Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Võ Đế Vương - Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành (FULL)

“Đừng tấn công, đều là người một nhà cả”, không đợi mười mấy tàu khiến bắn pháo, Diệp Thành đã lên tiếng. 

 “Đánh chìm thuyền chiến của chúng ta rồi mà còn nói người một nhà?”, trên mười mấy thuyền chiến lần lượt vang lên tiếng mắng chửi, pháo đài thuyền chiến đã hồi phục rung lên, chuẩn bị oanh tạc bọn họ bất cứ lúc nào. 

 “Đâu đám người này không hề sáng suốt gì vả, có giải thích cũng không giải thích được”, Tiểu Linh Oa nhướng vai. 

 “Ta nhìn ra rồi”, Diệp Thành xuýt xoa, hắn cũng không giải thích nữa, cứ thế điều khiển thuyền lướt đi. 

 “Rút, mau rút”, phía sau, Cổ Tam Thông và Vô Nhai Đạo Nhân ngã xuống nước đã được vớt lên, mười mấy thuyền chiến cũng theo đó mà xoay chuyển mũi thuyền, tốc độ nhanh lạ thường. 

 “Đúng là kì lạ”, Vô Nhai Đạo Nhân và Cổ Tam Thông vừa phun nước biển vừa lớn tiếng mắng chửi, đi cướp bao năm nay, bọn họ chưa từng thấy thuyền chiến nào thế này, rõ ràng là thuyền chiến cấp bậc Thánh Binh nhưng lại giả thành cảnh giới Hoàng. 

 “Ừm”, cả hai đang mắng chửi rất hăng thì đột nhiên thấy tinh hải phía trước dậy sóng, khi đưa mắt nhìn thì chính là ba mươi thuyền chiến cổ xưa đang di chuyển về phía mình, và đều là thuyền chiến cấp bậc Chuẩn Thánh. 

 “Thái Thanh Cung”, nhìn cờ chiến trên ba mươi thuyền chiến kia, Cổ Tam Thông bất giác run rẩy như nhận ra đó là thế lực phương nào. 

 “Đúng là âm hồn không tiêu tán”, Vô Nhai Đạo Nhân mắng chửi, “ra ngoài một chuyến mà sao lại lắm chuyện vậy?” 

 “Dương Huyền, Cổ Chấn, lão phu tìm các ngươi dễ quá”, khi cả hai đang nói chuyện thì ở phía đối diện, trên chiếc thuyền của Thái Thanh Cung vang lên tiếng cười nham hiểm “ta còn tưởng rằng trốn được tới đây đã là may mắn rồi”. 

 “Ân Trọng, mẹ kiếp, ngươi tuổi chó phải không hả?”, Cổ Tam Thông và Vô Nhai Đạo Nhân lần lượt lên tiếng mắng chửi, bọn họ xoay chuyển hướng thuyền, mười mấy thuyền chiến tập trung về một nhóm. 

 “Đuổi theo cho ta”, người tên Ân Trọng lập tức hạ lệnh, ba mươi thuyền chiến cấp bậc Chuẩn Thánh đuổi theo. 

 “Ấy?”, hai bên một bên đuổi một bên chạy, phía Diệp Thành đã lái thuyền đến đây, nhìn thấy cảnh này thì ngỡ ngàng. 

 “Ngươi có biết đó là cờ chiến của thế lực nào không?”, Diệp Thành quay đầu nhìn Tiểu Linh Oa . 

 “Thái Thanh Cung”, Tiểu Linh Oa nghĩ một lát rồi đưa ra đáp án chắc chắn, “có thể coi là chư hùng ở Huyền Hoang Đại Lục, nói chính xác hơn thì đó chính là chỗ dựa vững chắc của Bái Nguyệt Thần Giáo”. 

 “Lại là Bái Nguyệt Thần Giáo”, Diệp Thành gãi tai, nói tới bốn từ này hắn chợt cảm thấy tức tối. 

 “Trên thuyền chiến của Thái Thanh Cung có người chuyển kiếp của Đại Sở không?”, Tiểu Linh Oa liếc nhìn Diệp Thành. 

 “Không có”. 

 “Được rồi”, Tiểu Linh Oa vặn cổ, hắn liều mình đẩy nguyên thạch, cũng phải hàng triệu nguyên thạch. 

 Lại nhìn sang Diệp Thành, lúc này hắn đã lái thuyền đuổi về phía trước, cho dù không có mối quan hệ với Bái Nguyệt Thần Giáo thì hắn cũng sẽ chiến, mọi thứ đều vì trong số những người bị truy sát có người chuyển kiếp của Đại Sở. 

 Trong chốc lát, tinh hải lại lại trở nên náo nhiệt, phía Cổ Tam Thông ở phía trước đang bỏ trốn, thuyền chiến của Thái Thanh Cung ở phía sau lao lên, cuối cùng là thuyền của Diệp Thành và Tiểu Linh Oa đuổi theo chí mạng. 

 Không lâu sau đó, tiếng nổ ầm vang vang dội khắp nơi, thuyền chiến của Thái Thanh Cung truy sát phía Cổ Tam Thông không biết vì sao mà với thuyền chiến khổng lồ như vậy lại bị Tiểu Linh Oa kia bắn phá tới mức bị nhấn chìm. 

 Phía trước vang lên tiếng gằn của Ân Trọng, ông ta đọt nhiên quay đầu nhìn về phía thuyền chiến đang lao vút lên, “sao có thể, một thuyền chiến cấp bậc Hoàng mà lại có thể bắn chìm cả thuyền chiến Thánh Nhân”. 

 Trong chốc lát, Thái Thanh Cung lại có thêm một thuyền chiến nữa bị bắn chìm khiến không ít người gặp nạn. 

 Ân Trọng tức tối, tiếng gằng vang vọng khắp tinh hải: “Ta chính là Ân Trọng của Thái Thanh Cung, các ngươi muốn chết phải không?” 

 Có điều, cho dù nghe thấy tiếng quát nạt của ông ta thì Diệp Thành và Tiểu Linh Oa vẫn ngó lơ, Ân Trọng không nói đến Thái Thanh Cung còn đỡ, nói tới thì hai tên này càng hăng máu hơn, vả lại phối hợp hết sức ăn ý, Diệp Thành điều khiển thuyền chiến xông lên, Tiểu Linh Oa ngự động pháo đài trận pháp điên cuồng bắn phá. 

 Thuyền của Thái Thanh Cung gặp nạn, bị hai tên này càn quấy đến mức tan đàn xẻ nghé, từng con thuyền lần lượt chìm xuống, người trên thuyền cũng vì vậy mà bị nhấn chìm xuống tinh hải. 

 Khốn kiếp! 

 Ân Trọng gằn giọng phẫn nộ, ông ta lập tức cầm kiếm chỉ về phía sau: “Đánh cho lão phu”. 

 Thế rồi thuyền chiến đuổi theo Cổ Tam Thông và Vô Nhai Đạo Nhân lập tức dừng lại sau mệnh lệnh của Ân Trọng, tất cả điều chỉnh hướng pháo đài ngắm chuẩn phía thuyền chiến của Diệp Thành và Tiểu Linh Oa. 

 Thế nhưng thuyền của bọn họ ở cấp bậc Chuẩn Thánh, hành trình bắn có hạn, không thể bắn được tới thuyền của phía Diệp Thành. 

 Còn Diệp Thành lại điều khiển thuyền tiến vào phía hành trình bắn của bọn họ như con chuột len lỏi, có bắn thế nào cũng không bị hạ gục, cho dù có một hai lần bị bắn trúng thì đối với một thuyền chiến cấp bậc Thánh Binh mà nói cũng chẳng hề hấn gì. 

 Tinh hải sục sôi, động tĩnh không hề nhỏ, đối phương đang giao đấu, tiếng nổ ầm vang vang dội khắp tinh hải. 

 Phía trước, phía Cổ Tam Thông đang bỏ chạy cũng dừng lại, bọn họ vô thức quay đầu nhìn về bên này, sau đó lại nhìn từng ngọn lửa ngút trời với vẻ mặt ngỡ ngàng: “Chuyện gì vậy chứ, vì sao bọn họ lại chiến rồi?” 

 “Lão phu tính thì chủ nhân của con thuyền Thánh Binh kia cũng là kẻ thù của Thái Thanh Cung”, Cổ Tam Thông thở dài, “vô tình gặp nhau nên mới chiến đấu như vậy”. 

 “Thuyền chiến cấp bậc Thánh Binh quả nhiên bất phàm”, Vô Nhai Đạo Nhân xuýt xoa, ba mươi thuyền chiến của Thái Thanh Cung mà lại bị một con thuyền bắn phá tới mức không kịp trở tay. 

 “Tám phần là hải tặc”. 

 “Hay là chúng ta cùng giúp sức?”, một lão già mặt mày giảo hoạt hỏi thăm dò. 

 “Giúp cái con khỉ, đi thôi”, Cổ Tam Thông là người đầu tiên từ bỏ. 

 “Đáng tin đấy”, Vô Nhai Đạo Nhân cũng lái thuyền đi, “nói không chừng hai tên đó đánh với Thái Thanh Cung xong thì lại sát phạt lại xử lý chúng ta, chúng ta không đụng được đến thuyền chiến Thánh Binh đâu, chạy là thượng sách”. 

 Thấy phía Cổ Tam Thông rời đi, Diệp Thành còn đang giao đấu với Thái Thanh Cung tức tối, chúng ta giúp các người mà các người lại bỏ chạy, đúng là mặt dày. 

 Thế rồi Diệp Thành cũng lái thuyền, hắn không dễ gì mới tìm được người chuyển kiếp, sao có thể để bọn họ trốn đi, Huyền Hoang Tinh Hải rộng lớn thế này, một khi để mất tích thì có trời mới biết bao giờ mới tìm lại được. 

 Có điều, Diệp Thành muốn đi nhưng Thái Thanh Cung lại không cho hắn cơ hội, bọn họ cho rằng hắn muốn bỏ trốn nên cứ thế tập trung toàn bộ thuyền xông lên như ong vỡ tổ, thuyền nào cũng hung hãn. 

 Hừ! 

 Diệp Thành và Tiểu Linh Oa tức tối quay đầu mắng chửi: “Vốn định tha cho các ngươi mà các ngươi lại không biết điều, thế thì hôm nay khỏi cần phải về nữa”. 

 Tinh hải này vì cuộc chiến đấu của bọn họ mà trở nên sục sôi, từng con sóng nối nhau dâng cao. 

 Cả hai bên đấu kịch liệt, cảnh tượng vô cùng hoành tráng. 

 Điều đáng nói đó là mặc dù thuyền chiến của Thái Thanh Cung nhiều nhưng bọn họ lại bị đánh tới mức không ngẩng nổi mặt lên, ba mươi thuyền chiến bị đánh chìm hơn một nửa và phần còn lại đã mất đi sức chiến đấu. 

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận