Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Võ Đế Vương - Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành (FULL)

Chương 358: Lời từ chối của Diệp Thành

“Đó, đó, mau lên, tóm lấy nó, mẹ kiếp, lại chạy rồi…”, tiếp sau đó, trong Vạn Đan Bảo Điển chỉ toàn tiếng hô hớt hải của Diệp Thành. 

“Bên trong rốt cục đang làm gì thế chứ?”, bên ngoài Vạn Đan Bảo Điển, một lão già tóc bạc bên cạnh Đan Thần chốc chốc lại lên tiếng nói như vậy, từ khi ông ta tới đây đều chỉ nghe thấy tiếng hớt hải của Diệp Thành. 

“Đúng là tên tiểu tử thú vị”, Đan Thần ở bên khẽ vuốt râu. 

“Đan Thần, trước đó chúng ta đem ý cảnh luyện linh đan năm vân phân tách ra có phải là có phần thất đức không?”, lão già tóc bạc kia ho hắng nhìn Đan Thần: “Như vậy làm trái lời của Đan Tổ mà”. 

“Chẳng còn cách nào khác”, Đan Thần lắc đầu bất lực, “chúng ta cần phân biệt những ý cảnh luyện đan đó, lẽ nào ông quên đi năm xưa đan phương mà Đan Hồn khát máu tìm thấy ở đâu rồi sao? Đó chẳng phải là trong Vạn Đan Bảo Điển sao?” 

“Cũng đúng”, lão già tóc bạc gật đầu: “Đem những ý cảnh luyện đan dược tà ác kia trừ khử để tránh khỏi hoạ diệt thế gian”. 

“Chạy, ngươi chạy nữa hả?”, trong Vạn Đan Bảo Điển, Diệp Thành và Đan Tổ Long Hồn đã nắm bắt được ý cảnh luyện đan của linh đan năm vân kia, cả hai mệt rã rời, toàn thân đầm đìa mồ hôi. 

Ngay sau đó, Đan Tổ Long Hồn đem ý cảnh luyện đan của linh đan năm vân kia lạc ấn trong thần hải của Diệp Thành. 

“Càn Khôn Tạo Hoá Đan”, ngay sau đó, trên khuôn mặt của Diệp Thành xuất hiện nét vui mừng thấy rõ vì cái gọi là Càn Khôn Tạo Hoá Đan chính là một loại linh dược tôi hồn, là linh dược thượng hạng thuộc loại linh hồn, đây là linh dược rất quý giá. 

“Được, làm tốt lắm”, Diệp Thành ngồi trên đầu Đan Tổ Long Hồn, hắn xoa xoa đầu Đan Tổ Long Hồn mà nói. 

Gừ! Gừ! 

Được Diệp Thành khen ngợi, Đan Tổ Long Hồn có vẻ rất vui mừng, nó không ngừng xoay mình bay cuộn lên trên, cứ thế đưa Diệp Thành bay khắp Vạn Đan Bảo Điển. Mặc dù Đan Tổ Long Hồn không thể nói chuyện nhưng Diệp Thành lại có thể cảm nhận được tâm trạng vui mừng của nó. 

Ngay sau đó, cả hai người bị một sức mạnh thần bí và mạnh mẽ đưa ra khỏi Vạn Đan Bảo Điển. 

Phù! 

Vừa ra ngoài, Diệp Thành đã thở phào một hơi mang theo tàn khí, mặt hắn nở nụ cười rạng rỡ. 

Thấy Diệp Thành vui mừng như vậy, vị trưởng lão mặc y phục trắng hiếu kỳ hỏi một câu: “Tiểu tử, ngươi lĩnh hội được mấy ý cảnh linh đan trong đó?” 

Diệp Thành không nói gì, chỉ mỉm cười giơ lên ba ngón tay. 

“Ba ý cảnh, ừm, cũng không phải ít”, vị trưởng lão kia vỗ vai Diệp Thành an ủi. 

“Mẹ kiếp, là hơn ba trăm đấy”, Diệp Thành rất muốn nói nhưng nghĩ đi nghĩ lại hắn chỉ thầm nhủ trong lòng vì hắn sợ Đan Thần và vị lão bối này bắt mình ở lại Đan Thành để nghiên cứu. 

“Chuyến đi tới Đan Thành lần này đúng là một tạo hoá, đa tạ tiền bối’, Diệp Thành cung kính chắp tay với mấy người phía Đan Thần. 

“Tiểu hữu cũng thật khiêm tốn”. 

“Khiêm tốn một chút cũng tốt ạ”, Diệp Thành cười xoà. 

“Tiểu hữu”, phía này, Đan Thần mỉm cười ôn hoà: “Con có muốn rời khỏi môn phái cũ làm người kế cận vị trí thành chủ của Đan Thành ta không? Sau khi ta thoái vị con sẽ là thành chủ thứ một trăm bốn mươi hai”. 

“Rời…rời khỏi môn phái cũ?”, Diệp Thành bất giác cau mày, trong đầu hắn chợt hiện lên hình ảnh Sở Huyên, Sở Linh, Tịch Đan, Hổ Oa, Dương Đỉnh Thiên, Từ Phúc, Hùng Nhị. 

Rời khỏi môn phái cũ là việc mà hắn chắc chắn không thể làm được, người của Đan Thành sẽ không tham gia vào việc tranh đấu của các môn phái. 

Còn hắn là đệ tử của Hằng Nhạc Tông vả lại hắn cũng biết Chính Dương Tông và Hằng Nhạc Tông sớm muộn cũng sẽ có ngày xảy ra chiến tranh, nếu như gia nhập vào Đan Thành thì có nghĩa rằng hắn phải trơ mắt nhìn tông môn bị diệt vong đến chết nhưng không thể ra tay tương trợ. 

Thành Chủ của Đan Thành là vị trí với vinh dự chí cao, nhưng cũng chính vì vinh dự chí cao này nên cần phải trả giá bằng thứ gì đó. 

“Tiểu hữu, chuyện này khó lựa chọn vậy sao?”, thấy Diệp Thành trầm ngâm, một lão già tóc bạc hỏi thăm dò. 

“Không giấu gì tiền bối con coi môn phái là nhà của mình”, Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu. 

Diệp Thành nói rất ấm ức nhưng sự ấm ức ấy của hắn khiến mấy người phía Đan Thần có thể nghe ra ý tứ trong lời nói, đó chính là từ chối. Lời từ chối của hắn khiến mấy người phía Đan Thần cảm thấy có phần bất ngờ. 

Đan Thành Chi Chủ chính là chủ nhân của Đan Thành, là niềm vinh dự chí cao, một vị trí đầy mê hoặc mà không phải ai cũng có thể vượt qua được, nhưng một tiểu bối ở cảnh giới Nhân Nguyên lại từ chối. 

Địa cung chìm vào tĩnh lặng trong khoảng thời gian ngắn. 

Cuối cùng vẫn là Đan Thần mỉm cười lên tiếng, vỗ vai Diệp Thành cười nói: “Tiểu hữu, không cần vội trả lời, con cứ về suy nghĩ đi, nếu nghĩ thông rồi, cho dù bất cứ thời gian nào thì cánh cửa của Đan Thành chúng ta cũng rộng mở chào đón con”. 

“Đa tạ tiền bối”, Diệp Thành vội chắp tay hành lễ. 

“Cái đó, khụ, khụ…”, ngay sau đó, một vị trưởng lão khẽ vỗ vai Diệp Thành cười nói: “Tiểu tử, chúng ta vẫn chưa biết con đã có vợ hay chưa?” 

Nghe vậy, Diệp Thành nhướng mày, hắn sao có thể không nghe ra ý tứ tứ của vị trưởng lão này chứ, rõ ràng là muốn giới thiệu thê tử cho hắn mà. 

Nghĩ thì cũng phải, hiện giờ hắn là luyện đan sư có phong hiệu, đừng nhìn vào thuật luyện đan hiện giờ của hắn không bằng những lão bối này mà đánh giá, rồi có ngày thuật luyện đan của hắn sẽ đứng đầu Đại Sở, nếu không thì hắn cũng sẽ không có được sự công nhận của Đan Tổ Chi Hồn. 

Một hậu bối có thực lực và khả năng thiên bẩm như vậy e rằng bất cứ thế lực nào cũng sẽ muốn lôi kéo, vì vậy bọn họ muốn tạo ra cuộc liên hôn mang tính chất chính trị. 

“Không biết tiểu hữu thấy Huyền Nữ và Lạc Hi của nhà chúng ta thế nào?”, khi Diệp Thành còn đang trầm ngâm thì lão già mặc y phục trắng kia đã mỉm cười nhìn hắn. 

“Tiền bối, con có vợ rồi”, Diệp Thành ho hắng. 

“Có vợ cũng không sao, chúng ta…” 

“Đan Nhất”, Đan Thần xen vào ngắt lời lão già kia: “Việc của hậu bối, người làm trưởng bối như chúng ta không nên can dự vào, chuyện tình duyên không thể cưỡng cầu”. 

“Hắn là Đan Thánh đấy”, một vị trưởng lão với tên Đan Nhất lên tiếng, “cũng nên để lại gì ở Đan Thành chúng ta chứ. Nghe theo ta sẽ không sai đâu, để hắn và Huyền Nữ kết hợp, hắn không muốn làm thành chủ thì để Huyền Nữ làm, đã là phu thê với nhau, Huyền Nữ làm cũng như hắn làm”. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận