Chương 129: Kiên cường bất khuất
Giết!
Chiến!
Từ khi chân khí bạo tàn kia được luyện hoá, mặc dù Diệp Thành vẫn trọng thương đầy mình nhưng khí tức trong cơ thể đã ổn định hơn, khả năng phục hồi bá đạo nhờ có luyện thể.
Rầm!
Bôn lôi chưởng!
Hám sơn!
Trận đại chiến lại bắt đầu, cả hai tên điên cuồng lao vào nhau.
Huyền quang ấn!
Kinh tiêu kiếm quyết!
Vừa khai chiến, cả hai liền sử dụng mật pháp liên tục.
Rầm!
Lần này không chỉ Diệp Thành bị thương mà Tử Sam cũng bị thương liên tiếp, chỉ vì những đòn công kích của Diệp Thành căn bản là những đả pháp mạng đổi mạng, một chưởng hắn đánh trúng Diệp Thành thì hắn đồng thời cũng nhận về một chưởng của Diệp Thành. Hắn đâm Diệp Thành một đao thì giây phút sau Diệp Thành đáp lại hắn bằng một nhát kiếm.
“Cơ thể ngươi cũng đã thành ra thế này rồi, ta xem ngươi còn cố được đến bao giờ”.
Gừ!
Không biết từ bao giờ, trên chiến đài vang lên tiếng gầm của thú.
A…!
Tử Sam thật sự nổi điên, một tên bị mình đánh hết lần này tới lần khác mà lại có thể đứng dậy liên tục, đây là lần đầu tiên hắn gặp một kẻ khó xử như vậy.
Lại nhìn về phía sư tôn của bọn họ, mặt mày đang tươi cười thì lúc này tối sầm cả lại, Diệp Thành lại một lần nữa đứng dậy, hành động của hắn chẳng khác gì đang vả vào mặt bọn họ.
“Tên tiểu tử này rốt cục là quái thai gì vậy?”, Triệu Chí Kính hằn học rít lên.
Nhìn khuôn mặt của ba người thay đổi, mấy người phía Đạo Huyền Chân Nhân chợt cảm thấy hả hê.
“Ý sư huynh là Đao Hoàng sao?”, Sở Huyên thu ánh mắt về nhìn sang Phong Vô Ngấn.
“Chỉ là không biết người đàn ông coi trời bằng vung đó còn sống trên đời hay không”, Sở Huyên xuýt xoa, giơ Đao Hoàng lên, trong đôi mắt ngoài sự sùng bái ra thì còn mang cái nhìn ngưỡng mộ.
Nghe vậy, Sở Huyên vội nhìn xuống chiến đài. Trận đại chiến lúc này lặp lại đúng cảnh khi Diệp Thành đấu với Giang Hạo, cả hai chiến đến cạn kiệt sức lực, khi cơ thể không còn lấy chút chân khí nào và không thể thi triển thêm bất cứ huyền thuật nào.
Rầm!
Ở một bên, Tử Sam đầu tóc rối bời, đôi mắt hằn học giống như ác quỷ.
Lúc này, tất cả mọi người đều như nín thở. Mặc dù cảnh tượng này đã từng diễn ra khi Diệp Thành đấu với Giang Hạo nhưng khi được xem lại một lần nữa, bọn họ vẫn không thể rời mắt, trận chiến bây giờ mới chính thức bắt đầu.
Ở phía khác, Diệp Thành loạng choạng bò dậy, hắn rút ra kiếm Xích Tiêu dính máu.
Chiến!
Lúc này, tim của tất cả mọi người như nhảy lên đến tận cổ họng.
Rầm!
Máu tươi liên tiếp phun trào, một kiếm của Tử Sam đâm xuyên cơ thể Diệp Thành, một kiếm của Diệp Thành đâm vào phần ngực Tử Sam.
Trên chiến đài, cả hai người không cử động.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!