Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Võ Đế Vương - Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành (FULL)

“Tốt, tốt lắm”, khi Thái Hư Cổ Long đang cảm khái thì trong Chính Dương Tông đã vang lên tiếng cười gằn thật lớn, Thành Côn bay vọt lên hư không phía trên Chính Dương Tông, vẻ mặt dữ tợn liếc nhìn tứ phía, ánh mắt lướt qua Cơ Tuyết Băng rồi cuối cùng dừng ở Diệp Thành đang ở phương Bắc: “Đội hình của ngươi lớn đấy!” 

 “Nhưng không biết đội hình thế này đã đủ khiến chưởng giáo Chính Dương Tông ông hài lòng chưa?”, Diệp Thành hờ hững cất lời, giọng điệu đều đều, không buồn không vui. 

 “Kẻ khi sư diệt tổ, ta nên đánh chết ngươi từ lâu rồi mới phải”, Thành Côn giận tím mặt, giọng nói rền vang như sấm. 

 “Bây giờ chúng ta đều đã là thống soái tam quân, nói lời này còn ý nghĩa gì không?”, Diệp Thành lẳng lặng đứng đó, nhìn về phía Chính Dương Tông, ánh mắt dừng chuẩn xác trên người Thành Côn, nhìn thẳng vào mắt ông ta không hề yếu thế. 

 Nói rồi hắn nghiêng đầu nhìn về một hướng khác của Chính Dương Tông. 

 Ở đó, một bóng người đã bay thẳng lên nơi cao nhất trên hư không của Chính Dương Tông, ông ta mặc áo choàng màu vàng tím, không nhìn rõ khuôn mặt, chỉ có thể nhìn thấy cặp mắt lạnh lùng chết chóc màu vàng tím từ xa. 

 “Ông ta chính là Pháp Luân Vương”, ở một hướng trên hư thiên, Độc Cô Ngạo nhẹ nhàng cất lời, giọng điệu còn mang theo vẻ kiêng kỵ sâu sắc. 

 “Có thể tranh giành thiên hạ với Chiến Vương, quả nhiên là bậc thông thiên”, Đao Hoàng hít sâu một hơi, vẻ mặt nghiêm nghị, cho dù ở rất xa nhưng ông vẫn cảm nhận được áp lực. 

 “Ông ta thật sự rất mạnh!”, những lão bối của liên quân tứ phía như Thiên Tông Lão Tổ, Chung Giang, Đan Thần và Thượng Quan Huyền Tông, trong mắt họ cũng lộ vẻ dè chừng, nếu một đấu một thì chắc chắn họ không phải đối thủ của Pháp Luân Vương. 

 “Không biết so với sư tôn thì ai sẽ mạnh hơn”, Hồng Trần Tuyết thì thào nói nhỏ, đôi mắt xinh đẹp hơi mông lung. 

 Bùm! 

 Khi mọi người đang cau mày, một tay Pháp Luân Vương đã tạo thành kết ấn, thần quang màu vàng tím thô to phóng lên trời, đâm thẳng vào thương không, xuyên qua mặt đất. 

 Mặt đất rung chuyển rồi nứt ra. 

 Rầm! Rầm! Rầm! 

 Không bao lâu, mặt đất rung chuyển, nhịp điệu chậm rãi nhịp nhàng, lắng nghe kỹ thì thấy là tiếng bước chân, hơn nữa âm thanh này không phải một người bước đi, mà là cả đội quân đông đảo bước đi đồng thời. 

 Khi mọi người nhìn về phía đó, bất giác đều nheo mắt lại. 

 Từ dưới lòng đất nứt toác, từng bóng người mặc áo giáp cổ, tay cầm chiến mâu bước ra, xếp thành đội hình ngay ngắn như âm binh bước ra từ địa ngục, ùn ùn kéo đến, không thấy người cuối cùng. 

 “Nhiều vậy!”, lúc này dù là phía Cổ Tam Thông và Vô Nhai Đạo Nhân cũng không khỏi cảm thấy da đầu tê dại. 

 “Vượt ngoài dự đoán của mình”, Diệp Thành cau mày, hắn đã tính tới đại quân Âm Minh của Pháp Luân Vương nhưng không ngờ lại đông đến vậy. 

 Chỉ là, vẫn chưa kết thúc. 

 Trên mặt đất có đại quân Âm Minh, trong hư không cũng có, trong hư không đã có vòng xoáy xuất hiện, từng người mặc áo giáp cổ, tay cầm rìu chiến chầm chậm bước ra, thân thể ai cũng nặng nề, bước đi tạo ra những tiếng rầm rầm cực lớn. 

 Khôi! 

 Liên quân tứ phương đều nheo mắt, trong trận đại chiến Thanh Vân Tông họ đã được thấy thứ này, chúng rất mạnh, còn rất khó giết, quan trọng là số lượng của chúng nhiều đến mức khiến da đầu người ta tê dại. 

 “Chẳng trách năm xưa ngay cả Chiến Vương cũng bị ép tới vùng biên cương xa xôi, chỉ dựa vào số lượng của đại quân Ân Minh và Âm Minh Khôi Tướng này thôi, một mình Chiến Vương cũng không thể đấu lại”, lão tổ nhà Thượng Quan nghiêm nghị nói. 

 “May mà chúng ta đã liên minh, nếu không ở Nam Sở này không thế lực nào có thể ngăn cản được đội quân Âm Minh đáng sợ thế này”, lão tổ nhà Tư Đồ trầm ngâm lên tiếng. 

 “Nhưng dù vậy thì trận chiến này chắc chắn cũng rất oanh liệt”, sắc mặt lão tổ Hằng Nhạc Chân Nhân cũng khó coi. 

 Bùm! Bùm! Bùm! 

 Lại thêm vài tiếng động lớn nữa, mấy chục đạo thần quang từ trên trời lao thẳng xuống đất, đến khi thần quang tan đi mới thấy đó là những bóng người, vẻ mặt ai cũng đờ đẫn, hai mắt trống rỗng, khí thế mạnh mẽ. 

 “Đó… Đó là…”, nhìn thấy khuôn mặt những người đó, sắc mặt các đại lão tổ, các phong chủ, thống lĩnh các phân điện lớn của Hằng Nhạc đều biến sắc. 

 “Những người đó là ai?”, thấy sắc mặt phía Hằng Nhạc Chân Nhân thay đổi đáng kể, Diệp Thành bất giác nhìn Sở Linh, sắc mặt cô cũng vô cùng khó coi. 

 “Lão tổ và chưởng giáo các đời trước của Hằng Nhạc Tông”, Sở Linh nói xong, bàn tay vô thức siết chặt. 

 Nghe vậy, sắc mặt Diệp Thành cũng thoáng chốc trở nên khó coi, không ngờ Pháp Luân Vương lại chơi chiêu này. 

 Bùm! Bùm! Bùm! 

 Tiếng ầm vẫn tiếp tục vang lên, lại có rất nhiều thần quang từ trên trời lao xuống, hoá thành từng vị Âm Minh Tử Tướng. 

 “Khốn kiếp”, ngay lập tức, phía Thanh Vân Tông cũng vang lên tiếng gằn phẫn nộ của nhóm Chu Ngạo. 

 “Chắc hẳn đó là lão tổ và chưởng giáo nhiều đời của Thanh Vân Tông”, Thiên Tông Lão Tổ trầm tư, tuy ông chưa từng thấy lão tổ đời trước của Thanh Vân Tông nhưng từ vẻ mặt phía Chu Ngạo, ông cũng có thể đoán ra được. 

 Bùm! Bùm! Bùm! 

 Lại có thêm nhiều tiếng ầm nữa vang lên, hàng chục thần quang từ trên trời lao xuống không theo một thứ tự cụ thể nào. 

 Mà lần này, các trưởng lão của Chính Dương Tông hơi nheo mắt, vì mấy chục người này chính là lão tổ và chưởng giáo nhiều đời trước của Chính Dương Tông bọn họ, rất nhiều trưởng lão không biết sự tồn tại của Pháp Luân Vương, sắc mặt họ khá khó coi. 

 Lúc này, bốn phía đều có gió lạnh rít gào, nhất là các trưởng lão của Hằng Nhạc Tông, Thanh Vân Tông và một số trưởng lão của Chính Dương Tông, sắc mặt họ lạnh lùng đến đáng sợ. 

 Phải biết rằng đó là chưởng giáo và lão tổ nhiều đời trước của ba tông, nói ra thì đều là tiền bối của họ, bây giờ lại bị luyện thành Âm Minh Tử Tướng, rõ ràng không tôn trọng tiền bối, bảo người ta làm sao không tức giận! 

 “Lần này khó giải quyết rồi đây”, nhìn lão tổ và chưởng giáo các đời trước của ba tông, Chung Quy lạnh lùng nói: “Bọn họ đều là Âm Minh Tử Tướng cấp bậc cảnh giới Chuẩn Thiên, dù không bằng cảnh giới Chuẩn Thiên thực thụ, nhưng sức chiến đấu của họ cũng không thể coi thường”. 

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận