Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Võ Đế Vương - Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành (FULL)

“Vậy thì ngươi chưa biết rồi”, Phạm Thống vuốt râu, “nên biết rằng U Đô này do gia tộc Chu Tước xây dựng, pháp trận phòng ngự và kết giới bảo vệ ở nơi này làm gì có chỗ nào không cần nguyên thạch, ngoài ra những người ở các cổ tinh xung quanh cứ lâu lâu lại chạy tới làm loạn, về cơ bản đều do gia tộc Chu Tước ra tay dẹp bằng tạo cho ngươi cuộc sống yên bình, thu của ngươi ít tiền cũng là đương nhiên, vả lại những người thuê cửa tiệm ở U Đô đâu phải ngốc, số tiền mà bọn họ kiếm được đương nhiên còn nhiều hơn số tiền thuê đất”. 

 “Sao cơ? Những người ở các cổ tinh khác còn chạy tới đây làm loạn sao?”, Diệp Thành thẫn thờ. 

 “Thế ngươi nghĩ sao?”, Phạm Thống lên tiếng: “Những người ở các cổ tinh khác có Chuẩn Thánh chống lưng, bọn họ cũng đâu yên phận, kẻ nào cũng tham lam muốn phân chia với Chu Tước Tinh, nhưng hết lần này tới lần khác bị đánh đuổi, không thể phủ nhận những nữ nhân của Chu Tước rất có sức ép”. 

 “Nếu như gia tộc Chu Tước không địch lại được thì những tu sĩ của U Đô có tham chiến không?” 

 “Nói thừa”, Phạm Thống liếc nhìn Diệp Thành: “Ngươi không đọc pháp tắc bí quyển của U Đô à? Chỉ cần là những người mua nhà ở U Đô thì đều là con dân của U Đô, khi gặp chiến loạn phải có nghĩa vụ cầm vũ khí đứng lên chống trả giặc ngoại xâm, thật không biết sư tôn của người dạy người thế nào nữa.” 

 “Trên pháp tắc của U Đô có viết sao?”, Diệp Thành lôi ra quyển pháp tắc bí quyển mà ông lão tóc bạc đưa cho hắn, hắn lật mở và mới phát hiện thực sự có quy định này. 

 “Nói thực thì ngươi cũng được đấy”, khi Diệp Thành đang lật mở bí quyển thì Phạm Thống lại xoa cằm, đôi mắt ông ta sáng lên nhìn Tiểu Ưng, đúng là càng nhìn càng thích, càng nhìn càng muốn mua. 

 “Đây là điều kiện bá vương sao?”, Diệp Thành xem xong thì bất giác tặc lưỡi. 

 “Nói đạo lý cũng không phải nói như vậy”, Phạm Thống nói, “không bỏ ra thì làm gì được báo đáp, vẫn là câu nói đó, là gia tộc Chu Tước cho chúng ta nơi định cư thì ngươi có thể coi U Đô là một gia đình lớn của mình, mọi người cùng dốc sức bảo vệ gia đình của mình, huống hồ gia tộc Chu Tước vẫn luôn hành sự đúng đắn, đây là lời dạy của tổ tông các đời, chỉ cần có giặc ngoại xâm thì ai cũng xung phong đi đầu”. 

 “Nói vậy thì cũng không tồi”. 

 “Ở U Đô phải luôn nhớ một điều, cho đi và nhận lại luôn là nhân quả tương liên, gia tộc Chu Tước có sổ ghi công lao, ai có cống hiến chống giặc ngoại xâm thì sẽ được nhận phần thưởng hậu hĩnh, có rất nhiều người vì vậy mà một bước lên mây, đương nhiên khi gặp chiến loạn, người có thể như con rùa rụt đầu, nhà Chu Tước sẽ không bắt ép ngươi nhưng trên sổ ghi chép công lao sẽ không có phần thưởng dành cho ngươi”. 

 “Ta bắt đầu hiểu ra pháp tắc sinh tồn ở đây rồi đấy”, Diệp Thành xoa cằm, “có điều cả Chu Tước Tinh chỉ có một mình thành U Đô này mà không sợ bị bao vây sao? Đây chính là điều tối kị của nhà binh”. 

 “Ngươi cũng đánh giá thấp Chu Tước Tinh rồi”, Phạm Thống lên tiếng, “Chu Tước Tinh chỉ có một toà thành, điều đó không sai nhưng đó chỉ là thể hiện ra bên ngoài, ở trung tâm U Đô còn có chín thành trì bí mật, có đội quân tu sĩ phòng thủ”. 

 “Còn có chín thành trì?”, Diệp Thành thẫn thờ, “trước đây ông không hề nói vậy”. 

 “Ngươi thì hiểu cái gì, tính cả chín thành trì thì mới tạo thành U Đô hoàn chỉnh, chúng được cùng một trận pháp duy trì, nói thẳng ra thì U Đô và chín thành trì đó là một thể, nói vậy ngươi có hiểu không?” 

 “Hoá…hoá ra là vậy”, Diệp Thành gãi đầu, “ta nói mà, đường đường là gia tộc Chu Tước sao có thể phạm đại kị của nhà binh”. 

 “Đi thôi, đi thôi, mau đi kiếm tiền, nói nhiều thế làm gì, hôm nay ông đấy phải dẫn người đi kiếm một món tiền lớn mới được”, Phạm Thống cảm thấy phiền hà, cứ thế kéo Diệp Thành tới một bàn cược. 

 Diệp Thành không phản đối, bởi hắn cũng có ý định này. 

 Cả hai người một người đi trước một người đi sau tới một cái bàn cược, cái bàn này bị người ta vây kín ba vòng vòng trong vòng ngoài. 

 Khi bọn họ tới thì cả một bàn người mặt mày đỏ gay đang dướn cổ hò reo, người nào người nấy trông có vẻ rất rảnh rỗi, cứ nghĩ tới có thể phất lên trong một đêm thì đương nhiên ai cũng hào hứng còn khi thua tiền đương nhiên lại chửi cha chửi mẹ lên. 

 “Vẫn là lắc xúc xắc”, Diệp Thành liếc nhìn bàn cược, nơi này cũng giống với chỗ đặt cược ở Đan Thành. 

 “Nhìn thấy chưa, ở bàn cược này có lập cấm chế, có thể coi là kết giới quy mô nhỏ, những thần thông của các tu sĩ không thể dùng được ở đây”, Phạm Thống chỉ vào bàn cược và giải thích với Diệp Thành, “còn cái bát lắc xúc xắc kia cũng là pháp khí đặc biệt, những thần thông của các tu sĩ cũng vô tác dụng, cho dù là thiên nhãn cũng không thể nhìn thấy đại hay tiểu của xúc xắc”. 

 “Ta cũng hiểu phần nào rồi đấy”, Diệp Thành mỉm cười, nhìn bộ dạng Phạm Thống thì rõ ràng coi hắn như người mới chẳng biết gì, Lục Đạo Tiên Luân Nhãn chính là tiên nhãn, đâu phải thiên nhãn có thể so được. 

 Quả nhiên, Diệp Thành âm thầm mở Lục Đạo Tiên Luân Nhãn và có thể nhìn thấu được con số trên xúc xắc. 

 Có cơ hội rồi đây! 

 Khoé miệng Diệp Thành nhếch lên cười, hắn đã biết trước ở U Đô có địa điểm cá cược nên không đau đầu vì nghĩ đến tiền, một ngày thắng ba tới năm bận thì cái gì mà chẳng có, cái gì mà Cửu Trùng Thiên của U Đô, chỉ cần một nước là đi lên tới tận đỉnh. 

 “Nào nào, đặt to được to, đặt nhỏ được nhỏ”, người lắc xúc xắc kia chính là một người đàn ông vạm vỡ, lúc này vừa lắc cái bát vừa hô to. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận