Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Võ Đế Vương - Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành (FULL)

Rầm! Bịch! Đoàng! 

 Giữa đất trời chỉ toàn vang vọng những âm thanh này. 

 Nhìn vào thương khung, đó là từng lớp huyết vụ bay ngút trời, chốc chốc còn có sấm sét xoẹt qua, khắp nơi đều có thể nhìn thấy hư không nứt lìa, thần quang đủ màu sắc sáng chói, mỗi một đạo thần quang là một bóng người trông vô cùng choán mắt. 

 Nhìn xuống đại địa, đó là biển người đen kịt, tất cả đều đang huyết chiến, mặt đất nhuốm đỏ máu, từng tiếng gầm dữ dội, tiếng trảm sát, tiếng ai oán vang vọng khắp nơi, cảnh tượng đan xen nhau trông không khác gì chốn địa ngục. 

 Trận đại chiến diễn ra vô cùng khốc liệt, trong phạm vi ba trăm dặm đều toàn bóng người giao chiến, bầu trời và mặt đất hết sức thảm hại. 

 Giết! 

 Tiếng hô hào giết chóc vẫn tiếp tục vang lên không ngớt, trận huyết chiến giữa liên quân tứ phương và đại quân Âm Minh không hề ngừng nghỉ lấy một phút giây. 

 Điều đáng nói đó là liên quân tứ phương chiếm ưu thế tuyệt đối, từng đám Âm Minh Tử Tướng hoá thành cát bụi. 

 Thế nhưng đánh bại được đại quân Âm Minh không có nghĩa rằng sẽ có thể dành được chiến thắng trong trận chiến này, nên biết rằng đại quân tu sĩ của Chính Dương Tông còn đang núp ở tông môn, bọn họ chưa hề tham chiến, mục đích chính là vì thu dọn tàn cục. 

 “Nếu cứ đánh tiếp thế này thì sẽ thiệt hại nặng nề”, Đao Hoàng đang giao chiến với tị tổ Quảng Long của Chính Dương Tông chợt lên tiếng. 

 Mặc dù khả năng chiến đấu của ông ta không phải ở trạng thái đỉnh phong nhưng sức công kích cũng vô cùng bá đạo, long đao trong tay liên tục rung lên, mỗi một lần ra tay đều khiến thiên địa như vụn vỡ. 

 Có điều, người mà Đao Hoàng phải đối đầu lại là Quảng Long – tị tổ của Chính Dương Tông. Mặc dù Quảng Long là Âm Minh Tử Tướng nhưng tính chất lại gần như Âm Minh Khôi Tướng, khả năng hồi phục bá đạo, vả lại ông ta còn có thể thi triển rất nhiều bí thuật thần thông trước kia, trận đại chiến của cả hai người bất phân thắng bại, cảnh tượng vô cùng khốc liệt, không chỉ Âm Minh Tử Tướng mà đến cả tu sĩ liên quân tứ phương cũng phải hứng chịu làn sóng trấn áp, từng đám tu sĩ hoá thành huyết vụ. 

 “Muốn giải quyết triệt để đại quân Âm Minh thì phải xử lý nguồn cơn từ phía Pháp Luân Vương”, ở một nơi khác trong trời đất, Độc Cô Ngạo lạnh lùng lên tiếng, sau khi chém ra một kiếm đánh lùi tị tổ Ngọc Cơ của Hằng Nhạc Tông, ông ta không quên nhìn sang Pháp Luân Vương ở tông môn của Chính Dương Tông ở phái cách đó rất xa. 

 “Ông ta biết rõ điểm này nên đương nhiên sẽ không nhẹ dạ mà ra khỏi kết giới hộ sơn của Chính Dương Tông”, Thiên Tông Lão Tổ đang đại chiến với tị tổ Thanh Vân lên tiếng, “muốn giết ông ta thì phải phá được kết giới hộ sơn trước đã”. 

 “Việc này gần như khó có thể thành công”, Hằng Nhạc Chân Nhân nghiêm giọng nói: “Trên bảy phần binh lực của chúng ta đều bị đại quân Âm Minh khống chế, chỉ dựa vào không tới ba phần binh lực thì căn bản không thể công phá kết giới hộ sơn của Chính Dương Tông”. 

 “Đúng là tính toán sai lầm”, Chung Giang hắng giọng lạnh lùng, “chúng ta đã đánh giá quá thấp Pháp Luân Vương rồi”. 

 “Cuối cùng ta cũng hiểu ra vì sao Diệp Thành lại trì hoãn hết lần này tới lần khác không muốn khai chiến với Chính Dương Tông”, Cổ Tam Thông tung một chưởng về phía lão tổ Âm Minh Tử Tướng của Thanh Vân Tông, tiếp đó lại sát phạt về hướng khác, “khả năng chiến đấu của Chính Dương Tông vượt xa so với tưởng tượng của chúng ta”. 

 “Hiện giờ điều mà ta lo lắng chính là Pháp Luân Vương có còn chiêu bài đằng sau không”, Thượng Quan Huyền Tông trầm giọng, “nếu như ông ta triệu gọi ra một nhánh đại quân Âm Minh khác thì kết cục của chúng ta sẽ rất thảm”. 

 “Chiến cục từ giây phút đại quân Âm Minh xuất hiện đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát của chúng ta rồi”, sắc mặt Đan Thần không hề dễ coi chút nào, “nếu như Thị Huyết Điện ở Bắc Sở hoặc những thế lực như Quỷ Tộc, Ma Vực cũng dẫn quân xuống phía Nam thì toàn quân chúng ta khả năng cao sẽ bị nhấn chìm ở đây”. 

 Hừ, hừ, hừ…! 

 Khi những tu sĩ mạnh của liên quân tứ phương đang bàn bạc thì Thành Côn đứng trong hư không của Chính Dương Tông bật cười tôi độc, “toàn quân đợi lệnh sẵn sàng chuẩn bị sát phạt ra ngoài, hôm nay nhất định phải cho bọn chúng có đi không có về”. 

 “Chưởng giáo, có thể cho thuộc hạ biết đó là ai không?”, phía sau Thành Côn, một người trung tuổi mặc áo giáp nhìn vào Pháp Luân Vương rồi lại nhìn sang Thành Côn. 

 “Ngươi chỉ cần biết giết người là được, quan tâm nhiều thế làm gì?”, Thành Côn lạnh giọng. 

 “Ông ta lấy cơ thể vong linh của các bậc tiền bối tam tông ra để đùa giỡn, thuộc hạ không nên biết ông ta là ai sao?”, người đàn ông trung tuổi này lãnh đạm lên tiếng, nắm tay đã nắm rất chặt đến mức bật cả máu, ánh mắt hiện lên cái nhìn lạnh lùng. 

 “Dạng Chấn, ngươi đang chất vấn ta sao?”, Thành Côn quay đầu sang, ánh mắt sắc lạnh liếc nhìn người đàn ông trung tuổi kia. 

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận