Đại Đế Lôi Đình biến mất, chỉ là đột nhiên xuất hiện rồi biến mất, thứ gọi là Đế Kiếp cũng chỉ là một thứ xa vời.
Nhưng tuy là vậy, uy lực của Diệp Thành cũng khiến trời phải run rẩy.
Tóc vàng tung bay, từng sợi tóc chói mắt, đôi mắt màu vàng kim, bao trùm đất trời, có đại đạo vô thượng đang biến đổi bên trong.
Thánh thể của hắn được bao phủ trong luồng sáng vàng, giống vàng nung chảy, như mặt trời chói rực giữa bầu trời u tối.
Khí huyết hắn ngập trời, từng luồng khí thế nặng đến mức trời cũng sập, nghiền nát cả mặt đất.
Rất nhiều dị tượng từ xa xưa bỗng nhiên xuất hiện, trong Hỗn Độn biến đổi vạn vật, Chân Long bay lượn trên trời, Phượng Hoàng tắm mình trong biển lửa, Bạch Hổ gầm thét, Huyền Vũ mở tiên lộ.
Âm thanh đại đạo vang vọng đan xen với đạo tắc Hỗn Độn, nhảy múa cùng căn nguyên Thánh Thể quanh người Diệp Thành, như có như không.
Hắn không phải Đế, nhưng lại có Đế Uy Cực Đạo, đó là uy thế của Thánh Thế đại thành, trấn áp vạn cổ, xoay chuyển càn khôn.
“Còn có thể làm vậy sao?”, Địa Lão không nhịn được mở miệng
“Hồng Trần là tương lai của Diệp Thành, Lục Đạo là tương lai của Hồng Trần”. Thiên Lão trầm ngâm nói: “Ba người đều đã phá vỡ pháp tắc, bây giờ hợp thể, bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra”.
“Thế này cũng có chút đáng sợ”. Xích Dương Tử nhếch miệng.
“Thánh Thể Đại Thành, sanh vai Đại Đế, trận này, thắng bại không cần tính cũng biết”. Viêm Tinh khẽ cười, nụ cười đầy kích động.
“Ba trăm năm trước, hắn có thể giết được Đế, ba trăm năm sau cũng vậy”.
“Đại Đế, là ngươi sao?”. Chín Đại Thần Tướng lầm bầm tự nói, ánh mắt đầy vẻ tang thương, như đang nhớ lại những năm tháng huy hoàng.
“Chiến”. Tu sĩ Đại Sở gào thét, âm thanh chấn động khắp chốn.
“Chiến”. Tất cả mọi người đều vung cờ Đại Sở, tiếng gào thét xuất phát từ linh hồn như muốn khiến Thiên Ma nợ máu trả bằng máu.
Diệp Thành đứng lẳng lặng trên trời cao, im lặng không nói, u ám nhìn Thiên Ma Đế.
Thiên Ma Đế nghiến chặt răng, hung tàn khát máu.
Hình thái hiện tại của Diệp Thành bây giờ, ông ta sớm đã khắc cốt ghi tâm.
Năm đó, chính là Diệp Thành Đại Thành đã tiêu diệt ông ta ở Đại Sở Đại Đế uy nghiêm không còn lại gì, nhục nhã cùng cực.
Sát khí của Đế sôi sục khắp trời, dung hòa với uy Cực Đạo Đế Uy, nghiền nát vũ trụ, đè ép chư thiên, đánh đổ mọi thứ.
“Đấu tay đôi đi!”. Diệp Thành thản nhiên lên tiếng, ánh mắt bình tĩnh, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng lại rõ ràng như sấm, chấn động khắp trời cao.
Dứt lời, hắn quay người, một bước ra khỏi Đại Sở.
Thánh Thể Đại Thành đấu với Đế, dư âm chắc chắn sẽ hủy thiên diệt địa. Đánh ở Đại Sở sẽ khiến rất nhiều người chết theo.
Liên quan đến Chư Thiên Môn, liên lụy đến chúng sinh, Đại Sở Càn Khôn đã bị uy hiếp, không chịu nổi những tác động kinh trời này nữa.
Mục đích của Diệp Thành rất rõ ràng, là muốn dẫn Thiên Ma Đế rời xa nơi này, tìm một tinh vực trống, đánh không chết không ngừng.
“Giết”. Thiên Ma Đế bỗng tức giận gào lên, đạp một bước đi ra.
“Đi!”. Sau khi Diệp Thành và Đại Ma Đế rời đi, Chín Hoàng Đại Sở và Chín Đại Thần Tướng không phân biệt trước sau cũng rời khỏi Đại Sở.
“Đi”. Kiếm Thần, Đông Hoàng Thái Tâm và Khương Thái Hư cũng vậy, rời khỏi Đại Sở, bước vào tinh không vạn vực.
Bốn Thiên Ma Đạo Thân Đế cũng đuổi theo, uy áp Cực Đạo càng mạnh hơn, bởi vì căn nguyên bản tôn khôi phục, tăng thêm sức chiến đấu.
Một Thánh Thể Đại thành, một Đại Đế, bốn Đạo Thân Đế, ba mươi sáu Chuẩn Đế đỉnh cao, chấn động khắp chư thiên vạn vực.
“Đối phương có Đại Đế”. Tu sĩ Chư Thiên kinh sợ.
“Còn… Còn là năm người, rốt cuộc là từ đâu tới vậy”.
“Sợ gì chứ, làm, làm đến chết, bọn họ có Đại Đế, chúng ta có Thánh Thể Đại Thánh, khi dễ Chư Thiên bọn ta không có người sao?”
“Giết”. Đại Sở, tiếng thét rung trời, không còn Thiên Ma Đại Đế áp chế, quân cứu viện Chư Thiên, ai ai cũng tinh thần hừng hực.
Có mấy người còn cầm theo đế binh, chuyên tiêu diệt Thiên Ma Tướng.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!