bọn họ rồi.
Dương Hằng bỗng dưng nghĩ đến điều mà Lucy nói chiều nay. Cô bé bảo rằng đã cảm nhận được một ai đó đi ngang qua ngoài cửa vào buổi đêm, khiến cho giấc ngủ của cô không còn ngon giấc.
Một dự cảm không lành cấp tốc lan tràn trong tâm trí. Không chỉ hắn, lấy đầu óc và sự nhạy bén của Selina hẳn là đã đoán được không kém hắn là bao, sắc mặt của cô cũng thay đổi.
Chỉ có mình Dante lạc quẻ không hiểu gì, chỉ là với trực giác của người làm truyền thông, cậu ta đoán rằng mình đã vướng vào một âm mưu khó lường nào đó. Cả người không nhịn được mà phát run, không biết là do hưng phấn hay sợ hãi.
Bất chợt, Dương Hằng nắm đấm đặt lên lồng ngực, đồng tử co rút lại. Một giọt mồ hôi lạnh chảy ra từ trên trán.
"Sao vậy anh?"
"Chết tiệt! Lực lượng anh để lại trên người Lucy đã bị kích hoạt rồi!"
Cả hai đều hiểu ý vị của cái này ra sao, tức là kẻ đó đã bắt đầu trả thù hai người họ rồi. Tấn công người thân thiết, quả đúng là không có gì thích hợp bằng.
Tuy vậy, thế giới này vẫn còn những anh hùng, người giữ gìn trật tự xã hội trước những mối hiểm hoạ. Chắc chắn họ sẽ không ngồi yên khi mà một nơi như bệnh viện bị tấn công.
Phải không?
"Dương Hằng, chúng ta phải đi thôi!"
"Ừm!"
Tất nhiên kẻ chủ mưu cũng đã sớm ngờ tới một màn này, và đã chuẩn bị cho Dương Hằng một phần chướng ngại vật.
Đám người Flame bắt đầu biến đổi. Thân hình phình to, phát trướng đến nỗi mắt suýt lồi ra khỏi hộp sọ. Làn da tách ra từng mảng rồi lật ngược lại, những anh hùng xấu số này đã trở thành đám quái nhân gớm ghiếc.
So với những quái nhân tối hôm qua, đám quái nhân do anh hùng biến thành có kích cỡ cao gần gấp rưỡi, ít nhất cũng phải ba mét, sức mạnh vật lý là khỏi phải bàn. Cái đáng nói ở đây là nó còn dùng được siêu năng lực.
Con quái nhân do Flame biến thành bắt đầu bốc cháy, phóng ra từng tia lửa tàn phá khu thí nghiệm, đốt cháy tất cả mọi thứ. Ba con quái nhân còn lại cũng không hề kém cạnh.
Toàn bộ đám này, vậy mà đều đã đạt trị số trên 3.0!