Sau khi hất văng bảy Chuẩn Thánh, Diệp Thành không dám ở lại, lập tức xoay người định chạy trốn.
“Đi đâu!”
Phía trước có chín bóng người chặn đường hắn lại, tất cả đều là Chuẩn Thánh.
Phải nói là chín Chuẩn Thánh này rất kỳ lạ, bọn họ đều mặc áo choàng đen, tay cầm một sợi xích sắt lạnh băng khắc đầy phù văn, dùng bí thuật làm mờ khuôn mặt, quanh người tản ra tử khí Âm Minh, như thần chết đến từ địa ngục.
“Đó là…”
Trong đám đông, ông lão béo nheo mắt nhìn, dường như đã nhận ra chín người đó thuộc thế lực nào.
Vụt vụt…
Khi ông ta đang lẩm nhẩm thì chín Chuẩn Thánh đã ra tay, mỗi người đều cầm một sợi xích sắt như những con du xà, mỗi con đều bộc phát ra ma lực, phong ấn tinh không tứ phương.
Diệp Thành cau mày, lùi về sau né tránh, giơ Thánh binh lên không ngừng chém những dây xích đó, dường như hắn cũng đã nhìn ra được sự quái dị của chín người này, bọn họ không phải Chuẩn Thánh bình thường, nhất là dây xích sắt trong tay bọn họ, chúng đều nhằm vào nguyên thần, nếu bị trói thì nguyên thần sẽ bị lôi ra ngay lập tức.
Keng keng keng…
Trên tinh không vang lên những tiếng kim loại va chạm, tia lửa do sát kiếm và dây xích cọ xát bắn ra cũng rất chói mắt.
“Những người đó là ai vậy?”
“Xích sắt đó rất kỳ lạ, là pháp khi chuyên bắt nguyên thần à?”
“Mang lại cho người khác cảm giác rùng mình run sợ!”
Bốn phương tinh không lại có những tiếng hô kinh ngạc, mọi người đều dè chừng chín vị Chuẩn Thánh này.
“Giết!”
Bảy Chuẩn Thánh bị hất văng lúc trước đã lại lao lên, đánh lén Diệp Thành từ phía sau.
Diệp Thành cười chế nhạo, đột nhiên quay người, một kiếm chém ra cả dải ngân hà, bảy Chuẩn Thánh vừa xông lên lại bay ra lần thứ hai, trong đó còn có một hai người thân thể nổ tung thành huyết vụ.
Nhìn thấy cảnh này, những người có mặt đều thở dài, bảy người các ngươi là Chuẩn Thánh, chín người người ta cũng là Chuẩn Thánh, đều là Chuẩn Thánh mà sao chênh lệnh lớn thế!
Diệp Thành lại đối mặt với chín Chuẩn Thánh kỳ lạ kia.
So với bảy Chuẩn Thánh kia, chín Chuẩn Thánh này mới thật sự đáng sợ, bọn họ đến từ một thế lực, phối hợp rất hoàn hảo, thần thông xuất ra cũng đều nhằm vào nguyên thần, dù là hắn cũng không dám hành động hấp tấp.
Tên thanh niên áo trắng trên lưng Diệp Thành mệt mỏi mở mắt ra, nhưng lại nở nụ cười thê lương. Nếu không phải không áp chế được thiên kiếp thì hắn ta cũng không mạo hiểm độ kiếp ở đây, hắn ta không chỉ dẫn ra thiên kiếp mà còn dẫn tới rất nhiều kẻ mạnh, nhìn đội hình này hắn ta biết mình không thể thoát được.
Nghĩ đến đây, hắn ta không khỏi nhìn Diệp Thành, hắn ta không biết tại sao Diệp Thành lại cứu mình, chỉ biết lưng của Diệp Thành rất ấm áp, khiến cơ thể lạnh băng của hắn ta không còn phải run lên nữa.
“Đặt ta xuống đi, ngươi không đấu lại bọn họ đâu!”
Tên thanh niên áo trắng khàn giọng lên tiếng, khí tức yếu ớt, dường như độ thiên kiếp đã để lại ám thương không thể xoá được, đôi mắt của hắn ta cũng tối đi rất nhiều.
“Nói linh tinh gì đấy!”
Diệp Thành mỉm cười rồi đưa hắn ta vào Hỗn Độn Thần Đỉnh, sau đó truyền tinh nguyên Thánh thể vào trong.
Mà người chuyển kiếp của Đại Sở trong Hỗn Độn Thần Đỉnh cũng không nhàn rỗi, nhanh chóng tế chân nguyên pháp lực ra, liên tục truyền vào cơ thể thanh niên áo trắng, từ dung mạo của hắn ta, họ đã nhận ra là ai chuyển kiếp, một trăm năm trước hắn ta cũng là một nhân vật có tiếng ở Đại Sở, người Đại Sở không ai không biết.
“Chậm trễ sẽ sinh ra biến cố!”
Diệp Thành nhìn quanh bốn phía, phất tay chém ra một kiếm rồi thi triển Thúc Địa Thành Thốn bay đi.
Nhưng lúc này một tia u quang huỷ diệt lại bắn tới từ nơi xa trên tinh không, dường như xuyên tới từ năm tháng cổ xưa.
Thánh Nhân!
Diệp Thành chau mày, giơ kiếm chắn trước người.
Keng!
Tia u quang huỷ diệt bắn trúng thân sát kiếm, âm thanh kim loại va chạm giòn tan, Diệp Thành lập tức bị đánh bật ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!