Chương 310: Truyền thuyết về kí chủ
“Thái Hư Cổ Long?”, nghe bốn từ này, Diệp Thành xoa xoa máu mũi, không ngờ Sở Huyên lại nhắc tới Thái Hư Cổ Long.
“Có một số chuyện vi sư nên nói cho con biết”, phía này, Sở Huyên hít vào một hơi thật sâu, chậm rãi lên tiếng: “Năm xưa Thuỷ tổ tam tông trảm yêu long rồi phong ấn chúng trong cơ thể của ba đệ tử, cũng chính là tị tổ Quảng Long, Ngọc Cơ và Vân Khâu, Ba vị tị tổ sáng lập ra Chính Dương Tông, Thanh Vân Tông và Hằng Nhạc Tông, còn Linh hồn của Thái Hư Cổ Long bị phong ấn trong cơ thể của cả ba vị cũng theo đó mà được kế truyền lại. Hơn hai nghìn năm nay, tam tông chiến tranh không dứt nhưng không có một tông nào có thể thôn tính cả hai tông còn lại cũng chính là vì Linh hồn của Thái Hư Cổ Long”.
“Còn có cả việc này sao ạ?”, mặc dù biết từ trước nhưng Diệp Thành vẫn bày ra bộ mặt kinh ngạc.
“Theo như ta nói thì một trong ba tông là Hằng Nhạc Tông chúng ta cũng phong ấn một phần Linh hồn của Thái Hư Cổ Long”, Sở Huyên nói tiếp: “Sức mạnh của nó quá khủng khiếp, cũng chính vì vậy mà mà nó được định là thế lực cân bằng ở thế chân vạc của tam tông tại Nam Sở”.
“Sư phụ, Linh hồn của Thái Hư Cổ Long không phải bị phong ấn rồi sao? Chúng ta có thể tận dụng sức mạnh của chúng sao?”
“Cũng không hẳn là vậy”, Sở Huyên khẽ lắc đầu: “Tị tổ tam tông trước khi toạ hoá để lại phong thiên bí thuật, và dùng bí thuật này có thể khiến Linh hồn của Thái Hư Cổ Long bị phong ấn trong cơ thể con người, còn những người đó trở thành kí chủ. Thuỷ tổ tam tông Huyền Thần chính là kí chủ đầu tiên, trong người có Linh hồn của Thái Hư Cổ Long, sau Thuỷ tổ Huyền Thần là tị tổ tam tông Quảng Long, Ngọc Cơ và Vân Khâu, chính là kí chủ đời thứ hai, thế nhưng mỗi người họ đều mang theo một trong ba phần hồn của Thái Hư Cổ Long.
“Ý của sư phụ người trở thành kí chủ có thể nhờ vào sức mạnh của Linh hồn của Thái Hư Cổ Long, con hiểu như vậy được không?”
“Không sai”, Sở Huyên gật đầu: “Ngươi có thể coi kí chủ là dung khí còn Linh hồn của Thái Hư Cổ Long chính là một luồng sức mạnh khổng lồ. Thân là kí chủ có thể tận dụng sức mạnh linh hồn của Thái Hư Cổ Long, tu vi càng mạnh thì luồng sức mạnh kí chủ có thể tận dụng càng mạnh hơn.
“Chẳng trách”, Diệp Thành xoa cằm: “Chẳng trách mà thế cân bằng giữa tam tông nhờ có kí chủ bảo vệ tông môn nên về cơ bản có thể đảm bảo sự thái bình cho một tông, cũng chính vì có kí chủ nên tam tông mới hùng bá Nam Sở”.
“Đây chính là chuyện mà ta muốn nói với con, từ khi con làm đồ nhi của ta thì được định sẵn con chính là người được chọn để làm kí chủ rồi”.
“Gì cơ? Sao người chưa từng nói với con chuyện này chứ?”, Diệp Thành cảm thấy khó hiểu.
“Là vì ta không biết phải nói với con thế nào”, Sở Huyên cười bất lực, nhìn Diệp Thành nói: “Con có biết trở thành kí chủ của Thái Hư Cổ Long có nghĩa là gì không?”
“Con không biết”, Diệp Thành lắc đầu như trống bỏi.
“Kí chủ gánh trên vai trách nhiệm bảo vệ một tông thế nhưng vận mệnh của họ có lẽ cũng vì vậy mà bi thảm. Ngay từ ngày đầu tiên khi trở thành kí chủ sẽ gặp phải phản phệ linh hồn của Thái Hư Cổ Long, phản phệ cũng tăng dần theo tu vi, cũng có thể người trở thành kí chủ sẽ chết yểu giữa đường”.
“Chết yểu giữa đường?”, Diệp Thành hỏi với giọng hiếu kỳ: “Chết yểu nửa đường được định nghĩa thế nào ạ? Mười năm hay hai mươi năm?”
“Vậy phải xem mức độ phù hợp của kí chủ và Linh hồn của Thái Hư Cổ Long”, Sở Huyên giải thích: “Nếu mức độ phù hợp chỉ được một phần thì kí chủ có lẽ chỉ có thể sống một trăm tuổi, phù hợp được hai phần thì sống được hai trăm tuổi, cứ thế tính ra”.
Nghe vậy, Diệp Thành bất giác cau mày. Tuổi thọ của tu sĩ rất dài, vượt qua người phàm. Nếu như trở thành kí chủ có mức độ phù hợp một, hai phần vậy là tuổi thọ chỉ có thể kéo dài một trăm đến hai trăm năm, tuổi thọ thế này đối với tu sĩ mà nói thực sự quá ngắn.
Phía này, Sở Huyên thấy Diệp Thành cau mày thì trong ánh mắt rõ vẻ áy náy: “Xin lỗi vì giờ ta mới có thể nói cho con biết”.
“Sư phụ, người nói khách khí rồi”, Diệp Thành mỉm cười: “Con cũng là người của Hằng Nhạc Tông, cũng có nghĩa vụ phải bảo vệ gia đình mình, huống hồ nói không chừng độ phù hợp của con và Linh hồn của Thái Hư Cổ Long còn đạt được chín phần thì sao”.
“Con có vẻ lạc quan nhỉ. Con có biết trong sử sách của Hằng Nhạc Tông ghi chép mức độ phù hợp cao nhất là mấy phần không?”
“Mấy phần ạ?”, Diệp Thành hiếu kì.
“Chỉ có năm phần”, Sở Huyên hít vào một hơi thật sâu: “Đó là đời kí chủ đầu tiên bảo vệ Hằng Nhạc Tông chúng ta, nhưng cũng chỉ có thể sống hơn bốn trăm tám mươi năm. Hiện giờ nếu như vị ấy không phải là kí chủ thì với khả năng của bản thân nhất định có thể đạt được cảnh giới tu vi Chuẩn Thiên đỉnh phong, tuổi thọ ít nhất cũng phải hơn chín trăm tuổi. Thật đáng tiếc, cũng vì là kí chủ nên yểu mạng”.
“Đáng tiếc thật”, Diệp Thành xuýt xoa.
“Vậy bây giờ con có còn muốn đi tham gia lễ lựa chọn kí chủ nữa không?”, Sở Huyên nhìn Diệp Thành.
“Đi, nhất định phải đi rồi ạ”, Diệp Thành gãi đầu cười xoà: “Nếu con là kí chủ thật sự rồi thì sẽ có ngày mạnh hơn người. Trước khi chết con cũng phải xử cả hai người chứ”.
Mặc dù lời của hắn nói có phần bất kính nhưng Sở Huyên lại không hề tỏ ra tức giận. Dù Diệp Thành mới chỉ là đồ đệ của cô vài tháng trời nhưng cô rất hiểu hắn. Chẳng phải vào thời điểm then chốt phải nhún nhường nên hắn mới nói ra những lời thế này để an ủi cô sao.
“Ngày mai bắt đầu, con chuẩn bị kĩ đi”, Sở Huyên hít vào một hơi thật sâu từ từ đứng dậy bước ra khỏi nhà trúc.
Sau khi cô rời đi, Diệp Thành vẫn đứng thẫn thờ tại chỗ, hắn day trán: “Đúng là niềm vui bất ngờ”.
“Tiểu tử, kí chủ không phải nói chơi đâu”, đột nhiên, trong đầu hắn vang lên giọng của Thái Hư Cổ Long.
“Ngươi lại nghe lén chúng ta nói chuyện rồi”, Diệp Thành thông qua chín phần phân thân liếc nhìn Thái Hư Cổ Long.
“Không phải ta nghe lén mà ta đã tính từ trước rồi”, Thái Hư Cổ Long gại gại phần râu: “Tính thời gian thì Thanh Vân Tông và Hằng Nhạc Tông các ngươi cũng đã đến lúc chọn kí chủ rồi. Sự thực chứng minh ta tính cũng rất chuẩn”.
“Chẳng phải thương lượng từ trước rồi sao?”, Diệp Thành gãi đầu, thông qua chín phần phân thân nhìn sang Thái Hư Cổ Long: “Chính Dương Tông thì sao? Chính Dương Tông không chọn kí chủ sao?”
“Đương nhiên chọn”, Thái Hư Cổ Long thản nhiên đáp: “Có điều ít nhất phải đợi ba đến năm năm nữa, vì linh hồn của ta vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, bọn họ sẽ không ngốc tới mức để ta dung hoà linh hồn với kí chủ”.
“Linh hồn của ngươi chưa hồi phục? Là có ý gì?”
“Ba phần Linh hồn của Thái Hư Cổ Long chúng ta mỗi lần dung hoà linh hồn với kí chủ đều mất một phần lớn sức mạnh linh hồn”, Thái Hư Cổ Long giải thích: “Không cần ta nói ngươi cũng biết kí chủ vừa tận dụng sức mạnh của chúng ta vừa gặp phải phản phệ tương ứng, đợi tới thời hạn chót, kí chủ sẽ bị phản phệ mà chết còn chúng ta cũng sẽ bị phong ấn lại. Thế nhưng thời gian khi theo kí chủ, sức mạnh linh hồn của chúng ta cũng bị hao tổn rất nhiều cho nên chúng ta cần thời gian để hồi phục sức mạnh linh hồn”.
“Hoá ra là vậy”, Diệp Thành xoa xoa cằm.
“Chọn kí chủ chính là một cái bẫy”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!