Có thể thấy, bất kể là Đế Cửu Tiên, Nam Đế, Bắc Thánh, Trung Hoàng hay Tây Tôn thì trước khi đi đều không quên quay đầu liếc nhìn di tích viễn cổ một cái, trong mắt toát ra vẻ kiêng kỵ.
Đến tận giờ, trong lòng mọi người vẫn còn sợ hãi không thôi. Toàn bộ di tích đều là tà linh, không thể đong đếm được. Hơn nữa, con nào cũng cực kỳ mạnh. Nếu không phải họ có vốn liếng vững chắc thì chắc đã chết trong đó rồi.
Bọn họ vừa đi, chín tộc viễn cổ đều có người đến và tìm được hậu bối nhà mình.
Thần tử và thần nữ của chín tộc viễn cổ vẫn còn sống, nhưng lại chỉ còn nửa cái mạng, được tiền bối nhà mình đưa đến bên cạnh. Người nào người nấy mặt mày trắng bệch, đều đi ngang qua âm phủ một lần.
“Đúng là xui tám đời mà”, thần tử Vu Tộc mắng to, máu tuôn như suối: “Chuyện tốt ngàn năm khó gặp như này mà ta cũng gặp được, bảo vật chẳng thấy đâu, suýt nữa thì mất mạng luôn rồi”.
“Con ta, nếu phụ hoàng không đoán sai thì trong tay con là cung thần của Hậu Nghệ đúng không!”, đại thần Vu Tộc đưa tinh nguyên vào trong người thần tử, con ngươi lại nhìn cung tên trong tay hắn ta.
“Đó đúng là cung thần của Hậu Nghệ”, thần tử Vu Tộc nhếch miệng cười, truyền thần thức có chứa mọi việc cho đại thần Vu Tộc khiến ông ta kinh ngạc lộ rõ trong ánh mắt.
“Đao Bá Long?”, ở một bên khác, Long Hoàng Long Tộc cũng kinh ngạc nhìn thanh đoản đao màu vàng trong tay thần tử Long Tộc. Nó chính là đồ của tiền bối Long Tộc, đã bị thất lạc không biết bao nhiêu năm.
“Tuy nguy hiểm, nhưng cũng không uổng công”, thần tử Long Tộc lột bỏ cái áo dính máu, sau đó còn không quên chà lau Đao Bá Long: “Long Đao này dùng mà tự tin tràn trề”.
“Suýt nữa thì mất mạng”, thần tử Man Tộc, thần nữ Cổ Tộc và Linh Tộc cũng đứng bên cạnh tiền bối nhà mình, dùng thần thức truyền âm kể lại những chuyện kỳ bí bên trong di tích.
“Cái gì? Thánh thể còn sống?”, so với bọn họ, thần tử Yêu Tộc và Thần Tộc lại ồn ào hơn rất nhiều. Lúc này, mấy đại thần đều không màng vết thương, ai cũng gào lên như kẻ điên. Tiền bối nhà họ cũng mặt mày lạnh lẽo, cả đám tràn ngập sát khí.
“Thánh thể còn sống?”, thoáng chốc, Hồng Liên Nghiệp Hải đều ồ lên: “Tin tức này quá đáng sợ! Ba năm trước, ngoài thành Đông Thái Cổ, chẳng phải Diệp Thành đã bị bốn phương giết chết rồi sao?”
“Hiển nhiên là Diệp Thành đã lừa gạt mọi người”, có người thổn thức.
“Lão phu bấm tay tính toán, lúc trước trong di tích chắc chắn là rất sôi động”, đám bô lão đều nghiền ngẫm vuốt râu, thấm thía nói.
“Lần này, không thấy Diệp Thành đi ra, 80% đã chết trong di tích rồi”, vô số người mở Thần Thông Nhãn liếc đám người chạy ra khỏi di tích, nhưng vẫn không thấy Diệp Thành đâu.
“Đúng là khốn kiếp mà”, ở một phía của Nghiệp Hải, Chuẩn Đế Tiên Tộc hừ lạnh, liên tục truyền tinh nguyên vào người thần tử Tiên Tộc để chữa thương, ánh mắt lại lóe lên vẻ lạnh lẽo: “Diệp Thành, ngươi đúng là to gan”.
“Chết trong di tích, đúng là hời cho hắn!”, một vị Chuẩn Đế khác của Tiên Tộc lạnh lùng nói.
Nghe thấy hai vị Chuẩn Đế nhà mình lạnh lùng nói, tuy thần tử Tiên Tộc cũng mặt lộ vẻ dữ tợn, nhưng vẫn chưa nói gì. Hắn ta biết Diệp Thành vẫn còn sống, có Lục Đạo Tiên Nhãn, hắn sẽ không chết dễ dàng như vậy.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!