Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Võ Đế Vương - Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành (FULL)

Chương 314: Dung hợp linh hồn

Trong lúc suy tư, Linh hồn của Thái Hư Cổ Long khổng lồ đã hoàn toàn dung nhập vào vùng đan điền của Doãn Chí Bình. 

Sau khi Linh hồn của Thái Hư Cổ Long dung nhập hoàn tất, phần bụng dưới của Doãn Chí Bình xuất hiện phong ấn kỳ lạ, mà đầu mày hắn ta cũng huyễn hoá ra một đạo phù văn hình rồng cổ xưa, không chỉ vậy thân trên để trần của hắn còn liên tục xuất hiện vân rồng với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường. 

Gừ! Gừ! Gừ! 

Diệp Thành loáng thoáng có thể nghe thấy tiếng rồng gầm mạnh mẽ, chấn động như tiếng sấm rền. 

Mặc dù đã dung hợp linh hồn xong nhưng Doãn Chí Bình vẫn chưa tỉnh lại, bởi vì hắn cần thời gian để hoà nhập với linh hồn của Thái Hư Cổ Long. 

Phù! 

Dung hợp thành công, không có bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào khiến mấy người phía Dương Đỉnh Thiên thở phào nhẹ nhõm. Có lẽ đây là lần thuận lợi nhất từ khi thành lập Hằng Nhạc Tông đến nay, độ phù hợp lên đến chín phần, cực kỳ ấn tượng. 

“Uy thế và áp lực thật mạnh”, phía dưới, Liễu Dật nhíu chặt mày, sắc mặt vẫn hơi tái nhợt. 

“Kí chủ có độ phù hợp đến chín phần quả nhiên phi thường”, Nam Cung Nguyệt cũng cảm thán. 

“Có lẽ hắn sẽ là kí chủ mạnh nhất trong lịch sử Hằng Nhạc Tông”, Nhiếp Phong trước nay luôn kiệm lời cũng lên tiếng. 

“Có phần đáng sợ!”, Diệp Thành đã âm thầm mở Lục Đạo Tiên Luân Nhãn, nhìn chằm chằm cơ thể Doãn Chí Bình, hắn có thể nhìn thấy rõ Linh hồn của Thái Hư Cổ Long đang lượn lờ trong vùng đan điền của hắn ta. 

Cũng chính vì Linh hồn của Thái Hư Cổ Long dung hợp vào trong cơ thể Doãn Chí Bình mới khiến hắn cảm nhận được một luồng sức mạnh khiến người ta sợ hãi, một khi sức mạnh đó bùng nổ chắc chắn là long trời lở đất. 

Khi Diệp Thành nhìn chằm chằm vùng đan điền của Doãn Chí Bình thì Thái Hư Cổ Long bên trong đó cũng đang nhìn hắn. 

Đó là ánh mắt thế nào? Ánh mắt khát máu, hung tàn và tà ác, mặc dù là rồng nhưng có thể nhìn ra vẻ mặt của con người, nụ cười của nó lại càng hung ác hơn, khiến Diệp Thành cảm thấy sởn tóc gáy. 

“Chẳng trách Long gia nói nó là linh hồn tà ác”, Diệp Thành lẩm bẩm, vội vàng dời mắt đi nơi khác, người hắn vẫn còn run rẩy. 

“Tiểu tử, ta cảm nhận được đấy”, giọng nói của Thái Hư Cổ Long lại lần nữa vang lên trong đầu Diệp Thành: “Thanh Vân Tông cũng đang chọn kí chủ, hơn nữa bây giờ cũng đã dung hợp linh hồn thành công”. 

“Ta có một câu hỏi”, Diệp Thành sờ cằm: “Nếu kí chủ bị kẻ khác giết thì Linh hồn của Thái Hư Cổ Long trong cơ thể người đó sẽ thế nào?” 

“Đương nhiên cũng sẽ chết”, Thái Hư Cổ Long chậm rãi trả lời: “Bí pháp phong thiên năm đó Huyền Thần sáng tạo ra hơi hèn hạ, bí pháp đó không chỉ phong ấn chúng ta vào trong cơ thể mà còn có thể khiến chúng ta gắn liền với sinh mệnh của kí chủ. Đó là một loại phong ấn bá vương, ép chúng ta phải chủ động dâng hiến sức mạnh khi kí chủ gặp nguy hiểm để giúp kí chủ vượt qua khó khăn, nếu kí chủ chết thì Linh hồn của Thái Hư Cổ Long bên trong cơ thể họ cũng không thể tồn tại”. 

“Linh hồn của Thái Hư Cổ Long chủ động dâng hiến sức mạnh”, Diệp Thành tặc lưỡi: “Vậy chẳng phải kí chủ sẽ trở thành vô địch thiên hạ sao?” 

“Không đơn giản thế đâu”, Thái Hư Cổ Long nhẹ nhàng lắc đầu: “Cho dù chúng ta mạnh hơn nữa cũng vẫn chịu áp lực từ kí chủ, sức mạnh dâng hiến cũng có hạn, giống như Tiên Hoả và Thiên Lôi của ngươi, rõ ràng rất bá đạo nhưng bị tu vi của ngươi áp chế nên sức mạnh chúng phát huy được rất hạn chế”. 

“Ra vậy!”, Diệp Thành bất giác xoa cằm. 

“Khuyên ngươi một câu, đừng trở thành kẻ thù với kí chủ”, Thái Hư Cổ Long nhìn chín phần phân thân của Diệp Thành với ánh mắt sâu xa: “Nếu thật sự đánh thì ngươi không phải đối thủ của kí chủ đâu. Lục Đạo Tiên Luân Nhãn mà người dựa vào nhiều nhất không có tác dụng với kí chủ, hơn nữa nếu đánh thật thì dù thua hay thắng, tông môn đều sẽ lựa chọn bảo vệ kí chủ chứ không phải ngươi, cho dù thiên phú của ngươi cao hơn nữa, có tiềm lực lớn đến đâu cũng vô ích”. 

“Sao lại thế?”, Diệp Thành không hiểu. 

“Người nắm quyền sẽ cân nhắc thiệt hơn”, Thái Hư Cổ Long chầm chậm nói: “Sự tồn tại của kí chủ có ý nghĩa cực kỳ quan trọng, họ có thể quyết định sự thành bại của một cuộc chiến, là thần hộ mệnh của một tông môn, so với thần hộ mệnh thì ý nghĩa sự tồn tại của ngươi là quá nhỏ”. 

“Ngươi không cần nói ác như thế chứ!” 

“Cũng không phải ta đe doạ ngươi”, Thái Hư Cổ Long liếc mắt nhìn chín phần phân thân của Diệp Thành: “Trong lịch sử của Chính Dương Tông từng có một kí chủ làm nhiều điều ác, cưỡng gian rồi giết rất nhiều nữ đệ tử, đệ tử chân truyền đệ nhất của Chính Dương Tông khi ấy không ưa nên hai người đại chiến với nhau. Ngươi đoán xem thế nào? Đệ tử chân truyền đệ nhất đó bị Hội Thái thượng trưởng lão lăng trì, cực kỳ thảm khốc!” 

Lăng trì? 

Nghe Thái Hư Cổ Long nói xong, Diệp Thành không khỏi hít vào một hơi khí lạnh. 

“Ra ngoài hết đi!”, ở bên này, Dương Đỉnh Thiên đã xua tay. 

“Kết cục này là tốt nhất rồi”, Liễu Dật mỉm cười. 

“Đi thôi”, Diệp Thành hít một hơi thật sâu, trước khi đi còn liếc nhìn Doãn Chí Bình vẫn đang ngồi xếp bằng trên tế đàn. 

Bên ngoài điện, mấy người phía Từ Phúc, Đạo Huyền vẫn đang nôn nóng chờ đợi, thi thoảng cũng sẽ ngó vào trong. 

“Ngay cả sư tôn cũng sốc, sao ta có cảm giác không lành nhỉ?” 

“Hy vọng đừng xảy ra sự cố gì”. 

“Ai da, chờ đợi là đau khổ!” 

“Ra rồi, ra rồi”, phía Tư Đồ Nam đang sốt ruột chờ đợi, thấy có người từ đại điện đi ra, ai nấy đều hô lên. 

Dưới sự chú ý của mọi người, mấy người phía Diệp Thành và Liễu Dật vừa trò chuyện vừa đi ra ngoài. 

Hế? 

Thấy Diệp Thành đi ra, mọi người đều thảng thốt: “Ơ? Diệp Thành không phải kí chủ à?” 

Mọi người thầm nghĩ trong lòng như vậy sau đó đồng loạt vây quanh. 

Ngay sau đó, hiện trường bùng nổ. 

“Độ… Độ phù hợp những chín phần?” 

“Chẳng trách ngay cả sư tôn và các Thái thượng trưởng lão cũng phải giật mình”. 

“Độ phù hợp này gần như là hoàn hảo!” 

“Chín phần, không ngờ những chín phần”, người kích động nhất đương nhiên vẫn là Triệu Chí Kính của Giới Luật Đường ở ngoại môn, vì đồ nhi của ông ta có được độ phù hợp những chín phần. Ông ta có thể tưởng tượng đồ nhi của mình sau này sẽ nghịch thiên nhường nào, chỉ một điểm này thôi, người làm sư phụ là ông ta cũng sẽ một bước lên trời. 

“Đúng là ông trời có mắt”, Triệu Chí Kính cười không hề kiêng dè gì, còn không quên liếc nhìn mấy người phía Đạo Huyền Chân Nhân, trong mắt mang theo vẻ hung ác, nham hiểm: “Những kẻ bình thường chèn ép ta, các ngươi cứ chờ đấy đi”. 

“Độ phù hợp những chín phần, có chuyện gì vậy?”, Sở Huyên nhìn Diệp Thành với vẻ rất ngạc nhiên. 

“Con cũng rất bất ngờ”, Diệp Thành tặc lưỡi: “Con cứ tưởng độ phù hợp ba phần của con là cao nhất, ai ngờ cuối cùng tên súc sinh như Doãn Chí Bình lại có độ phù hợp lên tới chín phần, con còn phải cảm ơn hắn nữa ấy”. 

“Thật sự khiến ta ngạc nhiên”, Sở Huyên cảm thán: “Độ phù hợp chín phần gần như là hoàn hảo, Doãn Chí Bình sẽ trở thành kí chủ mạnh nhất kể từ khi Hằng Nhạc Tông thành lập tới nay”. 

“Tiểu tử đó sắp bay lên trời rồi”, Diệp Thành sờ cằm. 

“Tiểu tử”, Từ Phúc vỗ vai Diệp Thành từ phía sau: “Mấy ngày tới đừng đi đâu, ba ngày nữa theo ta đi xa một chuyến”. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận