Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Võ Đế Vương - Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành (FULL)

Chương 271: Thái Cực Âm Dương

Đột nhiên hai chân đang khuỵu xuống của Sở Huyên khựng lại, cô sững sờ nhìn Bảo tháp Linh Lung, tiếng gầm thét của Diệp Thành vang vọng bên tai không dứt, dường như tràn đầy ma lực không thể chống lại khiến lòng cô run lên. 

Cheng! 

Có tiếng kim loại va chạm vang lên từ trong Bảo tháp Linh Lung, chính xác hơn là tiếng nắm đấm đập vào bảo tháp, vì trên bảo tháp đã xuất hiện một đạo chưởng ấn cực kỳ chói mắt. 

“Vẫn chưa bị trấn áp ư?”, mọi người tứ phía lại bắt đầu sửng sốt, ai cũng nhìn Bảo tháp Linh Lung với vẻ mặt không thể tin được. 

Keng! 

Lại một âm thanh kim loại va chạm khác vang lên, quyền ấn thứ hai xuất hiện trên Bảo tháp Linh Lung. 

Phụt! 

Vì binh khí bản mệnh chịu đả kích nặng nề, Hoa Vân phụt máu ngay tại chỗ, hắn nhìn bảo tháp Linh Lung với vẻ mặt khó tin. 

“Mở ra cho ta”, tiếng gầm từ trong Bảo tháp Linh Lung vang vọng khắp nơi, quyền ấn thứ ba xuất hiện trên bảo tháp. 

Rắc! 

Diệp Thành đấm ra một quyền, âm thanh giòn tan vang lên, không ngờ trên Bảo tháp Linh Lung lại xuất hiện một vết nứt nhỏ. 

“Tay không địch lại binh khí”, người xem phía dưới run sợ, ngay cả người của Chính Dương Tông cũng không thể tin được. 

“Trấn áp cho ta”, Hoa Vân lại phụt máu lần nữa, mà hai tay hắn lại bắt đầu điên cuồng kết ấn, khôi phục cấm chế giết người đáng sợ trong Bảo tháp Linh Lung, hắn muốn Diệp Thành phải chết ở trong đó. 

“Lão tử không cần gì hết, chỉ một nắm đấm thôi cũng phá được Bảo tháp Linh Lung chết tiệt của ngươi”, tiếng gầm của Diệp Thành trong bảo tháp càng hùng hồn hơn. 

Ầm! 

Dứt lời, Diệp Thành lại đấm thêm một cú, mà cú đấm này khiến vết nứt lúc trước trên Bảo tháp Linh Lung lan đến tận đỉnh tháp. 

Phụt! 

Hoa Vân phụt máu bắn ra vị trí cách đó hơn ba trượng, hắn ta liên tiếp lùi lại phía sau, vì chịu phản phệ dữ dội mà toàn bộ cơ thể của hắn đều tắm trong máu, trông hắn như bóng người đẫm máu. 

“Mở ra cho ta”, sau tiếng hét cuối cùng, Diệp Thành đấm một cú khiến Bảo tháp Linh Lung thủng ra một lỗ, người hắn bê bết máu lao vụt ra ngoài. 

Bát Hoang! 

Ngay khi vừa lao ra, Diệp Thành lại tung một đấm vào Bảo tháp Linh Lung khiến cho nó vỡ tan. 

Cảnh tượng này như ngừng lại, nhìn Diệp Thành máu tươi đầm đìa, tất cả mọi người đều xúc động, bị trấn áp trong Bảo tháp Linh Lung mà vẫn xông ra được, hơn nữa còn đánh vỡ bảo tháp. 

“Điều này…”, tất cả mọi người đều bị sốc, không thể giải thích được hết thảy mọi chuyện. 

“Bị Bảo tháp Linh Lung trấn áp, tay không đấu chọi lại binh khí mà có phá vỡ bảo tháp, rốt cuộc thực lực Diệp Thành mạnh cỡ nào!” 

“Thế giới này thật điên cuồng, cảnh giới Nhân Nguyên trở nên mạnh như vậy từ khi nào thế?” 

“Sao có thể?”, nhìn thấy cảnh này, Thành Côn ngồi trên ghế cao cũng phải đứng dậy, trên khuôn mặt rõ vẻ khó tin. 

“Bích Du, chiến tích của hắn đủ để bóp chết sự kiêu ngạo của con rồi”, lão già Gia Cát Vũ tặc lưỡi, nghiêng đầu nhìn Bích Du bên cạnh: “Con phải biết, hắn chỉ mới ở cảnh giới Nhân Nguyên”. 

“Là con đã đánh giá thấp hắn”, Bích Du mím môi, nếu nói chiến thắng lần trước của Diệp Thành khiến cô chỉ hơi kinh ngạc, vậy thì cảnh tượng bây giờ thực sự khiến cô bị sốc. 

“Ta biết mà”, so với Bích Du, biểu cảm của Thượng Quan Ngọc Nhi khiến mấy người phía Thượng Quan Bác thảng thốt hơn nhiều. Không ngờ trong đôi mắt đẹp của cô nương này còn có giọt nước mắt lăn dài, khiến họ thực sự ngỡ ngàng. 

Còn Sở Huyên bên này vẫn đang sững sờ nhìn chiến đài. 

Sở Huyên, nếu người dám quỳ thì con sẽ lập tức thành ma. 

Lời này cứ quanh quẩn trong tâm trí cô, dường như có ma lực khiến cô không dám quỳ, cũng không quỳ xuống, đến giờ cô vẫn đang trong trạng thái choáng váng, không có chút kháng cự. 

“Được lắm, bá đạo”, mấy người phía Tư Đồ Nam vui mừng nhảy cẫng lên, tiếng gào thét của họ vang vọng khắp đất trời. 

“Hằng Nhạc có đệ tử như vậy, lòng ta rất yên tâm”, Dương Đỉnh Thiên hít sâu một hơi, trong mắt toàn hiện lên cái nhìn vui mừng, nụ cười vô cùng sảng khoái. 

“Tỷ?”, trong tiếng hoan hô của mọi người, Sở Linh vỗ nhẹ Sở Huyên vẫn còn đang thẫn thờ. 

“Linh Nhi, hắn… hắn là người như thế nào?” 

“Ta không tin”, tiếng gào thét của Hoa Vân đã vang lên trên bục chiến đấu, tóc tai hắn bù xù như ma quỷ, hắn rút sát kiếm ra sau đó bôi máu lên thân kiếm, lập tức có phù văn hiện lên, tự động kết hợp tạo thành Âm Dương Bát Quái. 

Âm Dương Vô Cực! 

Đã rất nhiều người nhìn ra Hoa Vân sắp sử dụng bí thuật gì. 

Keng! 

Diệp Thành ở phía đối diện cũng rút thanh kiếm Thái Cực ra, hắn dựng thanh kiếm trước mặt rồi bôi máu lên thân kiếm, kiếm Thái Cực rung lên, phù văn xuất hiện, bay ra bao quanh Diệp Thành, tự hợp thành Thái Cực Bát Quái. 

Thái Cực Diễn Thiên? 

Khi mọi người còn chưa hoàn hồn đã thấy Diệp Thành hội tụ ra Thái Cực Bát Quái. 

“Diệp Thành cũng biết bí thuật Thái Cực Diễn Thiên bất truyền của Liễu Dật?” 

Bên Hằng Nhạc Tông, mấy người phía Dương Đỉnh Thiên đều nhìn Liễu Dật, trong mắt là vẻ cực kỳ nhạc nhiên: “Dật Nhi, con truyền Thái Cực Diễn Thiên cho Diệp Thành à?” 

Liễu Dật lắc đầu, mỉm cười đáp: “Đây là bí thuật bất truyền, chỉ truyền cho người nhà họ Liễu thôi ạ”. 

“Vậy thì thật kỳ lạ”, mọi người đều sửng sốt, sau đó lại nhìn lên chiến đài lần nữa. 

“Không ngờ ngươi còn biết cả Thái Cực Diễn Thiên”, Hoa Vân cũng đã nhìn ra Diệp Thành sắp thi triển bí thuật gì, khuôn mặt vốn đang nham hiểm giờ đây càng thêm dữ tợn đến đáng sợ. 

“Hôm đó ngươi sỉ nhục sư huynh Liễu Dật của ta, hôm nay ta sẽ dùng chính kiếm và bí thuật của huynh ấy quang minh chính đại đánh bại ngươi”, giọng Diệp Thành vang dội, ánh mắt kiên định hơn bao giờ hết. 

Ngay khi hắn vừa thốt ra lời này, Dương Đỉnh Thiên và những người khác mới hiểu tại sao trước khi lên đài tỷ thí Diệp Thành lại mượn kiếm Thái Cực của Liễu Dật, thì ra hắn có ý này, hắn muốn dùng chính kiếm của Liễu Dật và bí thuật của Liễu Dật để quang minh chính đại đánh bại Hoa Vân. 

Âm Dương Vô Cực! 

Thái Cực Diễn Thiên! 

Khi mọi người còn đang suy nghĩ thì Diệp Thành và Hoa Vân đã lần lượt xuất chiêu, trong tay mỗi người cầm một thanh kiếm, nhằm vào đối phương. 

Dưới con mắt chú ý của bao người, Thái Cực Bái Quái và Âm Dương Bát Quái do phù văn hợp thành va vào nhau. 

Đoàng! 

Đột nhiên tiếng nổ đùng đoàng đáng sợ vang lên khắp nơi. 

Tiếp đó vòng tròn cực quang kinh người lấy hai phù văn bát quái làm trung tâm rồi nhanh chóng mở rộng, cây cổ thụ chọc trời xung quanh thoáng chốc bị chặt ngang, mà vách đá cứng rắn cũng bị chém nứt lìa. 

Đùng! 

Lại có tiếng nổ nữa vang lên, Âm Dương của Hoa Vân sụp đổ, từng phù văn bị Thái Cực Bát Quái nghiền nát, không gian bị bóp méo, mà Hoa Vân lùi về sau cũng vẫn trúng chiêu Thái Cực Bát Quái đang lao tới. 

Phụt! 

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận