Trước sự kiên trì của Diệp Thành, Thiên Linh Lão Tổ chỉ cười hiền hoà, không cho rằng hắn có thể chữa được cho mình.
Diệp Thành mỉm cười, không giải thích thêm, hắn tự tin có thể luyện hoá được sợi tóc đó giúp Thiên Linh Lão Tổ, không có dùi kim cương, hắn cũng chẳng dám đục đồ sứ.
Còn chuyện huyết chiến với Cô Lâu Lão Tổ, hắn cũng không nói quá.
Khi giải trừ lời nguyền của Si Mị, huyết mạch, đạo tắc của hắn đều đã lột xác dưới sự gia trì của sức mạnh luân hồi, sức chiến đấu tăng lên, hơn nữa còn mở được Tiên Luân Thiên Chú, không có lý do gì không giải quyết được Chuẩn Thánh Vương.
Hắn không vội, thời gian cũng không quá gấp.
Dành nhiều thời gian hơn để chữa lành thương thế cho Thiên Linh Lão Tổ rồi dẫn một Chuẩn Thánh Vương hoàn hảo tới đó mới đủ vốn liếng.
Trong lòng thầm nghĩ như vậy, Diệp Thành đã ngự động tiên hoả bao quanh sợi tóc đó, khí huyết dâng lên, mạnh mẽ luyện hoá.
Sợi tóc đó không yên, khí tịch diệt lộ rõ, điên cuồng phản kháng, phá được phong cấm của tiên hoả.
Vì sợi tóc phản phệ nên vẻ mặt Thiên Linh Lão Tổ trở nên đau đớn, nhưng trong đôi mắt già nua lại hiện lên vẻ kinh ngạc, nhìn chằm chằm tiên hoả mà Diệp Thành đang điều khiển: “Không phải chân hoả, là tiên hoả”.
Nói xong Thiên Linh Lão Tổ thở hổn hển, giờ đây ông ta đã hiểu ý trong lời nói lúc trước của Diệp Thành, cấp bậc chân hoả đương nhiên không có tác dụng, nhưng cấp bậc tiên hoả thì lại là chuyện khác.
Thực tế chứng minh tiên hoả đúng là có hiệu quả hơn chân hoả, vì sợi tóc ấy đang được luyện hoá đến mức tối đa.
Hửm?
Nhìn một lúc, mắt Thiên Linh Lão Tổ sáng lên, ông ta cảm nhận được một luồng sức mạnh tinh thuần mà dồi dào đang truyền vào trong cơ thể, mạnh mẽ tẩy luyện huyết mạch của mình, khiến cho toàn thân ông ta đều có màu vàng sáng rực.
Hoang Cổ Thánh Thể?
Thiên Linh Lão Tổ chợt ngẩng đầu nhìn Diệp Thành với vẻ khó tin, với nhãn giới của Chuẩn Thánh Vương mà lúc trước ông ta cũng không thể nhìn ra Diệp Thành còn có huyết mạch bá đạo thế này, không ngờ lại là Thánh thể!
Ánh mắt Thiên Linh Lão Tổ lộ ra ý tứ sâu xa, không cần hỏi ông ta cũng đoán được Diệp Thành chính là người độ kiếp đêm đó.
Mà người náo loạn Cô Lâu Vương Điện, khiến cho toàn quân Cô Lâu Vương Điện đuổi giết khắp tinh không trong đêm cũng chắc chắn là hắn.
Không nhìn ra, đúng là không nhìn ra!
Lòng Thiên Linh Lão Tổ không thể bình lặng, đến giờ phút này ông ta mới thực sự tin rằng Diệp Thành có thực lực để tiêu diệt Chuẩn Thánh Vương, có thể trốn thoát khỏi Cô Lâu Vương Điện, chỉ riêng sức chiến đấu này thôi đã kém hắn rồi.
Hắn đúng là quý nhân trời cao sắp đặt cho nhà Thiên Linh ta!
Cơn sốc qua đi, Thiên Linh Lão Tổ mỉm cười, khuôn mặt già nua cũng trong thoáng chốc trẻ hơn vài tuổi.
Diệp Thành vẫn im lặng, vừa điều khiển tiên hoả luyện hoá sợi tóc ấy, vừa dùng bản nguyên Thánh thể tẩy luyện huyết mạch cho Thiên Linh Lão Tổ, chỉ mong có thể nâng cao sức chiến đấu cho ông ta trong thời gian ngắn.
Trên đỉnh núi chìm vào yên tĩnh.
Dưới núi, Thánh chủ Thiên Linh, các lão bối và Hoa Tư, Thượng Quan Ngọc Nhi đều đang chờ đợi, không biết lão tổ và Diệp Thành ở trên núi nói chuyện gì, họ không biết Dương Trần Tinh đang đánh trận sao?
Không biết đến lúc nào, mọi người nhìn thấy một tia thần hồng chói lọi từ trên đỉnh núi bay vút lên trời, xuyên qua thiên địa.
Sau đó một uy áp cường hãn lăng thiên giáng xuống, nghiền ép chấn động hư thiên khiến lòng người run sợ, đó là uy áp mạnh mẽ của Chuẩn Thánh Vương, cả nhà Thiên Linh không ai có thể ngăn nổi.
Thế này là…
Thánh chủ Thiên Linh, các lão bối cùng mọi người trong nhà Thiên Linh đều chấn động, đó là uy áp của Thiên Linh Lão Tổ, nặng tựa như núi, thậm chí còn hơn cả trạng thái đỉnh phong của Thiên Linh Lão Tổ năm xưa.
“Điểm binh! Đánh trống trận!”
Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, trên đỉnh núi vọng lại lời nói của Thiên Linh Lão Tổ, hư ảo mà uy nghiêm.
Tiếp theo, mọi người nhìn thấy hai bóng người bay ra khỏi tiên sơn nhà Thiên Linh, một là Diệp Thành, một là Thiên Linh Lão Tổ, tốc độ cực nhanh, vụt đi như thần mang, tốc độ của hai người có thể nói là tương đương nhau.
Sợi tóc đó được luyện hoá, thương thế của Thiên Linh Lão Tổ đã được chữa lành, huyết mạch lại được bản nguyên Thánh thể của Diệp Thành tẩy luyện, sức chiến đấu còn hơn cả trạng thái đỉnh phong năm xưa, đương nhiên là phải đi tìm Cô Lâu Lão Tổ tính sổ.
Thấy Diệp Thành và Thiên Linh Lão Tổ rời đi, phía Thánh chủ Thiên Linh ngẩn ra vài giây mới phản ứng lại.
“Đánh trống trận!”
Thánh chủ Thiên Linh bước lên trời, mặc áo giáp lên, khí thế áp đảo bốn phương.
Ngay lập tức, tiếng trống trận dài mà uy nghiêm vang vọng khắp đất trời, cao thủ của gia tộc Thiên Linh từ tứ phương tụ lại, xếp thành từng đội ngũ hình vuông, đứng chật kín hư thiên bốn hướng, tựa đại dương bao phủ trời xanh.
Mọi người đều chiến huyết sục sôi, bao năm qua do lão tổ bị thương nên gia tộc Thiên Linh luôn bị Cô Lâu Vương Điện chèn ép, rất nhiều người của gia tộc đã chết thảm trong tay Cô Lâu Vương Điện, mỗi tiên sơn của chúng đều được dựng lên từ những bộ xương khô, đó đều là người của nhà Thiên Linh, thảm thương biết nhường nào!
Bây giờ thương thế của lão tổ đã lành, sức chiến đấu còn hơn cả thời kỳ đỉnh phong trước đây, nhà Thiên Linh đương nhiên phải đánh trả, đòi lại nợ máu cho những người thân đã chết của mình, tiêu diệt Cô Lâu Vương Điện.
“Đi!”
Thánh chủ Thiên Linh nhìn quanh bốn phía rồi xuất phát đầu tiên, những bóng người đông nghịt phía sau cũng đi theo, hoặc là cưỡi mây đạp gió, hoặc là ngự kiếm phi thiên, hoặc là cưỡi trên linh thú, số lượng lên đến gần một triệu, thế trận cực kỳ khổng lồ, khí thế nối liền, thiên địa hỗn loạn.
Động tĩnh lớn như vậy nên vừa ra khỏi cổ tinh đã thu hút sự chú ý của tứ phương, bất cứ ai nhìn thấy đều biến sắc.
“Nhà Thiên Linh làm gì vậy?”
“Đến Dương Trần Tinh cứu viện à?”
“Trăm nghìn năm rồi, cuối cùng gia tộc Thiên Linh và Cô Lâu Vương Điện cũng khai chiến sao?”
Trong những âm thanh kinh ngạc, mỗi cổ tinh đều có bóng dáng bay ra, đó là quân đội tu sĩ hàng thật giá thật.
Họ là đồng minh của gia tộc Thiên Linh được nhà Thiên Linh triệu hồi, số lượng đông đảo.
Nhiều đến nỗi đại quân nhà Thiên Linh đi tới đâu là lại có quân đội tu sĩ gia nhập, đội hình đã từ gần một triệu tăng lên ba triệu, hơn nữa vẫn đang tiếp tục tăng.
Bên kia, gia tộc Long Ngũ ở Dương Trần Tinh.
Đại quân Cô Lâu Vương Điện vẫn đang điên cuồng bắn phá kết giới hộ sơn, kết giới hộ sơn của gia tộc Long Ngũ kiên cố cũng dần trở nên yếu đi dưới sự tấn công ồ ạt không ngừng nghỉ của Cô Lâu Vương Điện.
Gia tộc Long Ngũ từ lão tổ đến tiểu bối đều tỏ ra kiên quyết, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu đến chết.
Lúc này, cả những người chuyển kiếp của Đại Sở cũng đã cầm sát kiếm lên.
Kiếp này họ là người của tinh vực này, bị Cô Lâu Vương Điện hành hạ đã lâu, nợ máu cuồn cuộn ngất trời, kiếp trước ở Đại Sở đến Thiên Ma xâm lược còn chẳng sợ, sao họ lại sợ Cô Lâu Vương Điện!
Tuy nhiên trong dãy tiên sơn này không phải ai cũng đã sẵn sàng đại chiến bằng cả tính mạng, vẫn có kẻ không đáng tin cậy đang cất tiếng chửi bới, chính là con lừa khốn nạn Kỳ Vương.
Người của gia tộc Long Ngũ mặc kệ, Long Ngũ cũng đã giải trừ cấm chế cho con lừa đó từ lâu.
Kỳ Vương muốn chạy thoát nhưng không chạy nổi! Bên ngoài núi là quân Cô Lâu Vương Điện, nó chắc chắn rằng nếu mình xông ra sẽ bị bắn phá không còn mảnh vụn chỉ trong chốc lát.
“Tới rồi!”
Long Ngũ đứng trên đỉnh núi bất giác nở nụ cười, dường như đã thông qua bí thuật Thái Hư thấy được quân đội tu sĩ với số lượng đông đảo từ tứ phương đang tiến đến, đội hình cao thủ cực kỳ hiếm thấy.
Lão tổ gia tộc Long Ngũ nghe nhưng không hiểu, tuy tu vi của ông ta mạnh hơn Long Ngũ nhưng cảm tri lực lại kém xa.
Hửm?
Bên ngoài ngọn núi, Thánh Nhân áo đen của Cô Lâu Vương Điện vẫn đang chỉ huy bắn phá kết giới dường như cảm nhận được có gì đó không ổn bèn quay đầu nhìn thiên tiêu, tim đập thình thịch, có một dự cảm không lành.
“Giết!”
Giây tiếp theo, một giọng nói lạnh băng mà uy nghiêm vang vọng khắp Dương Trần Tinh, không gian hư vô bị chém mở, Thánh chủ Thiên Linh mặc áo giáp xông ra đầu tiên, theo sau ông ta là vô số người.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!