Huyết Linh lão tổ không thể chờ được nữa, thần khí như này dù phá ra rồi đúc thành binh khí khác cũng sẽ là thần binh tuyệt thế.
Không ai phản đối, Huyết Linh lão tổ vung sát kiếm lên.
Sát kiếm rung lên, cực kỳ sắc bén, nó cũng là thần binh được dùng thần liệu quý hiếm đúc thành, bên trên còn có sấm sét và đạo tắc của Huyết Linh lão tổ, mơ hồ còn có thể nghe thấy âm thanh kêu gào thê lương, như đã tắm máu của vô số người.
Mở!
Huyết Linh lão tổ hô lên, ông ta rút kiếm chém về phía Hỗn Độn Thần Đỉnh.
Keng!
Tiếng kim loại va chạm đột ngột vang lên, chói tai vang vọng.
Nhưng cảnh Hỗn Độn Thần Đỉnh bị chém vỡ trong tưởng tượng không xuất hiện, ngược lại Huyết Linh lão tổ lại bị đẩy lùi về sau một bước, hứng chịu phản chấn sát thương.
Vẫn chưa dừng lại, sát kiếm trong tay Huyết Linh lão tổ vẫn rung lên, rung mãi rung mãi rồi rắc một tiếng vỡ vụn.
Hả!
Các lão già còn lại trố mắt, miệng há hốc, không biết nên nói gì.
Khuôn mặt già nua của Huyết Linh lão tổ giật giật, ông ta như bị sét đánh, còn chưa được chia bảo bối mà bản thân đã mất một bảo bối, đùa à?
Rắc! Rắc!
Vẫn chưa xong, những mảnh vụn của thanh sát kiếm ấy vẫn rung lên, sự tinh tuý của binh khí đều bị Hỗn Độn Thần Đỉnh hút vào.
Đến khi binh khí tinh tuý bị hút hết, những mảnh vụn của thanh sát kiếm đều hoá thành tro bay.
Thế này…
Ánh mắt mọi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc, họ không ngờ Hỗn Độn Thần Đỉnh còn có thể tự hút tinh tuý của binh khí, dùng nó làm dưỡng chất để nâng cao sức mạnh của mình, đây quả là năng lực nghịch thiên.
Giống như tu sĩ hút linh lực của tu sĩ, là một loại thiên phú thần thông!
Đúng là bảo bối!
Ánh mắt mọi người rực lửa, nhìn chằm chằm Hỗn Độn Thần Đỉnh.
Những người có mặt ở đây có ai không phải là người đã sống mấy trăm năm, có ai không biết sự đáng sợ từ sát kiếm của Huyết Linh lão tổ, một đòn đỉnh phong của nó mà Hỗn Độn Thần Đỉnh vẫn không sao, ngược lại còn khiến sát kiếm vỡ vụn, vỡ rồi không nói, còn hút sạch tinh tuý từ sát kiếm của người ta.
Chuyện này đã thành công chứng minh một điều, đại đỉnh trước mặt mọi người là một đại bảo bối!
Để ta!
Sau một thoáng im lặng, ông lão áo tím xông ra, trở tay lấy ra thần đao với ngọn lửa vàng đang rực cháy.
Ù! Ù! Ù!
Vừa rút thần đao, kim mang đã bắn ra, tiếng rung đinh tai nhức óc, những tu sĩ ở gần không chịu nổi khí tức tản ra từ thần đao, nó giống như một thanh thần đao có thể chém mọi thứ trên đời.
Liệt Diễm Thần Đao!
Cả nhóm lão bối đều nheo mắt, trong mắt hiện lên vẻ tham lam, dường như cũng biết lai lịch và uy lực của Liệt Diễm Thần Đao.
Hey ya!
Dưới sự chú ý của mọi người, ông lão áo tím giơ Liệt Diễm Thần Đao qua đầu, chém mạnh lên trên Hỗn Độn Thần Đỉnh.
Keng!
Vẫn là âm thanh kim loại va chạm, giòn tan mà chói tai.
Ông lão áo tím bị đánh bật trở lại, còn chưa kịp đứng vững thì Liệt Diễm Thần Đao của ông ta đã vỡ nát, tinh tuý trong đó cũng bị Hỗn Độn Thần Đỉnh hút mất.
Khoé miệng ông ta co rút, giật hơn chục lần rồi không giả vờ được nữa, thần khí lợi hại của ông ta cứ thế bị phá tan.
Ta không tin!
Một ông lão mặc áo bào đen phất ra cây rìu chiến màu đen.
Liệt Thiên Chiến Phủ!
Rìu chiến vừa được lấy ra, trong mắt Thị Huyết Diêm La loé lên tia sáng rực lửa.
Chiếc rìu chiến đó quá phi thường, quanh nó được sấm sét bao phủ, nó vừa nặng vừa to, có năng lực khai sơn liệt địa phá trời, cao thủ cấp bậc cảnh giới Chuẩn Thiên cũng chẳng mấy ai có thể đỡ được một rìu của ông ta.
Mở cho ta!
Khi mọi người còn đang kinh ngạc thì ông lão áo bào đen đã bay lên trời, hai tay cầm rìu, giơ lên trên đầu, ông ta thi triển thần thông liệt thiên, một đạo rìu mang giáng xuống.
Keng!
Vẫn là âm thanh kim loại va chạm giòn tan mà chói tai ấy.
Phụt!
Dưới ánh mắt của bao người, ông lão áo bào đen bay ra phía sau, vẽ một vòng cung tuyệt đẹp trên hư thiên.
Lại nhìn đến Liệt Thiên Chiến Phủ của ông ta, nó đã nát đến mức không thể nát hơn được nữa, Hỗn Độn Thần Đỉnh rất tự giác hấp thu sạch sẽ tinh tuý bên trong nó.
Tiếp tục!
Vẫn có người không tin, lấy thứ mà mình tự cho là thần binh ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!