Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Võ Đế Vương - Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành (FULL)

Chương 418: Hố đen không gian

Đây là thế giới u ám. 

Đưa mắt nhìn xung quanh chỉ toàn thấy màu đen vô tận, giơ tay ra cũng không thấy năm đầu ngón tay. Nơi này không chút ánh sáng, không chút sinh khí, không chút âm thanh, tối tăm, cô quạnh, vô biên vô bờ, yên lặng đến đáng sợ. 

Phụt! 

Đúng lúc này, một vòng xoáy xuất hiện, một bóng người nhuốm máu bị cuốn vào trong. 

Người này không phải ai khác mà chính là Diệp Thành. Có lẽ đây là lần đầu tiên hắn dùng Tiên Luân Thiên Đạo với mình. Hắn vừa ra ngoài thì suýt chút nữa ngã dụi xuống đất. 

Đợi tới khi đứng vững lại thì hắn mới nhìn màn đêm u tối trước mặt, kể cả một người có Tiên Luân Nhãn bá đạo như hắn thì cũng không thể nhìn thấu thế giới đen tối này, những gì hắn nhìn thấy chỉ là một màu u tối. 

“Long gia, đây là hố đen không gian sao?”, Diệp Thành giật mình, hắn bắt đầu gọi Thái Hư Cổ Long. 

Có điều hồi lâu hắn không thấy hồi âm. 

Long gia? 

Diệp Thành lại lần nữa lên tiếng gọi. 

Thế nhưng vẫn không ai trả lời. Lúc này hắn mới phát hiện bản thể và chín phần phân thân của mình đã cắt đứt mối quan hệ. 

“Hố đen không gian có thể khiến bản thể và phân thân mất đi mối liên hệ, điểm này không hay ho chút nào”, Diệp Thành há miệng, hắn vô thức nuốt nước bọt vì thế giới tối tăm này thật sự quá đáng sợ. 

Rất nhanh sau đó hắn tế gọi ra thần thức vươn về một hướng. 

Thế nhưng ba tới năm phút sau, hắn lại thu lại thần thức một cách bất lực, nơi mà thần thức đi qua chỉ là một mảng u tối, không có ánh sáng, không có sinh khí, vô bờ bến, tĩnh lặng đến đáng sợ. 

“Không thể ở lại nơi này thêm một giây phút nào nữa”, Diệp Thành bất giác lạnh người. 

Sau đó hắn nhắm mắt trái lại, định tiếp tục sử dụng Tiên Luân Thiên Đạo với mình. 

Thế nhưng hắn còn chưa kịp dùng bí thuật thì đã phun ra máu, cơn đau đớn từ bên măt trái khiến thần hải của hắn sục sôi, khoé mắt có dòng máu đen chảy ra. 

“Đáng chết, sức mạnh Tiên Luân Đồng Lực còn chưa phục hồi”, Diệp Thành xoa đi vết máu nơi khoé miệng. 

Nghĩ thì cũng phải, hắn dùng Tiên Luân Thiên Chiếu sau đó lại dùng Tiên Luân Thiên Đạo, chỉ cách nhau một phút, tiêu hao quá nhiều sức mạnh Tiên Luân nên đã không đủ sức thi triển Tiên Luân Thiên Đạo nữa. 

“Hồi phục thương thế cái đã”, Diệp Thành lập tức khoanh chân xếp bằng, không gian tối đen hết sức kì dị, lại không có giới hạn trên dưới trong thế giới này, tứ phương tám hướng không biên giới, càng không có đất liền, hắn cứ thế lơ lửng trong này. 

“Hộ pháp”, Diệp Thành nhẩm niệm gọi tiên hoả và thiên lôi ra ngoài, đến cả hình nộm Tử Huyên cũng ra ngoài. 

Ngay sau đó, tiên hoả hoá thành tiên hoả đạo thân, thiên lôi hoá thành thiên lôi đạo thân, chỉ có Tử Huyên vẫn như cây lao đứng nguyên tại chỗ, cả ba đứng xung quanh Diệp Thành. 

Đột nhiên, Diệp Thành cảm thấy có chút an toàn. 

Tiên hoả đạo thân và thiên lôi đạo thân xoay đầu qua lại như cái trống bỏi, chúng hiếu kì nhìn không gian đen ngòm này, đặc biệt là tiên hoả đạo thân trông thế giới tối tăm này, nó bất giác gãi đầu, trong đôi mắt rõ vẻ mơ hồ. 

Phía này, Tử Huyên đứng sừng sững, khi tiên hoả đạo thân và thiên lôi đạo thân nhìn ngó xung quanh, đôi mắt nó hiện lên linh quang to chừng hạt bụi. 

Rắc! Rắc! 

Thế rồi trong cơ thể Diệp Thành vang lên tiếng xương cốt va chạm vào nhau. 

Cơ thể hắn hiện giờ hết sức thảm hại, kinh mạch và xương cốt đứt hết quá nửa, cũng may hắn có bí pháp bá đạo Man Hoang Luyện Thể hồi phục thương thế, nếu không thì thật sự sẽ thành tàn phế. 

……. 

Tại Ngọc Nữ Phong của Hằng Nhạc Tông. 

Trong khu rừng trúc nhỏ, Sở Huyên và Sở Linh thẫn thờ đứng trước nấm mồ, khẽ lau đi bia mộ. 

Mộ phần này được lập khi Đan Hồn giết Diệp Thành, sau trận so tài tam tông, bọn họ từng nghĩ sẽ huỷ đi nấm mồ này nhưng lại bị Diệp Thành ngăn lại, hắn nói: Có lẽ sẽ có ngày dùng tới. 

Hiện giờ quả thực phải dùng tới rồi. Diệp Thành chết rồi, đến thân xác cũng bị cướp đi mất, chỉ còn lại nấm mồ lạnh băng. 

“Muội phải đi tìm hắn”, khuôn mặt Sở Linh nhoà nước mắt, vẻ mặt bi thương. 

“Còn Tịch Nhan nữa”, Sở Huyên ngấn lệ. 

“Linh Nhi, muội tìm ở Nam Sở, ta tới Bắc Sở, dù phải tìm khắp đất trời cũng phải tìm ra cả hai người”. 

……. 

Phù! 

Diệp Thành hả ra một hơi mang theo tàn khí, hắn từ từ mở mắt. 

Mất ba ngày trị thương, thương thế của Diệp Thành đã bình phục, phần xương cốt và kinh mạch đứt lìa đã được nối liền. 

Woa! 

Diệp Thành vươn vai, hắn nhảy lên nhìn vào không gian: “Phải mất một thời gian để khôi phục Tiên Luân Đồng Lực, ta có cần đi dạo quanh đây không nhỉ?” 

Nhưng hắn thật sự không dám đi lang thang trong này. Thái Hư Cổ Long từng nói trong hố đen không gian đâu đâu cũng là cạm bẫy, chỉ cần không để ý sẽ mất mạng như chơi. 

Có điều hắn vẫn tế gọi ra mười mấy viên linh châu chiếu sáng, hắn gọi ra thần thức thám hiểm thế giới này. 

Diệp Thành đi rất chậm rãi, hắn rất thận trọng, không dám có bất cứ sơ xuất nào. 

Không biết từ bao giờ Diệp Thành mới đứng lại, đôi mắt hắn khẽ nheo lại nhìn về phía trước, nơi đó có một tia sáng yếu ớt, nếu nhìn kĩ thì đây chính là cái đầu lâu đang lơ lửng. 

Diệp Thành cau mày, hắn không lại gần mà đi tiếp. 

Cứ đi như vậy hắn lại thấy có thêm hai đoạn xương nữa, trông hình thái thì đây chính là xương người. 

“Xem ra đều là người bị nhốt vào hố đen không gian này và bỏ mạng tại đây”, Diệp Thành xoa cằm: “Không biết người của thời đại nào”. 

“Long gia, ta bắt đầu hiểu lời ngươi nói rồi”. 

“Nơi này không có linh khí, chỉ có màn đen vô tận, nếu không may bị cuốn vào thì sẽ bị hao kiệt đến chết, hao kiệt tới giọt máu cuối cùng, hao kiệt tới tuổi thọ cuối cùng”. 

Diệp Thành lẩm bẩm, hắn ý thức được sự đáng sợ của hố đen này. 

Điều quan trọng hơn cả đó là nơi này không có sinh khí, không có sinh linh, trên con đường bị tiêu hao từng chút một đến chết còn phải chịu cảnh cô đơn một mình. 

Ừm? 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận