Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Võ Đế Vương - Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành (FULL)

“Ông đoán xem”, Diệp Thành ung dung mỉm cười, chầm chậm bước tới, một bước đi ra tách thành một đạo thân Nhất Khí Hoá Tam Thanh, trong tay đạo thân cầm thanh kiếm Xích Tiêu, hai người kề vai bước đi, mỗi bước đi đều khiến mặt đất rung chuyển dữ dội. 

 “Nhất Khí Hoá Tam Thanh”, ông lão hơi nheo mắt. 

 “Ông biết cũng nhiều đấy chứ!”, tốc độ Diệp Thành không giảm, lại tiến thêm một bước, tiên hoả đạo thân xuất hiện, trong tay cầm chiến mâu Vu Hoàng, Diệp Thành bước ra bước thứ tư thì thiên lôi đạo thân xuất hiện, trong tay cầm roi Đả Thần Tiên. 

 “Chân hoả, thiên lôi”, lần này hai mắt ông lão áo gai gần như híp thành một đường. 

 “Lão tổ, hắn là Diệp Thành”, trong thung lũng vang lên một giọng nói, có lẽ Tư Đồ Minh đang bế quan đã bị ảnh hưởng, từ vài bí pháp Diệp Thành thi triển, hắn ta đã đoán được là ai. 

 “Diệp Thành?”, điều khiến Diệp Thành ngạc nhiên là ông lão này lại không biết hắn. 

 “Mẹ kiếp, đã bao năm ông không ra ngoài rồi? Ở Đại Sở này có mỗi ông là chưa nghe đến tên Diệp Thành thôi đấy”, Diệp Thành lẩm bẩm trong lòng. 

 “Dù là ai thì hôm nay cũng đừng hòng rời khỏi đây”, giọng ông lão vô cùng uy nghiêm, giống như đang tuyên bố cái chết cho Diệp Thành. 

 Lời vừa dứt mặt đất liền rung chuyển, lấy chân ông lão làm trung tâm, đại trận huyết sắc xuất hiện rồi lan ra với tốc độ nhanh chóng, Diệp Thành vẫn đang chậm rãi bước đi cũng bị kéo vào trong đại trận này. 

 Ầm ầm ầm! 

 Ngay sau đó có tiếng xích sắt va chạm với nhau, Diệp Thành đứng trong đại trận huyết sắc, chuỗi phù văn huyết sắc xuất hiện, khoá chặt hai tay, hai chân, trói hắn tại chỗ. 

 Ngoài ra còn có phù văn huyết sắc không ngừng bò khắp toàn thân dọc theo chân hắn, mang theo lực phong ấn và thôn phệ. 

 “Chỉ có mình ông điều khiển đại trận mà cũng muốn phong ấn được ta, ông suy nghĩ ngây thơ quá đó”, Diệp Thành cười giễu. 

 Lời còn chưa dứt, nơi đầu mày của hắn đã bắn ra một chùm thần quang, lơ lửng trên đầu hắn rồi nhanh chóng trở nên khổng lồ, trông như một dòng sông toả ra thần quang chói lọi. 

 “Cửu Châu Huyền Thiên Đồ”, ông lão áo gai biến sắc, dường như ông ta cũng nhận ra Diệp Thành vừa gọi ra bảo vật gì. 

 “Phá!”, khi ông ta còn đang ngạc nhiên thì Diệp Thành đã khẽ hô, Cửu Châu Thần Đồ chợt rung lên, bắn ra từng chùm sáng đánh tan chuỗi phù văn đang trói chặt trên người hắn, ngay cả đại trận huyết sắc dưới chân hắn cũng bị nứt ra. 

 Thấy vậy, ông lão vội vàng há miệng, phun ra chín thanh sát kiếm huyết sắc. 

 Chín thanh sát kiếm rất kỳ lạ, chúng tự xếp hàng rồi tạo thành kiếm trận, không ngờ thần uy hung hãn lại ngăn được công kích của Cửu Châu Thần Đồ. 

 Sau đó ông lão còn cứa vào đầu ngón tay, lấy máu bôi vào giữa hai chân mày. 

 Ngay lập tức, khí tức trên người ông ta thay đổi, khuôn mặt già nua trẻ lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, mái tóc hoa râm cũng trở thành màu đen, lưng còng cũng trở nên thẳng tắp, đôi mắt đục ngầu trở nên sâu thẳm. 

 Chỉ trong ba giây, ông ta từ một người già biến thành một người trẻ, thần mang trên người bắn ra, ánh sáng mưa phun, khí huyết dồi dào, sau lưng còn xuất hiện rất nhiều dị tượng. 

 Điều quan trọng nhất là khí tức của ông ta tăng vọt khiến Diệp Thành không thể không chú ý. 

 “Sống tới tám trăm tuổi quả nhiên không phải chuyện đùa”, Diệp Thành vừa cảm thán vừa khởi động sức mạnh ma đạo, muốn đánh nhanh thắng nhanh, hắn cần phải dùng đến sức mạnh ma đạo. 

 Hai người gần như hành động cùng lúc, một người như thần vương, một người như chiến thần, ra tay đều là thần thông cái thế. 

 Bùm! Rầm! Đoàng! 

 Vừa giao đấu đã xảy ra cảnh tượng núi sụp đất lìa, dù thung lũng có đại trận bảo vệ nhưng cũng bị chấn động mà rung lắc. 

 “Không… Không ngờ hắn đã trở nên mạnh như vậy”, Tư Đồ Minh vẫn đang ở trong thung lũng sửng sốt nhìn hư thiên, cuối cùng ánh mắt rơi vào Diệp Thành. 

 Không phải hắn ta chưa từng đấu với Diệp Thành, mặc dù lúc đó cả chín đại đệ tử chân truyền của Thị Huyết Điện đều bại trong tay Diệp Thành, nhưng lúc đó Diệp Thành cũng không mang lại cho người ta cảm giác nghẹt thở khiếp sợ như bây giờ. 

 Mới bao lâu không gặp mà bây giờ người thanh niên đó đã có sức chiến đấu sánh ngang với lão tổ của hắn ta, điều này khiến cho kẻ kiêu ngạo không kém như hắn ta cũng thấy rất sốc, hắn ta đã định sẵn sẽ chỉ làm nền cho người khác trong thời đại này. 

 Đương nhiên người cảm nhận sâu sắc nhất vẫn là ông lão áo gai. 

 Càng chiến ông ta càng sợ hãi, thực lực của Diệp Thành vượt xa dự đoán của ông ta, khiến ông ta có cảm giác không phải đang chiến đấu với người mà là với rồng, khí huyết của hắn quá mãnh liệt. 

 “Là do ta ở ẩn quá lâu sao?”, vẻ mặt ông lão áo gai dữ tợn: “Không ngờ hậu thế còn có người mạnh thế này”. 

 “Đánh với ta mà vẫn còn thời gian nghĩ việc khác, ông muốn lên đường sớm à?”, Diệp Thành ở phía đối diện quét hỗn độn thần hải tới, cầm Bá Long Đao trong tay, hắn là Thánh là ma là Phật, sức chiến đấu mạnh vô biên, mỗi lần ra tay đều là đại thần thông kinh thiên động địa. 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận