Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Võ Đế Vương - Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành (FULL)

Chương 366: Thần hoả thiên lôi, tái hiện thần uy

Ngay sau đó, Diệp Thành triệu gọi tiên hoả để nó hiện trong lòng bàn tay trái, rồi triệu gọi thiên lôi lơ lửng bên tay phải. 

Kế tiếp, tiên hoả và thiên lôi thay đổi hình thái. Tiên hoả hoá thành thần cung, thiên lôi ngưng tụ thành thần tiễn. 

Chân trái của hắn gập lại hướng về phía trước, chân phải thu về sau đứng thẳng, cả cơ thể đều hướng về phía sau, thần tiễn được đặt lên dây cung, được hắn kéo căng tay thành hình trăng tròn, thần cung màu vàng kim, thần tiễn màu đen trông hết sức chói mắt. 

Trong chốc lát, Diệp Thành như bước vào ý cảnh huyền diệu. Đó là Đại Vu của tộc người Vu cầm cung bắn về phía mặt trời gay gắt, hắn coi Thị Huyết Đạo Nhân giống như vầng mặt trời chói chang trên hư không. 

Thần hoả thiên lôi, nhất tiễn cách thế. 

Sau tiếng nhẩm của Diệp Thành, hắn thả tay cho mũi tên bay đi. Đột nhiên, thần tiễn đen thui cứ thế bay vào hư không đâm xuyên hư không khiến không gian méo mó. 

Ừm? 

Cảm nhận được ý lạnh thấu xương truyền đến từ phía sau lưng, Thị Huyết Đạo Nhân còn đang mải đối kháng với Từ Phúc trưởng lão chợt quay đầu nhìn, khi trông thấy thần thiễn thiên lôi đang bắn về phía mình, mặt ông ta biến sắc. 

Nếu như bình thường thì ông ta có thể dễ dàng ngăn đòn tấn công này nhưng lúc này ông ta lại đang đang đấu tranh gay cấn với Từ Phúc, cả hai không phân thắng bại, không ai chịu nhường ai, vẫn duy trì thế cân bằng. 

Thế nhưng hiện giờ có ngoại lực tác động, đòn công kích không phải quá mạnh nhưng cũng đủ phá đi thế cân bằng hiện tại, một khi ông ta yếu thế hơn thì nhất định sẽ bị biển lửa màu tím kia của Từ Phúc nhấn chìm. 

Khốn khiếp! 

Mặt mày Thị Huyết Đạo Nhân tối sầm cả lại, trước đó vì đại chiến với Từ Phúc nên ông ta không hề chú ý phía sau mình còn có người đánh lén. 

Không thể phá vỡ thế cân bằng được. 

Thị Huyết Đạo Nhân lạnh giọng, ông ta lập tức giơ tay lên đánh tan thần tiễn thiên lôi của Diệp Thành, nhưng cũng vì phân tán sự tập trung nên biển lửa màu tím của Từ Phúc nhanh chóng chiếm ưu thế, không ngừng thôn tính biển lửa màu đỏ của ông ta. Thị Huyết Đạo Nhân cố gắng dốc sức muốn lấy lại thế cân bằng nhưng đã bị Từ Phúc lấn át. 

Vù! 

Đúng lúc này, thần tiễn thứ hai bắn vào không trung khiến Thị Huyết Đạo Nhân suýt chút nữa vì tức tối mà ói ra máu. 

Diệp Thành nắm bắt chính xác thời cơ, đó không phải là trận đại chiến mà hắn có thể tham gia vào, hắn cũng không hy vọng đòn công kích của mình có thể tiêu diệt Thị Huyết Đạo Nhân, việc mà hắn cần làm chính là tác động, làm gây rối, phá vỡ thế cân bằng giữa hai người bọn họ. 

A….! 

Thị Huyết Đạo Nhân tức tối gằn lên, ông ta lại giơ tay đánh tan thần tiễn thiên lôi. 

Có điều cũng vì vậy mà ông ta lại một lần nữa phân tâm, biển huyết hải tiếp tục bị thôn tính, nếu như coi thắng lợi là mười phần thì hiện giờ ông ta chỉ còn lại bốn phần, Từ Phúc chiếm sáu phần. 

Diệp Thành lúc này khí huyết sục sôi, hắn liên tiếp bắn ra ba mũi thần tiễn thiên lôi và Thị Huyết Đạo Nhân thật sự ói ra máu, lúc này nếu như ông ta phân tâm tiếp thì nhất định sẽ bị Từ Phúc lần lướt. Nghĩ vậy, Thị Huyết Đạo Nhân nghiến răng, chỉ có thể để mặc cho ba đạo thần tiễn kia bắn về phía mình. 

Phập! Phập! Phập! 

Ngay sau đó, Thị Huyết Đạo Nhân bị ba mũi thần tiễn bắn xuyên người, máu tươi bắn vọt ra ngoài. 

Phía này, Từ Phúc nhìn mà ngỡ ngàng, có người âm thầm giúp ông ta! 

Thế nhưng ông ta lại không nhìn xuống phía dưới vì không thể phân tâm một giây phút nào được, việc ông ta cần làm chính là cố gắng hết sức tiêu diệt Thị Huyết Đạo Nhân còn người giúp ông ta, đợi khi tiêu diệt được Thị Huyết Đạo Nhân thì cảm ơn sau cũng không muộn. 

Bên dưới, Diệp Thành lại lần nữa đặt mũi tên lên cung, hắn ngắm chuẩn phần đầu của Thị Huyết Đạo Nhân rồi cười lạnh lùng: “Lần này xem ông có chặn được không?” 

Vù! 

Sau khi Diệp Thành bắn cung ra, thần tiễn thiên lôi màu đen lại lần nữa bay vọt vào không trung, mục tiêu chính là phần đầu của Thị Huyết Đạo Nhân. 

Khốn khiếp! 

Thị Huyết Đạo Nhân nghiến răng, mặt mày tôi độc, lần này ông ta không thể không chặn lại mũi tên kia, nếu như phần trán bị đâm xuyên qua thì ông ta nhất định sẽ chết ngay lập tức. 

Thị Huyết Đạo Nhân tung ra một chưởng khiến thần tiễn của Diệp Thành nát tan, có điều cũng vì vậy mà biển huyết hải của ông ta bị biển lửa màu tím của Từ Phúc ngốn trọn bảy phần. 

Lú này ông ta không còn đường chống lại vì Từ Phúc đã chiếm ưu thế mất bảy phần. 

“Từ Phúc, có việc hay cần thương lượng”, Thị Huyết Đạo Nhân sợ rồi, ông ta thật sự sợ rồi. 

“Không chết không dừng”, Từ Phúc không hề quan tâm tới lời nó của Thị Huyết Đạo Nhân, cứ thế ngự động biển lửa trào dâng. 

“Vậy thì cùng chết”, Thị Huyết Đạo Nhân phẫn nộ, ông ta thiêu đốt tinh huyết, khí tức cuồng bạo dâng lên mạnh mẽ, cứ thế ngăn lại cảnh biển lửa huyết hải của mình đang bị thôn tính. 

Vù! 

Bên dưới, Diệp Thành lại lần nữa đặt thần tiễn lên cung, mục tiêu chính là phần đầu của Thị Huyết Đạo Nhân. 

Thần hoả thiên lôi, nhất tiễn cách thế! 

Sau tiếng hô khẽ của hắn, một tiễn ở trạng thái đỉnh phong được bắn vọt ra. 

A…! 

Thị Huyết Đạo Nhân gào thét vang vọng đất trời, vào giây phút thần tiễn kia sắp đâm vào đầu mình, ông ta nhanh chóng né người nhưng vẫn bị trúng chiêu, phần ngực bị thần tiễn đâm xuyên. 

Ngay sau đó, ông ta né tránh, biển lửa màu tím của Từ Phúc trôi dạt tới cứ thế nuốt trọn biển lửa màu đỏ kia, đến cả Thị Huyết Đạo Nhân sau khi mất đi thế cân bằng cũng bị nuốt trọn trong đó. 

“Không….không không….”, Thị Huyết Đạo Nhân cố gắng phản kháng nhưng biển lửa màu tím kia vẫn không ngừng nhấn chìm ông ta. 

Rầm! 

Biển lửa màu tím nhanh chóng thổi bùng tới, rất nhanh sau đó, một bóng hình huyết sắc bay từ trên trời xuống, đó là Thị Huyết Đạo Nhân, trông ông ta lúc này không còn ra hình người nữa, cứ thế ngã ra đất. 

“Ta lấy mạng ngươi”, Từ Phúc cầm sát kiếm nhuốm máu trong tay sát phạt tới. 

“Để con, để con”, lúc này Diệp Thành mới nhảy ra vác theo Bá Long Đao. 

“Diệp…Diệp Thành?”, Từ Phúc thấy Diệp Thành thì thẫn thờ: “Con…con còn sống sao?”, không ngờ người ra tay giúp ông ta lại chính là Diệp Thành, người mà ông ta tưởng rằng đã chết. 

“Không….không thể nào”, Thị Huyết Đạo Nhân cố gắng vùng vẫy trên mặt đất, đôi mắt muốn rớt ra khỏi tròng, ông ta nhìn Diệp Thành bằng khuôn mặt không sao tin nổi. 

“Không gì là không thể”, Diệp Thành cười lạnh lùng: “Huyết Đồng không cẩn thận bị ta diệt rồi, ồ không đúng, nên nói là Đan Hồn mới phải”. 

“Đan…Đan Hồn?”, Từ Phúc ở bên biến sắc, “không thể nào, chính ta tận mắt chứng kiến Đan Hồn bị một chưởng của chưởng môn sư đệ đánh thành cục thịt nhuốm máu thôi, sao có thể còn sống được?” 

“Nhưng trưởng lão ạ, đến hắn ta cũng đã thừa nhận rồi”, Diệp Thành nhướng vai: “Ngay từ lần đầu tiên gặp hắn ở Đan Thành, hắn đã thể hiện sát khí đằng đằng với con, còn con vẫn luôn có cảm giác quen thuộc với hắn ta, mãi tới khi giao đấu con mới biết hắn chính là Đan Hồn”. 

“Còn có cả chuyện này sao?”, Từ Phúc hít vào một hơi thật sâu, cảm thấy hơi rợn người, nếu thật sự là Đan Hồn mà Diệp Thành vẫn còn sống thì đúng là kì tích của kì tích. 

“Tiểu tử, rốt cục ngươi làm gì mà có thể sống được vậy?”, nhất thời, Từ Phúc hướng ánh mắt sang nhìn Diệp Thành, ông ta có thể tưởng tượng được vì mạng sống mà Diệp Thành nhất định đã phải trải qua trận đại chiến hết sức khốc liệt. 

Phụt! 

Diệp Thành không hề chú ý tới sự thay đổi trong ánh mắt của Từ Phúc, hắn đã cầm dao lên chém về phía Thị Huyết Đạo Nhân. 

Cũng vì sợ có sự việc sống lại dị thường như Đan Hồn nên hắn lập tức triệu gọi tiên hoả, thiêu đốt cơ thể của Đan Hồn thành mây khói rồi mới lấy túi đựng đồ của Thị Huyết Đạo Nhân. 

“Trưởng lão, người bảy con ba, thế nào ạ?”, Diệp Thành cầm túi đựng đồ mỉm cười nói. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận