Trấn áp!
Hai mắt Diệp Thành đỏ như máu, hắn hét lên như phát điên, trút pháp lực cực cận vào Hỗn Độn Thần Đỉnh.
Lúc này, đế giác đã bị tổn hại không triệu hồi cũng tự bay ra, khảm trên Hỗn Độn Thần Đỉnh.
Hỗn Độn Thần Đỉnh rung lên, thần uy phóng ra, Thánh Nhân áo bạc vẫn đang chống chế lập tức bị trấn áp.
Đến giờ phút này, thế giới mới yên tĩnh trở lại.
Diệp Thành phun ra một ngụm máu, nửa quỳ trên đất, Thánh thể nhỏ ra máu tươi, mắt trái cũng trào máu, quan trọng nhất là thần hải của hắn vẫn đang ong ong không ngừng, nguyên thần cũng có nguy cơ rời khỏi thân thể.
Nhưng chiến tích của hắn vẫn khiến người khác khen ngợi, một Thánh Nhân đã bị hắn trấn áp.
Lau vết máu ở khoé miệng, Diệp Thành vội vàng ngồi xếp bằng trên đất, tế sức mạnh huyết mạch và đạo tắc ra, cố gắng ổn định thần hải đang dao động, vận chuyển Tiên Luân Thiên Sinh khôi phục các vết thương trên Thánh thể.
Mãi đến tận đêm khuya hắn mới mở mắt, tuy sắc mặt tái nhợt nhưng về cơ bản đã không còn gì đáng ngại.
Diệp Thành chậm rãi đứng dậy, vươn vai duỗi người, lúc này mới lấy túi đựng đồ của Thánh Nhân áo bạc ra.
Woa!
Vừa mở ra nhìn, với khả năng đoán định của Diệp Thành mà cũng ngạc nhiên đến mức hai mắt trợn tròn.
Nếu bộ sưu tập của Chuẩn Thánh là phong phú thì bảo vật của Thánh Nhân phải gọi là bảo tàng khổng lồ, chỉ riêng nguyên thạch thôi đã có hơn sáu mươi triệu, pháp khí, bí quyển, bí thuật thứ gì cũng có, trong đó còn có bản đồ sao, hơn nữa phạm vi của tinh không cũng không nhỏ.
Nhưng thứ khiến Diệp Thành ưng ý nhất là một thanh kiếm huyết sắc.
Đó là một Thánh binh, tiên quang sáng chói mang theo sức mạnh huỷ diệt, nặng nề mà lạnh lẽo, là pháp khí bản mệnh của Thánh Nhân áo bạc. Nó được coi là thần kiếm tuyệt thế, được đúc thành từ thần liệu tiên kim, chủ nhân đã bị phong ấn nhưng vẫn tản ra Thánh uy, mang lại cho Diệp Thành áp lực rất lớn.
Hấp thu!
Diệp Thành không chút nghĩ ngợi, lập tức triệu hồi Hỗn Độn Thần Đỉnh.
Hỗn Độn Thần Đỉnh bay tới, vui mừng đè lên trên thần kiếm, nhưng không nghiền nát được nó.
Để ta!
Diệp Thành cực kỳ hung hãn, giơ cao đại đỉnh, không nhiều lời lập tức đập mạnh lên thần kiếm đó.
Lần này thần kiếm không cầm cự được nỡ, lập tức vỡ tan, làm sao nó có thể so sánh được với độ cứng của Đại La Thần Thiết, không chỉ nó bị đập vỡ mà đến khí linh bên trong cũng bị tiêu diệt.
Hỗn Độn Thần Đỉnh vui mừng, lập tức bay đến.
Diệp Thành cũng rất quyết đoán, giữ lại pháp khí cần giữ, những pháp khí còn lại chất cao như núi đều được Hỗn Độn Thần Đỉnh nghiền nát, tiên quang toả ra, vô số tinh hoa đều được Hỗn Độn Thần Đỉnh hấp thu hết.
Xem ngươi đã tiến cấp được chưa!
Diệp Thành đứng đó, nhìn thẳng vào Hỗn Độn Thần Đỉnh.
Nếu như hấp thu một thần binh và bao nhiêu pháp khí như vậy mà cũng không tiến cấp thì hắn thật sự không còn gì để nói.
Sự thật chứng minh, Hỗn Độn Thần Đỉnh vẫn rất hăng hái, mạnh mẽ phá vỡ gông cùm, tiến lên cấp bậc cảnh giới Hoàng.
Bây giờ nó đã trở nên phi thường thật sự, dường như đã qua niết bàn, nặng tựa như núi, nếu lắng nghe kỹ còn có thể nghe thấy thiên âm đại đạo đan xen, trong đó còn có rất nhiều dị tượng, đó là pháp tướng của hỗn độn đạo, nó như một vị thần trấn áp tứ phương.
Tốt lắm!
Diệp Thành mỉm cười, triệu hồi đại đỉnh tới bên cạnh, nhẹ nhàng vuốt ve, thân là chủ nhân của Hỗn Độn Thần Đỉnh, hắn cảm nhận được rất rõ uy lực của nó, Chuẩn Thánh binh bình thường chưa chắc đã mạnh bằng nó.
Ta coi trọng ngươi lắm đấy!
Diệp Thành vỗ vào Hỗn Độn Thần Đỉnh, lúc này mới nhìn Thánh Nhân áo bạc đang bị phong ấn trong đại đỉnh.
Thánh Nhân áo bạc lúc này có thể nói là rất yếu, bị Hỗn Độn Thần Đỉnh giam cầm không thể di chuyển, nguyên thần bị ngọn lửa Thiên Chiếu thiêu hết hơn nửa, nguyên thần còn lại lúc này đã vô cùng mỏng manh.
“Tiền bối, ở trong đó cảm giác thế nào?”, Diệp Thành cười nhạt.
“Thả ta ra”, thấy Diệp Thành ngó đầu vào, vẻ mặt Thánh Nhân áo bạc chợt trở nên cực kỳ hung dữ.
“Có vẻ ông vẫn chưa nhìn ra tình hình”, Diệp Thành cười khẩy, đặt tay lên đầu Thánh Nhân áo bạc, sử dụng thuật sưu hồn muốn cướp lấy ký ức của ông ta, nhưng điều khiến hắn cảm thấy đáng tiếc là trong ký ức của ông ta có cấm chế, hắn không thể nhìn thấu.
“Hấp thu”, không thể sưu hồn, đương nhiên Diệp Thành sẽ không nể mặt, lòng bàn tay hắn xuất hiện vòng xoáy màu đen, đó là bí pháp thôn thiên.
“Không… Không không…”, Thánh Nhân áo bạc sợ hãi, ánh mắt đầy vẻ khủng hoảng.
“Kiếp sau đừng đụng đến người không nên đụng”, Diệp Thành không chút thương tình, mạnh mẽ hấp thu sức mạnh nguyên thần của Thánh Nhân áo bạc.
A…
Thánh Nhân áo bạc kêu gào thảm thiết, nguyên thần xoay chuyển liên hồi, khuôn mặt cũng vặn vẹo không thôi.
Có lẽ đến giờ phút này ông ta mới nhận ra mình đã sai lầm đến mức nào, cứ tưởng mình tính kế hại được Thánh Nhân áo tím và Thánh Nhân áo đen, nhưng cuối cùng lại thành tự hại bản thân, dẫn đến thảm hoạ không thể cứu vãn.
Diệp Thành không hề thương tiếc, sức mạnh nguyên thần của Thánh Nhân như cơn mưa ánh sáng, trút lên Thánh thể của hắn.
Nguyên thần của hắn tiến cấp, mạnh mẽ đột phá.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!