Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Võ Đế Vương - Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành (FULL)

Chương 360: Đại chiến không gian

Ra khỏi sòng bạc, Diệp Thành kín đáo liếc mắt nhìn vài nơi, hắn tìm kiếm từng cửa hàng sau đó mới xoay người đi vào một tửu lâu, đi thẳng lên lầu ba, vào một nhã gian. 

“Cảm nhận được có người đang theo dõi con không?”, Từ Phúc đã chờ sẵn trong nhã gian, thấy Diệp Thành vào thì hỏi. 

“Trước đây con làm tình báo, nếu không cảm nhận được thì con không cần sống nữa”, Diệp Thành vừa cười vừa tạo kết ấn bằng một tay, sau đó ngưng tụ ra một phần phân thân. 

Ngay sau đó, phần phân thân của hắn xoay người đi ra ngoài. 

Còn hắn và Từ Phúc đứng trước cửa sổ, nhìn ra bên ngoài từ ô cửa sổ đang mở. 

Họ nhìn thấy phần phân thân ra khỏi tửu lâu, sau đó đi về phía lối vào Đan Thành, mà phía sau phân thân có một vài bóng dáng lén lút đi theo, phân thân ra khỏi Đan Thành, mấy người kia cũng đi theo. 

“Chiêu này hay thật”, Từ Phúc tấm tắc khen ngợi. 

“Xem ra mang thân phận Hạo Thiên thế gia cũng không phải chỉ có lợi mà còn không hề có hại”, Diệp Thành không khỏi day đầu mày. 

“Còn không phải tại con quá xuất sắc?”, Từ Phúc lườm Diệp Thành: “Mặc dù Hạo Thiên thế gia là thế gia ẩn thế, nhưng kẻ thù cũng không ít, người ta có thể để con còn sống trên đời này sao?” 

“Đi thôi!”, Diệp Thành mặc áo bào đen vào, mà Từ Phúc cũng vậy, cũng trùm áo bào đen lên người. 

Hai người lần lượt ra khỏi tửu lâu, nhìn xung quanh một lượt rồi mới đi về trung tâm thành, để an toàn thì dùng Truyền Tống Trận đáng tin hơn. 

Nhưng đang đi Diệp Thành bỗng thấy một bóng dáng quen thuộc. 

Trong đám đông đối diện, một thiếu nữ mười hai, mười ba tuổi đang chạy vào đám đông, phía sau còn có một nữ tử mặc đồ trắng, nhìn kỹ lại thì chẳng phải chính là Lạc Hi và Huyền Nữ sao? 

“Lạc Hi, hắn đi rồi”, Lạc Hi chạy phía trước, Huyền Nữ đuổi theo sau. 

“Muội không tin, huynh ấy đi chắc chắn sẽ chào tạm biệt muội”, Lạc Hi vẫn hồn nhiên ngây thơ như cũ, hơn nữa giọng nói còn nghẹn ngào, đôi mắt trong veo đỏ ửng, có vẻ cô bé đã khóc. 

Hai người một người chạy trước, một người chạy sau, lướt qua Diệp Thành. 

“Hai người họ đi ra ngoài như vậy sẽ không gặp chuyện gì chứ?”, Diệp Thành quay đầu nhìn Lạc Hi và Huyền Nữ đã chạy tới cổng thành. 

“Đừng lo, phía sau còn có người”, Từ Phúc bước đi trước. 

“Con cũng nghĩ vậy”, Diệp Thành liếc nhìn ông lão cầm hồ lô rượu, lúc này ông ta đang chạy theo phía sau Lạc Hi và Huyền Nữ, xem ra dù bất cần đời nhưng cũng là một người cực kỳ mạnh! 

Hai người nhanh chóng đến trung tâm thành, nơi đó có một tế đàn khổng lồ, trên tế đàn là Truyền Tống Trận. 

“Đạo hữu, cho ta tới Vô Nhai Cổ Thành”, Từ Phúc bước lên trước, đưa túi đựng đồ chứa mười nghìn linh thạch cho trưởng lão áo trắng canh giữ Truyền Tống Trận. 

“Lên trước đi, ta sẽ điều chỉnh toạ độ không gian”, trưởng lão áo trắng nhận lấy túi đựng đồ, bắt đầu vẽ toạ độ không gian. 

Nghe vậy, hai người lần lượt bước lên. 

Ngay sau đó, Truyền Tống Trận phát ra tiếng kêu ù ù, bắt đầu chậm rãi chuyển động, sức mạnh không gian bí ẩn bắt đầu cuộn trào mãnh liệt. 

“Đan Thành, lần sau ta sẽ lại đến”, Diệp Thành nhìn Đan Thành rồi hít sâu một hơi, chuyến đi lần này thật sự đã mang lại cho hắn rất nhiều điều may mắn. 

“Chờ chút”, Diệp Thành đang cảm thán thì hai người mặc áo huyết bào cũng bước lên tế đàn, đưa túi đựng đồ cho trưởng lão áo trắng: “Đạo hữu, chúng ta cũng đến Vô Nhai Cổ Thành”. 

“Đến sớm không bằng đến đúng lúc!”, trưởng lão áo trắng cười nhẹ. 

“Thị Huyết Đạo Nhân, Huyết Đồng”, Diệp Thành hơi nheo mắt lại, tuy rằng hai người đều trùm áo huyết bào nhưng hắn vẫn nhìn thấu thân phận của họ, chẳng phải chính là Huyết Đồng và Thị Huyết Đạo Nhân của Thị Huyết Điện sao? 

Khi Diệp Thành nhìn họ thì tình cờ họ cũng đang nhìn lại đây, đặc biệt là Huyết Đồng, đôi mắt loé lên ánh sáng tàn nhẫn đó cho dù là ban ngày cũng vô cùng đáng sợ. 

Ngay sau đó, Truyền Tống Trận nhanh chóng xoay chuyển, bốn người lần lượt biến mất trên tế đàn. 

Khi xuất hiện lần nữa, Diệp Thành cảm thấy trước mắt rất sáng, họ đã ở trong thông đạo không gian kỳ dị. 

“Bọn họ là Huyết Đồng và Thị Huyết Đạo Nhân”, Diệp Thành vờ như không có chuyện gì, âm thầm truyền âm cho Từ Phúc. 

“Là bọn họ hả?”, giọng điệu truyền âm của Từ Phúc có phần ngạc nhiên, hiển nhiên ông vẫn chưa phát hiện ra hai người bên cạnh là Huyết Đồng và Thị Huyết Đạo Nhân, nhưng dù vậy ông ta vẫn không để lộ ra biểu hiện gì khác thường. 

“Xem ra con vẫn bị bọn họ theo dõi”, Diệp Thành trầm ngâm suy nghĩ. 

“Chúng ta vẫn đánh giá thấp bọn họ”, Từ Phúc liếc nhìn Thị Huyết Đạo Nhân và Huyết Đồng: “Không ngờ lại không phát hiện ra chút manh mối nào”. 

“Trưởng lão, người đã đánh với Thị Huyết Đạo Nhân bao giờ chưa ạ?”, cảm thấy bầu không khí không ổn, Diệp Thành lại truyền âm cho Từ Phúc. 

“Kẻ tám lạng, người nửa cân!” 

“Vậy thì tốt”, Diệp Thành hít sâu một hơi: “Nếu phải đánh thật thì Huyết Đồng giao cho con, người đối phó với Thị Huyết Đạo Nhân nhé”. 

Tiếp theo, thông đạo không gian trở nên yên tĩnh lạ thường. 

Nhưng càng yên tĩnh, Diệp Thành càng cảm thấy bầu không khí ngột ngạt, hơn nữa hắn có thể nhìn rõ sát khí không ngừng lan ra trong mắt Thị Huyết Đạo Nhân và Huyết Đồng. 

“Đứng ra sau ta”, Từ Phúc liếc nhìn Thị Huyết Đạo Nhân, sau đó truyền âm cho Diệp Thành. 

“Vâng”, Diệp Thành âm thầm nhìn xung quanh, sau đó đứng sau lưng Từ Phúc, đề phòng bị Thị Huyết Đạo Nhân giết. 

Không ngờ hắn còn chưa đứng vững, Thị Huyết Đạo Nhân đang đứng yên bất động đột nhiên di chuyển, một đạo chưởng ấn giáng mạnh vào Từ Phúc. 

Hừ! 

Vẻ mặt Từ Phúc lạnh lùng, trong lòng ông đã có sự chuẩn bị từ trước, ông đột nhiên ngẩng đầu, vung một đạo chưởng ấn về Thị Huyết Đạo Nhân. 

Thị Huyết Đạo Nhân không ngờ tính cảnh giác của Từ Phúc lại cao đến vậy, phản ứng cũng rất nhanh, một chưởng đánh úp của ông ta không có tác dụng gì. 

Chết đi! 

Vì chưa thể khiến Từ Phúc bị thương, Thị Huyết Đạo Nhân trở tay lấy ra một thanh sát kiếm, đâm thẳng về phía đầu mày Từ Phúc. 

Hừ! 

Từ Phúc hừ lạnh một tiếng, giơ tay áo lên rồi cũng vung sát kiếm ra, chặn lại một kiếm tuyệt sát của Thị Huyết Đạo Nhân, sau đó ông trở tay tung ra một đạo đại ấn. 

Thị Huyết Đạo Nhân phản ứng cực nhanh, thoáng chốc tung quyền đánh tan đại ấn. 

“Đúng là vô dụng”, thấy Thị Huyết Đạo Nhân không thể xử được Từ Phúc ngay, Huyết Đồng ở bên cạnh lạnh lùng nói. 

Lúc này, một tay hắn ấn lên thông đạo không gian, một luồng sức mạnh cực lớn xoay chuyển trong lòng bàn tay hắn, từ khi luồng sức mạnh này xuất hiện, thông đạo không gian vốn đang ổn định bắt đầu dao động. 

“Huyết Đồng, ngươi làm gì vậy?”, Thị Huyết Đạo Nhân đang đại chiến chợt hét lớn. 

“Không làm gì, ta chỉ giúp ngươi thôi”, Huyết Đồng cười u ám, sức mạnh được tập trung trong tay hắn tăng đến cực hạn. 

“Hắn muốn phả huỷ thông đạo không gian”, Từ Phúc biến sắc. 

“Mẹ kiếp”, Diệp Thành hừ lạnh rồi lập tức di chuyển, tung nhất kiếm tuyệt sát Phong Thần Quyết chém về phía Huyết Đồng. 

“Muộn rồi”, Huyết Đồng nở nụ cười sâu xa, sức mạnh dâng lên cực hạn trong lòng bàn tay hắn bắt đầu bùng nổ. 

Bùm! 

Sau một tiếng nổ, toàn bộ thông đạo không gian sụp đổ. 

Tất cả những điều này đến quá nhanh, nhất kiếm của Diệp Thành còn chưa đâm được tới Huyết Đồng thì hắn đã bị cuốn vào khe nứt không gian thăm thẳm. 

Không chỉ hắn mà Từ Phúc và Thị Huyết Đạo Nhân cũng không thể may mắn tránh khỏi, còn chưa đứng vững đã bị hút vào, thoáng chốc biến mất. 

Mà Huyết Đồng vẫn nở nụ cười âm u, tàn nhẫn, mặc dù hắn ta cũng bị cuốn vào khe nứt không gian nhưng toàn thân hắn được bao phủ bởi huyết quang, không ngờ khe nứt không gian lại không thể xuyên thủng lá chắn bảo vệ do huyết quang ngưng tụ thành. 

Phụt! Phụt! Phụt! 

Trong khe nứt không gian tối tăm, Diệp Thành liên tục bị thương. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận