Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Võ Đế Vương - Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành (FULL)

Chương 403: Diệp Thành thành ma

“Diệp Thành, kết quả này có khiến ngươi hài lòng không?”, trên phong tướng đài vang lên điệu cười không chút kiêng dè của Doãn Chí Bình, khuôn mặt tôi độc đó của hắn trông càng hung tợn hơn, lúc này, hắn chẳng khác gì ác quỷ. 

Rầm! 

Sau tiếng động mạnh đó, trụ đá trên phong tướng dài sụp đổ, còn Tịch Nhan bị trói bên trên đó cũng ngã xuống. 

Tịch Nhan! 

Diệp Thành tiến lên trước ôm Tịch Nhan vào lòng, hắn điên cuồng đẩy linh lực vào trong cơ thể Tịch Nhan với mong muốn giúp cô giữ được tâm mạch sắp ngừng đập của mình. 

“Sư…sư phụ”, Tịch Nhan mỉm cười đau đớn, cô vừa lên tiếng nói một câu, máu tươi trào ra khỏi miệng, bàn tay đẫm máu của cô bé cố gắng giơ lên xoa vào khuôn mặt Diệp Thành như muốn giúp hắn lau đi giọt nước mắt. 

“Tịch Nhan, đừng nói gì, đừng nói gì cả, sư phụ sẽ cứu con, ta sẽ không để con phải chết”, Diệp Thành điên cuồng đẩy linh lực vào cơ thể Tịch Nhan, nhưng cho dù hắn cố gắng thế nào cũng không thể khiến tâm mạch kia ổn định. 

“Sư phụ, Tịch…Tịch Nhan không hối hận đi…đi trên con đường này”, Tịch Nhan vẫn mỉm cười nhưng đôi mắt cô bé lại bắt đầu run lên, linh quang trong đôi mắt dần dần tan biến, đôi mắt mà Diệp Thành không mong muốn nhắm lại cuối cùng cũng từ từ nhắm lại, còn đôi bàn tay nhỏ bé đặt trên má Diệp Thành cũng buông thõng. 

“Tịch Nhan…”, Diệp Thành gào thét nhưng tiểu nha đầu ngoan ngoãn kia lại không hề trả lời hắn. 

“Diệp Thành, đau lòng không? Ha ha ha..”, trên phong tướng đài, Doãn Chí Bình bật cười lớn. 

Vù! Vù! Vù! 

Trong chốc lát, cơ thể Diệp Thành không ngừng vang lên âm thanh khác thường, ngay sau đó, âm thanh như tiếng ma quỷ gào thét vang lên, xung quanh hắn hình thành nên một vòng xoáy, ma khí cuộn trào. 

Hình thái của hắn thay đổi, trên trán còn xuất hiện một đạo ma văn, đôi mắt hắn đỏ ngầu, trong đôi mắt hiện rõ sự khát máu và bạo tàn. Mái tóc bạc trắng lúc này cũng chuyển thành màu đỏ máu bằng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được. 

Gừ, gừ…! 

Tiếng ác quỷ gào thét, ma khí cuồn cuộn lấy hắn làm trung tâm hình thành nên vòng xoáy khổng lồ cuốn bay cát bụi. 

Cuối cùng, Diệp Thành cũng đặt Tịch Nhan nằm xuống, hắn từ từ đứng dậy, một đôi mắt bạo tàn và khát máu nhìn chằm chằm vào Doãn Chí Bình trên phong tướng đài, sát khí ngút trời khiến cát vàng trên mặt đất nhanh chóng kết thành hàn băng. 

Giết! 

Sau tiếng hô của Diệp Thành, hắn điên cuồng lao về phía Doãn Chí Bình, khí thế ác ma cuộn trào trong lòng bàn tay, hắn tung ra một chưởng Bát Hoang vào không gian. 

Doãn Chí Bình đang cười tôi độc, hắn không lùi mà tiến, tay đánh ra Thái Hư Cổ Long ấn địch lại với Diệp Thành. 

Rầm! 

Đột nhiên nơi trung tâm giữa hai người hình thành nên quầng sáng nhanh chóng lan ra tứ phương, phong tướng đài cũ nát trong chốc lát bị đánh vào hư vô. 

Rầm! Bịch! 

Sau một chưởng vừa rồi, cả hai người đều lùi về sau. Diệp Thành mở trạng thái ma đạo, khả năng chiến đấu của hắn tăng lên gấp bội nhưng Doãn Chí Bình cũng đã hoàn thành việc dung hoà với Thái Hư Cổ Long hồn, khả năng chiến đấu không hề kém cạnh. 

Giết! 

Sau tiếng hô, Diệp Thành lại lần nữa xông lên, trong tay hắn không hề có binh khí, Bát Hoang Chưởng mang theo chiến ý vô địch cùng ma khí ngút trời, uy lực bá đạo vô cùng, cuối cùng là sát khí của hắn đã chiếm hết phần lí trí. 

“Ngươi không giết ta chết được đâu”, Doãn Chí Bình cười giữ tợn, hắn lại lần nữa sát phạt tới! 

Rầm! Đùng! Rầm! 

Cảnh tượng này khiến hư không như vỡ tan, trời đất bùng nổ, trận đại chiến của cả hai hết sức khốc liệt. 

Một bên, Doãn Chí Bình thân mang áo giáp Thái Hư Long, phần trán có long văn, mỗi lần ra tay đều mang theo tiếng gầm của rồng, toàn thân hắn có ánh vàng kim chiếu rọi giống như vì sao rực rỡ, khí thế ngút trời như vị Thần Vương từ Cửu Thiên. 

Một bên, Diệp Thành với mái tóc màu đỏ máu tung bay, ma khí cuồn cuộn, đôi mắt hắn đỏ ngầu, ánh nhìn bạo tàn và khát máu, khí tức toàn thân hắn cũng mang màu đỏ, sát khí ngút trời, so với Doãn Chí Bình, hắn càng giống như Ma Vương cái thế. 

Bịch! 

Lại một đòn nữa được tung ra, Doãn Chí Bình bị Diệp Thành đánh bay vào hư không. Doãn Chí Bình không hề tỏ ra giận dữ, ngược lại khoé miệng hắn càng cười tôi độc hơn. 

Hắn không chiến tiếp nữa mà quay người bỏ chạy, đạp vào sức mạnh long hồn kì diệu với tốc độ cực nhanh bay đi như một đạo thần mang. 

Ta lấy mạng ngươi. 

Phía sau, Diệp Thành gào lên tức tối, ma khí cuồn cuộn, hắn điên cuồng đuổi theo. 

Bịch! Rầm! Rầm! 

Ngay sau đó, bầu trời vang lên tiếng nổ ầm vang, trên trời như có tiếng sầm sét vang lên chói tai. 

Phía trước, Doãn Chí Bình di chuyển với tốc độ quá nhanh nhưng càng chiến hắn càng chạy, những nơi mà hắn đi qua, núi non sụp đổ, sông ngòi chảy ngược, mặt đất nứt lìa, hư không như méo xệch. 

Không biết tới lúc nào cả hai một đuổi một chạy ra khỏi nước Yên, chúng vượt qua nước Tần, nước Nguỵ, cuối cùng tới phạm vi của nước Sở. 

Giết! 

Tiếng gào thét của Diệp Thành không hề ngừng lại, đôi mắt hắn cứ thế nhìn chằm chằm vào Doãn Chí Bình ở phía trước. Mặc dù tâm trí của hắn bị che lấp nhưng hắn có mục tiêu phải giết chết bằng được và phải giết giết Doãn Chí Bình không từ cái giá nào. 

Phía trước là một thôn bản toàn người phàm sinh sống nhưng Diệp Thành đã mất đi lí trí không hề phát hiện từng thôn bản đều đã nhuốm máu. 

“Cứu với, Diệp Thành thành ma rồi, Diệp Thành hoá ma rồi”, ngay sau đó, Doãn Chí Bình ở phía trước bắt đầu hô hào kêu cứu, nhưng đó không phải là lời kêu cứu thực thụ, giọng nói của hắn vang vọng khắp nơi. 

“Cái gì? Diệp Thành hoá ma?”, một số tản tu tu luyện ở nơi thâm sâu cùng cốc xuất hiện. 

“Là Diệp Thành của Hằng Nhạc Tông sao?” 

“Không tu chính đạo lại đi theo con đường ma đạo”. 

“Hừ, tu sĩ chính phái như chúng ta phỉ trừ khử ma”, rất nhiều người bay lên trời nhìn về phía ma khí sục sôi. 

Diệp Thành thành ma! 

Bốn từ này như được chắp thêm đôi cánh, truyền khắp Nam Sở. 

“Cái gì? Thành ma?”, tại nhà Thượng Quan ở Đông Nhạc, khi nghe thấy tin này, mặt mày ai nấy đều tối sầm cả lại. 

“Phụ thân , Diệp Thành không thể thành ma được”, sắc mặt Thượng Quan Ngọc Nhi tái nhợt nhìn người đàn ông trung tuổi mặc mãng bào. 

“Phái người đi xem”. 

“Cái gì? Diệp Thành thành ma?”, người của nhà họ Tư Đồ ở Tây Vực nghe tin này thì cũng hoang mang: “Sao vậy chứ? Sao lại thành ma được?” 

“Diệp Thành thành ma?”, trong Vạn Hoa Cốc, Gia Cát Vũ nghe được tin này xong thì mặt mày khó coi tới cực điểm. 

“Gia gia, người mau đi cứu hắn”, Bích Du tái mặt nhìn Gia Cát Vũ. 

“Yên tâm, ta sẽ ra tay”, Gia Cát Vũ bay vào hư không. 

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận