Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Diệp Thành lại lần nữa đóng động phủ, hắn muốn trước khi đại chiến bế quan lần cuối cùng.
Hoặc có thể nói lần này hắn đi phải chịu sự đả kích cực kỳ lớn. Khả năng chiến đấu mạnh mẽ mà hắn tự nhận trong mắt nhiều anh hùng cái thế vẫn chưa đủ.
“Ngươi có biết ngươi và Ma Vương, Pháp Luân Vương có khảng cách thế nào không?”, Thái Hư Cổ Long lên tiếng.
“Trước tiên ta thấy tu vi khác biệt”, Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu, “nhưng sau khi cọ sát với Tịch Nhan thì ta nhận ra ta đang sai lầm, khoảng cách của chúng ta không hẳn là tu vi mà là sự hiểu biết về đạo và thiên địa.”
“Xem ra ngươi cũng không phải ngốc”, Thái Hư Cổ Long lên tiếng, “chư thiên đạo, chư thiên vạn vực, đạo của thế gian phân thành rất nhiều loại, con đường của tu sĩ đều có điểm tương đồng thì đạo cũng vậy, Đao Hoàng lấy đao mà ngộ đạo, Ma Vương của ma vực lấy ma bước vào đạo, Sát Vương của Sát Thủ Thần Triều lấy sát để chứng đạo, đây chính là đạo của bọn họ, ngươi có thấy đạo của mình là gì không? Kẻ mạnh thực sự theo đuổi đạo, đạo không phân mạnh yếu nhưng lại phân mức lĩnh hội bao nhiêu”.
“Trước đây ta không hiểu nhưng giờ ta hiểu rồi”, Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu, hắn trầm ngâm, cả cơ thể bất giác run lên, hắn thẫn thờ ở đó, trầm tư suy nghĩ về đạo của mình.
Không biết từ bao giờ hắn mới từ từ mở mắt ra.
Tiếp sau đó, bên trong động phủ liền chìm vào im lặng.
Thời gian cứ thế dần trôi.
Diệp Thành giống như một lão thiền sư, cứ thế ngồi cả hai ngày một đêm, trong lúc này hắn không hề di chuyển mà nhắm mắt, trên trán chốc chốc lại nhăn lại, chốc chốc lại dãn ra, lúc mê man lúc tỉnh táo rất kì dị.
Không biết từ bao giờ thánh thể của Diệp Thành mới run rẩy, hắn bước vào trạng thái dị thường.
Trạng thái này rất huyền diệu, hắn chỉ cảm thấy cơ thể mình nhẹ bẫng, giống như chiếc lá trúc theo gió bay đi, có lúc lại giống như lớp bèo trôi không bến bờ, toàn thân hắn có thêm sức mạnh như có như không bao trùm.
Sức mạnh này lúc yếu lúc mạnh gống như ở trước mặt nhưng lại không thể chạm tới, đợi tới khi giơ tay tới thì lại càng thấy xa vời, cách nghìn non vạn thuỷ có một con sông đào vĩnh viễn không thể vượt qua ngăn cách ở đó.
Diệp Thành muốn tiến vào nhưng lại thấy mình không đủ sức.
Trong chốc lát, sức mạnh kia càng mãnh liệt hơn kéo nguyên thần của hắn thoát li khỏi cơ thể bay về một nơi không rõ tên.
Hắn không biết trôi dạt mất bao lâu, chỉ biết mình dừng lại ở nơi xa xôi, trạng thái hắn mông lung, tưởng chừng chỉ cần một trận gió thổi tới cũng có thể khiến hắn bay đi. Hắn nhận ra mình đã tới một thế giới hỗn độn, đưa mắt nhìn ra xa toàn khí hỗn độn, ánh sáng hỗn độn bay qua bay lại, thế giới này khó mà nhìn thấu.
Rầm!
Tiếng nổ ầm vang vang lên, cả thế giới hỗn độn rung chuyển, ánh sáng hỗn độn cũng loé lên, thế giới hỗn độn này xuất hiện vết nứt, khi vết nứt đầu tiên hiện lên, thì vết nứt tiếp sau đó cũng liên tục hiển hiện.
Rầm!
Thế giới hỗn độn có điện lôi xoẹt qua, đám mây hỗn độn cuộn tới, ánh sáng hỗn độn loé lên, muốn huỷ diệt thế giới hỗn độn này.
Cuối cùng thế giới hỗn độn cũng nứt lìa, những thứ nhẹ bẫng cứ thế bay lên trời hoá vào bầu trời xanh thẳm, những thứ cặn đục hoá về với đất, hoá thành mặt đất dày dặn.
Mọi thứ xung quanh mặc dù hư ảo nhưng Diệp Thành lại cảm thấy rất thật, đây chính là thế giới hỗn độn, cảnh tượng trước mắt không phải cảnh tượng thiên địa thuở sơ khai sao?
Hắn cảm thấy khó hiểu, vì sao mình lại chìm vào trạng thái này?
Cảnh tượng vẫn đang biến hoá, thế giới hỗn độn sau khi hoá thành thiên địa thì vẫn tiếp tục quá trình biến hoá của mình. Thiên địa do hỗn độn mà trở nên sáng lạn hơn, một vầng mặt trời rực rỡ lửng lơ phát ra vô vàn ánh sáng, thiên địa về đêm vẫn đang huyễn hoá, cả bầu hư không rực rỡ, vô vàn vì sao lấp lánh.
Đây là một quá trình hết sức lâu dài.
Thiên địa không hề yên bình, mỗi ngày đều rung chuyển, nhưng sự di chuyển đó không phải từ những con sông mà do dòng nham thạch nóng chảy, tiếng vù vù trong hư không không phải gió mà là mây hỗn độn.
Không biết từ bao giờ thiên địa mới tối dần.
Trên mặt đất, thổ nhưỡng nứt lìa, từng mầm non nhú ra nuốt trọn tinh hoa của trời, hấp thu dưỡng chất từ mặt đất mà lớn lên từng ngày, không biết mất bao nhiêu năm tháng mới trở thành cây cổ thụ cao chọc trời.
Thiên địa bắt đầu có sinh linh, từng mầm non vươn ra khỏi mặt đất, từng nhành hoa cây cỏ với sức sống mãnh liệt vươn mình, thiên địa tối tăm này có thêm sắc xanh tươi tốt.
Diệp Thành tĩnh lặng quan sát sự diễn hoá.
Thời gian cứ thế dần trôi, không biết bao nhiêu năm trôi qua rồi.
Thời đất bắt đầu phân rõ mùa, mùa xuân với sức sống dồi dào, mùa hạ nắng nóng chói chang, mùa thu đìu hiu, mùa đông cô quạnh, thiên địa bắt đầu trở nên đẹp hơn, bốn mùa thay nhau dần trôi, trời đất ngày càng thêm hình hài mới.
Ngày tháng dần trôi.
Diệp Thành giống như kẻ thứ ba, trở thành vị khách duy nhất chứng kiến sự thay đổi của trời đất, đương nhiên rất huyền diệu.
Thế nhưng thế giới này lại không biết trải qua bao nhiêu năm thì nhật nguyệt mới tiêu tan, những vì sao bị huỷ diệt, mặt đất nứt lìa, mọi thứ trong thiên địa đều tiêu tán theo, thế giới do hỗn độn hoá thành cuối cùng cũng trở về trạng thái hỗn độn.
Diệp Thành đi lại trong thế giới này như một sinh vật sống duy nhất còn sót lại.
Hắn biết rằng mình chỉ là kẻ đứng ngoài thế giới này, hắn vào đây một cách dị thường và cũng không biết mình ra khỏi đây từ bao giờ.
Hỗn độn! Hỗn độn! Hỗn độn!
Mọi thứ ở đây đều là hỗn độn, một kỉ nguyên khép lại được dự báo trước sẽ có một kỉ nguyên mới mở ra.
Rầm! Rầm!
Lại là tiếng sấm xé tan hỗn độn khiến hỗn độn tách ra, trời đất lại lần nữa hình thành, nhật nguyệt hiển hiện, các vì sao ngưng tụ, sông ngòi chảy quanh, vạn vật tái sinh, lại là một thế giới với sự sống dồi dào.
Thế nhưng chủ nhân của thế giới này có vẻ như không hài lòng với kiệt tác này cho lắm, thượng đế lại khiến vạn vật trong trời đất này quay về hỗn độn.
Diệp Thành không di chuyển nữa mà khoanh chân ngồi trong thế giới hỗn độn này, hắn coi nơi này là ý cảnh của mình.
Hỗn độn đang diễn biến, diễn hoá ra thiên địa và vạn vật rồi lại từ vạn vật quay về hỗn độn, một kỉ nguyên một luân hồi, đây là những năm tháng dài vô tận, căn nguyên của thế giới này dần dần ổn định.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!