Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!
-Hắn tuyệt đối sẽ không chết dễ dàng như vậy.năm đó tương lai mà ta đã tính toán, rốt cục là thật.hay là giả.
 
Sầu lo trong lòng Vân Lạc đại ti theo thời gian trôi qua càng ngày càng đậm.
 
Nàng vĩnh viễn không thể quên cảnh tượng năm đó, nàng trong khi tính toán thấy được cái bóng Cổ Thần hủy diệt Thái cổ Tinh Thần của giới ngoại kia.
 
Giờ phút này nàng nén âu lo trong lòng, ngọc thủ chỉ về phía trước. Lập tức tu sĩ giới ngoại bốn phía liền gào thét lao tới.
 
Đại quân giới ngoại tám hướng giống như tám thanh kiếm sắc bén lần lượt công kích, hướng về khu vực cuối cùng còn có thể phòng thủ của giới nội tấn công.
 
Tiếng ầm vang không ngừng nổi lên. Không bao lâu sau, một tiếng chấn động truyền khắp tám phương. Lại có một tu chân tinh bị hủy diệt, hóa thành gió lốc tràn ra, bị mấy bậc toàn năng Không Huyền đứng đó phất tay một cái khiến cho tiêu tán, không thể lan tới tu sĩ giới ngoại.
 
Mộc Băng Mi đứng trên một tu chân tinh. Bốn phía nàng là mấy ngàn tu sĩ Thần Tông. Sau mấy năm trở thành tông chủ Thần Tông, Mộc Băng Mi lấy mị lực đặc biệt của mình, hơn nữa bằng lời nói của Vương Lâm năm đó khiến cho Thần Tông nghe lệnh, trong cuộc chiến Vân Hải tinh vực thậm chí tại cuộc quyết chiến ở Côn Hư. Thần Tông còn toàn lực xuất kích.
 
Tử thương thảm trọng. Mộc Băng Mi hai lần suýt tử vong, cuối cùng sống sót nhưng tu sĩ Thần Tông, cũng chỉ còn mấy ngàn người.
 
-Tông chủ. xin tới trung tâm tế đàn. Nơi này đã có chúng ta.
 
Một lão già bạch my ở bên cạnh Mộc Băng Mi, thần sắc lộ vẻ bi ai, hướng về phía Mộc Băng Mi ôm quyền nói.
 
Lời này nói ra, tu sĩ Thần Tông còn lại đều nhìn về phía nàng, ôm quyền nói giống vậy!
 
-Xin mời tông chủ đi trước tới tế đàn trung tâm, nơi này đã có chúng ta!
 
Ánh mắt Mộc Băng Mi bình thản. Nàng nhìn những người của Thần Tông vẫn theo mình chiến đấu mà nhìn lên bầu trời. Nơi nàng đang nhìn tới là nơi mọi người đều biết, có tu sĩ giới ngoại đang triển khai thần thông oanh kích.
 
Ở giữa nàng và tu sĩ giới ngoại có một tấm màn ánh sáng của tinh trận. Tu sĩ giới ngoại đang oanh kích lên đó, một khi tấm màn này sụp đổ thì tu chân tinh này cũng sẽ diệt vong.
 
Trong đám tu sĩ giới ngoại kia có một thanh niên mặc thanh sam. Tướng mạo người này tuấn lãng nhưng lại lộ ra một vẻ dâm tà. Hai tay hắn lượn lờ vô số những oan hồn của nữ tử, tạo thành thần thông, trong tiếng gào thét thê lương không ngừng công kích vào màn sáng.
 
Ánh mắt thanh niên này xuyên qua tấm màn, nhìn vào người Mộc Băng Mi ở phía xa xa, khóe miệng nở nụ cười:
 
-Mỹ nhân chớ có sốt ruột, tấm màn này sẽ mở ra nhanh thôi. Nghe nói ngươi là hồng nhan của Phong Tôn đã chết. Bổn công tử đối với phụ nữ của người khác luôn rất có hứng thú muốn song tu.
 
Những lời nói của thanh niên này từ bên ngoài màn sáng truyền tới. Mặc dù tiếng chấn động do thần thông của mấy vạn tu sĩ gây nên cũng không cách nào át đi tiếng nói này.
 
Thanh niên này chính là một trong bảy bậc toàn năng dưới không Huyền!
 
Tay phải hắn giơ lên, ngón tay chỉ về phía Mộc Băng Mi ở trên tu chân tinh trong tấm màn sáng, miệng nở nụ cười.
 
-Ngươi xứng sao!
 
Thần sắc Mộc Băng Mi bình tĩnh nhưng ánh mắt lộ hàn quang. Thanh niên này tên là Đạo Phi Hủ, là tộc trưởng Phi tộc của giới ngoại, am hiểu thuật song tu, tính cách tàn nhẫn. Đệ tử Thần Tông chết trong tay hắn không hề ít.
 
Mà tên Đạo Phi Hủ này thích không chỉ nữ nhân, thậm chí một số nam tử tướng mạo tuấn kiệt cũng bị hắn bắt. Mộc Băng Mi hai lần gặp phải nguy cơ sinh tử, trong đó một lần là bị người này đuổi giết. Nếu không phải năm đó có Thanh Thủy ra tay thì nàng khó thoát khỏi cảnh bị làm nhục.
 
-Tông chủ! Xin tông chủ tiến vào tế đàn trung tâm! Lão phu không tin Phong Tôn đã chết. Nếu tông chủ có chuyện gì bất trắc, tới khi Phong Tôn trở về, chúng tôi.
 
Giọng nói của lão già bạch mi bên cạnh Mộc Băng Mi lộ vẻ lo lắng.
 
-Ta là tông chủ của Thần Tông.
 
Mộc Băng Mi nhẹ giọng nói, lời nói lộ vẻ kiên quyết!
 
ở một hướng khác, nữ tử áo hồng năm xưa cũng đang đứng trên một tu chân tinh. Phía sau nàng là tu sĩ tới từ Côn Hư của Tu Chân Liên Minh năm đó. Tu Chân Liên Minh dù đã tan rã nhiều năm nhưng tu sĩ còn lại không ít, chỉ là những năm gần đây trong chiến tranh không ngừng, lúc này chỉ còn lại không tới ba nghìn.
 
Ba nghìn tu sĩ này toàn bộ đều tới từ Côn Hư. Thần sắc bọn họ uế oải nhưng đứng ở nơi này, đứng ở bên cạnh nữ tử áo hồng, ánh mắt vẫn lộ vẻ quyết tử! Tấm màn sáng của tinh trận trên bầu trời lúc này có mấy vạn tu sĩ giới ngoại đang điên cuồng công kích, tiếng ầm vang ngập trời. Trong đám tu sĩ giới ngoại này có một nam tử trung niên, vẻ mặt hung tàn, ra tay là phong lôi cuồn cuộn, hình thành vô số thiên lôi và cuồng phong oanh kích xuống.
 
Một công kích của hắn có thể so với mấy vạn tu sĩ toàn lực đánh ra!
 
Người này cũng là một trong bảy bậc toàn năng! thân thể hắn cực kỳ khôi ngô, nhìn lại giống như một ngọn hung sơn, ra tay liền gầm lên liên tục, nhe răng cười mang theo mấy vạn tu sĩ công kích về tấm màn sáng. Tấm màn vặn vẹo, xuất hiện dấu hiệu không thể chịu nổi nữa.
 
-Tất cả phải kết thúc rồi sao.như vậy cũng tốt.
 
Thần sắc nữ tử áo hồng lộ vẻ uể oải. Thân thể nàng thoạt nhìn rất nhu nhược, giống như gió thối cũng ngã xuống, sau khi thu hồi ánh mắt nhìn bầu trời liền nhìn các đạo hữu Côn Hư bên cạnh.
 
Nàng đang muốn nói gì đó thì lại bị tiếng ầm vang từ phía xa xa cắt đứt.
 
Một tu chân tinh phía xa ầm ầm sụp đổ, mấy ngàn tu sĩ giới nội trên đó dưới một cái vung tay của một lão già áo lam liền lập tức tử vong. Lại có một tu chân tinh bị hủy diệt rồi.
 
Tinh trận này vốn có chín trăm chín mươi tu chân tinh tạo thành, mỗi tu chân tinh đều sinh ra một tấm màn sáng phòng hộ. Chín trăm chín mươi tấm màn dung hợp làm một, tạo thành phản lực vô cùng đáng sợ.
 
Nhưng lúc này một khối tu chân tinh bị hủy diệt, tấm màn sáng của tinh trận bị mở ra uy lực lại yếu đi rất nhiều.
 
-Sống là người giới nội, chết là hồn giới nội.chỉ là trong lòng vẫn không cam.ta còn chưa nói cho hắn biết ta là ai.
 
Nữ tử áo hồng quay đầu, nhẹ giọng thì thào.
 
Tinh trận ở hướng tây, dưới sự oanh kích của mấy vạn tu sĩ, bên trong một tấm màn ánh sáng đang vặn vẹo như sắp sụp đồ, Tây Tử Phượng cắn môi dưới, đang đứng bên cạnh một đám tu sĩ La Thiên. Bên cạnh nàng còn có chiến Không Liệt và Thân Công Hổ.
 
Viêm Lôi Tử không ngờ cũng đang ở đây.
 
Bọn họ đều là tu sĩ La Thiên, lúc này đối mặt với mấy vạn tu sĩ bên ngoài tấm màn đều cảm thấy vô lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn tấm màn sáng bị phá hủy dần dần, đợi tới khi tấm màn bị phá hủy hoàn toàn thì bộc phát ra lực lượng sinh mạng cuối cùng.
 
-Lúc màn sáng sụp đổ, đó là khoảnh khắc ta tự bạo. Các người chuẩn bị cho tốt đi.
 
Tiếng nói của Viêm Lôi Tử vang lên trầm thấp, chậm rãi mở miệng.
 
Bọn họ không phải là nhóm người đầu tiên lựa chọn tự bạo. Trên thực tế, tu chân tinh trong tinh trận này hầu như khi màn sáng vỡ tan trong nháy mắt, các tu sĩ đều lựa chọn tự bạo.
 
Tiếng ầm vang từ xa xa vọng lại. Lại có một tu chân tinh bị hủy diệt tấm màn bảo vệ, sụp đổ.
 
Một tiếng kêu vang vọng từ bên trong trong tinh trận truyền ra. Chỉ thấy một luồng thanh quang trực tiếp bay khỏi tinh trận, lao thẳng về phía đại quân của tu sĩ giới ngoại. Ngay trong tích tắc thanh quang xuất hiện, một tiếng cười dài vang lên. Lão già mặc áo đen đã từng vây sát Vương Lâm bước tới, trong phút chốc va chạm với thanh quang.
 
Ầm một tiếng, thanh quang hơi tan ra, lui lại phía sau mấy bước. Lão già mặc áo đen thụt lui trăm trượng, ánh mắt bừng sáng, nhe răng cười, hai tay bắt quyết, hắc vụ tràn ngập bát phương.
 
-Một tiên đế Vũ Giới Thanh Lâm giỏi lắm, không hổ là đệ tử của lão già Phong Tôn kia! Tu vi rõ ràng không bằng lão phu mà lại có thể mượn lực lượng hương hỏa!
 
Thanh quang tan rã, lộ ra thân ảnh của Thanh Lâm. sắc mặt hắn tái nhợt, cơ thể vốn đã bị trọng thương, sau khi điều tức một chút lại đi ra, đánh với bậc toàn năng giới ngoại một trận.
 
Từ khi bị vây tới giờ hắn đều như vậy!
 
Ngay trong tích tắc khi Thanh Lâm xuất hiện, trong tinh trận liền có hàn khí cuồn cuộn bốc lên. Một nữ tử mặc tử y xuất hiện. Thần sắc nàng nhu hòa nhưng hai mắt lại tràn ngập sát khí. Nàng đến từ Triệu Hà, là người đứng đầu Triệu Hà!
 
Trong nháy mắt khi nàng đi ra, từ trong mấy bậc toàn năng giới ngoại Không Huyền liền truyền ra tiếng cười duyên. Chỉ thấy tiên phi năm đó hủy ngũ tạng của Vương Lâm thân thể liền mờ ảo hiện ra. đi thẳng về phía nữ tử mặc tử y kia.
 
Bên trong tinh trận còn không nhiều kia, trong tế đàn bị sương mù bao phủ, Thanh Thủy đang ngồi khoanh chân. Thân ảnh của hắn bị sương mù che dấu, mơ hồ lộ sự run rẩy, thần sắc vặn vẹo, lộ ra sự thống khổ vô tận.
 
Thất khiếu của hắn có bảy luồng hắc khí lượn lờ. Bảy luồng hắc khí này giống như bảy con độc xà, trong lúc vặn vẹo khiến cho Thanh Thủy dù giãy dụa thế nào cũng không thể bức ra hoàn toàn.
 
Phía sau Thanh Thủy, Hồng Sam Tử cũng đang ngồi khoanh chân, hai tay bắt quyết không ngừng đánh xuống lưng Thanh Thủy, trợ giúp hắn bức bảy luồng hắc khí này ra.
 
-Hồng Sam Tử. không cần quản ta nữa!
 
Thanh Thủy mở bừng đôi mắt, đồng tử đã xuất hiện vẻ tan rã, trong vặn vẹo mơ hồ có bảy điểm đen di chuyển.
 
-Ta nếu không giúp ngươi thì không tới ba khắc ngươi sẽ tử vong!
 
Trán Hồng Sam Tử đầy mồ hôi, tay phải giơ lên hướng về phía ngoài tế đàn vung lên. Lập tức một đạo hắc quang đột nhiên xuất hiện, hóa thành một con rối, lao thẳng ra ngoài trận. Bản thân hắn thì lại điểm một ngón tay lên phía sau lưng Thanh Thủy.
 
Thanh Thủy cắn răng gầm nhẹ, sát lục bổn nguyên trong cơ thể ầm ầm bộc phát, va chạm với đầu ngón tay của Hồng Sam Tử phía sau, thân thể lảo đảo, phun một ngụm máu tươi, quay đầu rống to.
 
-Không cần quản ta nữa!
 
Hồng Sam Tử nhìn Thanh Thủy thật sâu, trong mắt lộ vẻ bi ai, hướng về phía ngoài tế đàn bước đi, thần sắc lộ vẻ kiên quyết, ầm ầm đi tới. Bà lão bước thứ ba của giới ngoại cười lạnh đón hắn.
 
Thanh Thủy ở trên tế đàn thở hổn hển, trong miệng không ngừng có máu tươi đen kịt chảy ra. Trước mắt hắn hơi mơ hồ nhưng giãy dụa ngẩng đầu lên, nhìn về phía xa xa. Nơi đó là nơi tu chân tinh mà nữ tử áo hồng đang đứng.
 
-Là nó sao.hẳn là nó rồi.
 
Ánh mắt Thanh Thủy lộ vẻ nhu hòa. Hắn rất nhiều năm trước đã nhận ra. Chẳng qua hắn không dám đi kiểm nghiệm.
 
Đúng lúc này thì đột nhiên tấm màn sáng trên tu chân tinh của nữ tử áo hồng ầm ầm chấn động, bị lực lượng phong lôi của đại hán phá tan. Đại hán nọ trong tiếng cười điên cuồng, kéo theo mấy vạn tu sĩ lao thẳng tới tu chân tinh đó.
 
Nhấn Mở Bình Luận