Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Võ Đế Vương - Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành (FULL)

“Đa tạ chủ mẫu”, Nam Minh Ngọc Thu mở mắt, lại lần nữa hành lễ với nữ tử áo xanh, đôi mắt đẹp của cô lại càng trong sáng hơn, không nhuốm một chút vẩn đục trần thế. 

 “Thường xuyên quay về nhé”, nữ tử áo xanh cười hiền hậu, sau đó nhét túi đựng đồ Diệp Thành đưa mình cho Nam Minh Ngọc Thu rồi bà thở dài một hơi, từ từ biến mất, trước khi biến mất còn không quên nhìn Diệp Thành bằng ánh mắt đầy ẩn ý và vui mừng. 

 “Chủ mẫu nhà cô đối xử với cô rất tốt”, Diệp Thành chậm rãi bước tới với nụ cười trên môi. 

 “Nếu năm đó chủ mẫu không nhặt ta về thì có lẽ ta đã chết rồi”, Nam Minh Ngọc Thu mỉm cười: “Hai trăm năm nay bà ấy đã dạy ta tu đạo, truyền cho ta rất nhiều bí pháp vô thượng”. 

 “Thật may mắn”, Diệp Thành cũng thở dài cảm thán, khi nào mới có Chuẩn Đế đề hồ quán đỉnh cho hắn đây? 

 “Này, trả túi đựng đồ cho ngươi”, Nam Minh Ngọc Thu trả lại túi đựng đồ cho Diệp Thành. 

 “Tốt quá”, Diệp Thành cười toe toét, rất thản nhiên nhận lấy, đời người đúng là lúc trầm lúc bổng, vừa nãy còn nghèo rớt bây giờ đã lại giàu có, lại có thể đi chơi khắp nơi rồi. 

 “Đi thôi”, Nam Minh Ngọc Thu tức giận lườm hắn, quay người bước đi, sau một hai bước, dung mạo của cô đã thay đổi, vẫn là nữ cải trang nam, dung nhan vốn đã tuyệt thế, sau khi cải trang nam cũng đẹp trai như Cơ Tuyết Băng. 

 “Thú vị”, Diệp Thành tặc lưỡi, trong trí nhớ của hắn, nữ tử quê hương Đại Sở chỉ có Nam Minh Ngọc Thu và Cơ Tuyết Băng thích cải trang nam, hắn cũng đã quen từ lâu. 

 Hai người một trước một sau rời khỏi thanh lâu từ cổng phụ của biệt uyển, không thu hút sự chú ý của tứ phương. 

 Thanh lâu về đêm là náo nhiệt nhất, mây mù bao phủ, hương thơm của nữ tử tràn ngập, không có điệu múa của hoa khôi, các nam tu sĩ vẫn vui chơi như thường, vì nơi đây vốn là thiên đường của bọn họ. 

 Nhìn thấy thanh lâu nhộn nhịp, Nam Minh Ngọc Thu không khỏi lắc đầu mỉm cười, thật sự không hiểu vì sao chủ mẫu đường đường là Chuẩn Đế mà lại mở thanh lâu, còn cô thì cũng đã sống ở đây hai trăm năm. 

 Cô không hiểu, Diệp Thành cũng không hiểu, chẳng lẽ chỉ vì kiếm tiền? Nhưng có vẻ như Chuẩn Đế không thiếu tiền, nếu không thiếu tiền tức là thú vui, thật là đau đầu. 

 Bên này, Kỳ Vương và Cơ Tuyết Băng vẫn đang đợi, Kỳ Vương vẫn chơi rất vui vẻ, Cơ Tuyết Băng thì không cần nói, vẫn đang tập trung đọc vô tự thiên thư, từ đầu đến cuối không hề nhìn lên. 

 Nam Minh Ngọc Thu liếc nhìn Kỳ Vương rồi lại nhìn Cơ Tuyết Băng, ngẩn ra hai giây rồi mới nhìn Diệp Thành với vẻ mặt kỳ lạ: “Cô ấy là Cơ Tuyết Băng?” 

 “Đúng thế”, Diệp Thành nhún vai: “Nhưng cô ấy vẫn chưa mở được ký ức kiếp trước”. 

 “Đưa người thương trước kia tới thanh lâu chơi, ngươi ăn no rửng mỡ à?”, Nam Minh Ngọc Thu nhìn Diệp Thành bằng ánh mắt kỳ quái, nếu không phải tận mắt chứng kiến thì cô cũng không biết còn có chuyện này. 

 “Là cô ấy đòi tới chứ không phải ta kéo tới, không thể trách ta được”, Diệp Thành chẳng để tâm: “Hơn nữa còn chẳng phải vì tìm cô sao? Nếu không, có quỷ mới rảnh rỗi chạy tới nơi này tiêu tiền”. 

 “Kiếp trước trói cô ấy, kiếp này thì đưa cô ấy tới thanh lâu, thật sự không tìm được nhân tài nào như ngươi nữa đâu”. 

 “Đừng nói những điều vô nghĩa này nữa, nói chuyện nghiêm túc đây”, Diệp Thành nói rồi phất tay lấy ra một túi đựng đồ nhét cho Nam Minh Ngọc Thu: “Ngọc giản trong này phong ấn linh hồn lạc ấn của người chuyển kiếp cùng với tiên quang mở ký ức, nếu gặp người có dung mạo tương tự thì có thể bóp vỡ ngọc giản để thử”. 

 “Huyền Hoang vô tận, tập trung ở đâu?”, Nam Minh Ngọc Thu nhận lấy túi đựng đồ. 

 “Một trăm năm sau gặp lại ở Côn Luân Hư”, Diệp Thành mỉm cười: “Hy vọng đến lúc đó đều còn sống”. 

 “Vậy một trăm năm sau gặp lại”, Nam Minh Ngọc Thu mỉm cười, xoay người rời đi, nhưng đi được hai ba bước cô lại quay người, đi lùi lại một bước làm Diệp Thành giật mình kinh hãi. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận