Chương 363: Lại xuất đạo thân
Rầm! Đùng!
Một khi Đan Tổ Long Hồn xuất hiện, thiên kiếp lại mạnh hơn trông thấy, đó là lôi kiếp thuộc về Đan Tổ Long Hồn.
Gừ!
Đan Tổ Long Hồn điên cuồng gào thét, nghịch thiên xoay chuyển, nó oằn mình trong biển thiên lôi, từng đạo thiên lôi giáng xuống cơ thể khiến nó thương tích đầy mình, cũng vì vậy nên nó mới được niết bàn trong thiên lôi.
Ở phía khác, hình nộm Tử Huyên cũng được tôi luyện trong thiên lôi, nó là vật chết nhưng cơ thể lại không ngừng được tẩy lễ trong thiên lôi nên xung quanh cơ thể Tử Huyên lúc này là từng lớp lôi điện bao quanh.
“Thiên kiếp này đúng là thứ hay ho”, Diệp Thành trầm trồ.
Roẹt!
Hắn vừa dứt lời, thiên lôi trong vùng đan hải không triệu gọi mà đã nhảy ra ngoài khiến hắn giật thót tim.
Lại nhìn thiên lôi, nó không ngừng qua lại như con thoi giống như tìm được đồng loại, cứ thế nhảy nhót vả lại nó liên tục nhận lấy sức mạnh của thiên lôi.
Vốn dĩ nó cũng là một đạo trong thiên kiếp thiên lôi nhưng trong lần trước khi Diệp Thành độ kiếp nó lại tình cờ là tàn lưu trong cơ thể Diệp Thành, lần này thiên lôi của Diệp Thành ra ngoài để nhận lấy sức mạnh của thiên lôi mới, mặc dù khiến Diệp Thành bất ngờ nhưng hắn lại không quá kinh ngạc.
Điều khiến hắn kinh ngạc chính là sau khi thiên lôi không ngừng nhận lấy sức mạnh của phần sấm chớp kia thì nó lại huyễn hoá ra hình người.
Đúng, chính là hình người vả lại còn là hình người giống y hệt Diệp Thành.
“Ôi trời, thế này mà cũng được sao?”, Diệp Thành tròn mắt nhìn.
Rầm!
Khi hắn còn đang hoang mang thì một đạo sấm sét đánh hắn bay đi, nhưng dù là vậy thì hắn vẫn tròn mắt nhìn hình người huyễn hoá từ thiên lôi kia, hình người đó có màu đen, toàn thân với thiên lôi bao quanh, nhờ có sự tôi luyện tẩy lễ của thiên kiếp mà nó tạo ra kì kinh bát mạch, tứ chi bách cốt, lục phủ ngũ tạng.
Có điều vẫn chưa hết. Thiên lôi ra ngoài chơi còn tiên hoả trong vùng đan hải cũng không chịu yên, nó cũng nhảy ra ngoài lướt qua lướt lại như con thoi trong biển thiên lôi và cũng được thiên lôi tẩy lễ tôi luyện.
Vả lại điều khiến Diệp Thành cảm thấy thú vị đó là đến tiên hoả cũng được tạo thành hình người, giống như thiên lôi, nó hiện ra thành hình Diệp Thành, những thứ hắn có đều được hoàn thiện nhờ có thiên kiếp, và khác với thiên lôi, tiên hoả rực cháy màu vàng kim càng hiện lên chói mắt hơn.
“Long gia…ngươi, ngươi có thể giải thích một chút được không?”, thấy thiên lôi và tiên hoả, Diệp Thành nuốt nước bọt ừng ực.
“Chúng đều có linh trí, cũng đều phong ngươi làm chủ, huyễn hoá thành hình người dưới thiên kiếp là điều bình thường”, Thái Hư Cổ Long nói rất thản nhiên: “Không phải lo, giống như vật trong trời đất, đã phong ngươi làm chủ thì đương nhiên là của ngươi, chỉ cần ngươi không chết thì không ai có thể cướp đi được”.
“Ngươi nói như vậy thì ta yên tâm rồi”, Diệp Thành thở phào, “nếu như một trận thiên kiếp giáng xuống khiến tiên hoả và thiên lôi biến mất thì mới là tổn hại nghiêm trọng”.
“Tiên hoả đạo thân, thiên lôi đạo thân, ngươi đúng là kiếm được món hời lớn”, Thái Hư Cổ Long tấm tắc: “Chúng dù không mạnh như ngươi nhưng vậy cũng đã là hời rồi”.
“Vậy ta lại may mắn rồi”, Diệp Thành bật cười, trong lòng cảm thấy vui sướng.
So với những may mắn đến với Diệp Thành thì Huyết Đồng lại đen đủi thấy rõ. Đầu tóc hắn rũ rượi, bị sét đánh bay hết nơi này tới nơi nọ, cơ thể có vài lần suýt chút nữa bị sét đánh lìa nhưng hắn lại đỡ được.
Vả lại thiên kiếp càng lúc càng mạnh thì Diệp Thành cũng không trụ được nổi, hắn luôn trong trạng thái lờ mờ, bị từng đạo thiên lôi mạnh mẽ giáng xuống đến ngẩn người.
Cũng may thiên kiếp kéo dài chưa tới một canh giờ đã tan đi.
Bịch!
Diệp Thành ngã từ trên cao xuống tạo ra một cái hố sâu dưới mặt đất.
Bịch!
Ở một phía khác, Huyết Đồng cũng ngã xuống khiến một ngọn núi nhỏ cứ thế sụp đổ.
A…!
Rất nhanh sau đó, Huyết Đồng lảo đảo bò dậy, cơ thể hắn đầm đìa máu, phần đầu bị chém chỉ còn lại một nửa, trạng thái của hắn lúc này hết sức thê thảm, hắn hiện giờ giống như một tên ác ma bước ra từ địa ngục.
“Khốn khiếp, vẫn chưa thể giết chế ngươi”, Diệp Thành cũng bò dậy từ cái hố, trông hắn còn thảm hơn cả Huyết Đồng, cả cơ thể thảm hại, nhiều phần xương trắng hếu lộ ra trông hết sức kinh người.
Giết! Giết! Giết!
Huyết Đồng rít lên, hắn cầm lấy thanh kiếm huyết sắc lao tới.
“Cũng chỉ còn lại nửa cái mạng, ta sợ ngươi sao?”, Diệp Thành lạnh giọng, hắn lập tức triệu gọi Tử Huyên, phân ra đạo thân, còn có tiên hoả đạo thân, thiên lôi đạo thân cũng nhảy ra ngoài, cứ thế xếp thành hàng trước mặt hắn.
Thấy vậy, Huyết Đồng sát khí đằng đằng lập tức dừng bước chân, trong cơ thể hắn cũng phân ra bốn tên huyết vu, tên nào tên nấy đều ở cảnh giới Linh Hư.
Đây là bốn tên Huyết Vu ở kiếp này tồn tại trong cơ thể hắn còn những tên khác về cơ bản đã thay hắn chống lại thiên kiếp, nếu không phải vậy thì hắn cũng không thể còn lại cái mạng cho tới lúc này.
“Giết cho ta”, Huyết Đồng gào thét, bốn tên huyết vu lần lượt xông về phía Tử Huyên.
“Giết cho ta”, phía này, Diệp Thành cũng lên giọng.
Rầm! Bịch! Bịch!
Hình nộm Tử Huyên ở cấp Địa tương ứng với cảnh giới Linh Hư của tu sĩ, cảnh giới Linh Hư thông thường không phải là đối thủ của nó, khả năng chiến đấu của nó rất mạnh, đánh đến mức tên huyết vu kia cũng không có đường phản công lại.
Nói tới đạo thân của Diệp Thành, vì bản tôn tiến giới tới cảnh giới Chân Dương nên sức mạnh của nó cũng tăng lên gấp bội, nó mạnh dị thường, các bí thuật cũng không thiếu, đánh đến mức tên Huyết Vu kia không có đường phản kháng.
So với Tử Huyên và đạo thân của Diệp Thành thì tiên hoả và thiên lôi rõ ràng yếu hơn nhiều.
Hình người mà chúng vừa ngưng tụ mặc dù cũng là đạo thân nhưng so với đạo thân Nhất Khí Hoá Tam Thanh chúng lại không có khả năng thi triển bí thuật thần thông hoặc có thể nói Diệp Thành vẫn chưa kịp dạy dỗ chúng vì vậy cả hai đã bị hai tên huyết vu chèn ép.
Chiến cục hiện giờ là như vậy, hai bên có hai người chiếm thế thượng phong.
Phía này, Huyết Đồng đã cầm lấy sát kiếm bổ nhào về phía Diệp Thành.
Mẹ kiếp!
Diệp Thành mắng chửi, đó là thiên kiếp của hắn, hắn là nhân vật chính dẫn ra thiên lôi nên thương thế còn nặng hơn cả Huyết Đồng rất nhiều, đến đứng dậy cũng lảo đảo.
Chết đi!
Huyết Đồng chém nhát kiếm tới.
Gừ!
Đương lúc Diệp Thành đang cố gắng chống lại thì Đan Tổ Long Hồn xông ra khỏi thần hải, cơ thể nó đầy thương tích, dù chưa niết bàn xong nhưng vì Diệp Thành gặp khó khăn nên ý chí hộ chủ trong tiềm thức khiến nó xông ra ngoài.
Phụt!
Huyết Đồng lập tức bị Đan Tổ Long Hồn quất đuôi hất bay đi.
Gừ!
Đan Tổ Long Hồn gầm gừ, cơ thể khổng lồ của nó xoay chuyển, nó và Huyết Đồng đại chiến.
Cố gắng trụ vững!
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!