Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Võ Đế Vương - Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành (FULL)

Chương 421: Cứu người

Ầm! Bùm! 

Hai ngọn núi sụp đổ, Hạo Thiên Thi Nguyệt và ông già áo tím đều ngã xuống hư không. 

Vút! Vút! 

Từng đạo Thần hồng bắn ra, hơn mười người mặc áo bào âm dương lập tức vây quanh hai người. 

“Chạy à? Sao không chạy nữa đi?”, thanh niên tóc tím dẫn đầu nhóm người nhìn Hạo Thiên Thi Nguyệt và ông già áo tím với vẻ giễu cợt: “Đưa đồ đây có thể ta sẽ cho các ngươi chết thoải mái một chút”. 

“Ngươi đừng mơ”, Hạo Thiên Thi Nguyệt hừ lạnh, cơ thể loạng choạng, trong miệng còn trào ra máu tươi. Vai cô đã bị chém một nhát kiếm, ánh sáng tím u ám bao quanh vết thương làm hao mòn tinh khí của cô, khiến vết thương không thể lành được. 

Ông già áo tím bên cạnh cô còn thảm hơn, toàn thân bê bết máu, nhiều chỗ còn lộ cả xương, đáng sợ nhất là ngực ông ta, nơi đó đã bị đâm thủng một lỗ, máu chảy đầm đìa. 

“Thi Nguyệt muội muội, việc gì muội phải làm thế chứ?”, thanh niên tóc tím để lộ hàm răng trắng bóc, trong mắt hiện lên vẻ tà ác: “Hạo Thiên thế gia của muội bây giờ đã thế này rồi thì lấy gì để đấu với Âm Dương thế gia của ta? Chi bằng muội cứ theo ta, huynh đây sẽ đối xử tốt với muội”. 

“Đừng có mơ”, ông già áo tím giận dữ hét lên. 

“Chết đến nơi rồi còn mạnh miệng”, trong mắt gã thanh niên tóc tím chợt loé lên tia lạnh lẽo: “Giết lão già này cho ta”. 

Gã thanh niên tóc tím vừa dứt lời, hơn chục người đồng loạt sát phạt về phía ông già áo tím, còn hắn ta lại nhìn Hạo Thiên Thi Nguyệt với ánh mắt tà ác. 

“Lão Dương”, thấy thế Hạo Thiên Thi Nguyệt vội vàng bước tới. 

“Thi Nguyệt muội muội, đối thủ của muội là ta”, gã thanh niên tóc tím lập tức chặn Hạo Thiên Thi Nguyệt lại, trong mắt loé lên tia sáng phóng túng. 

“Tránh ra”, Hạo Thiên Thi Nguyệt hừ lạnh, trong lòng bàn tay đã hội tụ vân hà, cô giơ tay lên đánh về phía hắn ta. 

“Nể mặt mà còn không chịu”, gã thanh niên tóc tím quát lên một tiếng, hắn không lùi lại mà tiến lên, sau đó cũng vung ra một chưởng. 

Ầm! 

Hai chưởng va vào nhau, Hạo Thiên Thi Nguyệt lùi lại vài bước, máu tươi phụt ra, sắc mặt thoáng chốc tái nhợt đến cực điểm. 

Vèo! 

Gã thanh niên áo tím như bóng ma, Hạo Thiên Thi Nguyệt còn chưa đứng vững đã lại bị thương, cô bị một chưởng của hắn ta đánh bay ngược lại, trong lúc bị đánh bật lại đó còn hộc máu không chỉ một lần. 

“Ta không có thời gian chơi đùa cùng cô”, vẻ mặt gã thanh niên áo tím lạnh lùng, hắn trở tay lấy ra một thanh sát kiếm, nhất kiếm quán trường hồng, áp sát Hạo Thiên Thi Nguyệt. 

“Tiểu thư”, ông già áo tím đang đánh nhau ở bên kia thấy vậy thì muốn đến cứu, nhưng lại bị hơn chục người chặn lại. 

“Kết thúc rồi sao?”, khi bay ngược lại, Hạo Thiên Thi Nguyệt nở nụ cười mệt mỏi, trong miệng còn ngậm máu, hai mắt trở nên mơ màng, cô lẩm bẩm: “Phụ thân, thân nương, có lẽ Thi Nguyệt không về được rồi”. 

Nhưng đúng lúc này đột nhiên có một cánh tay xuất hiện, ôm lấy eo cô, hai người đứng vững trong hư không. 

Cảm nhận được nhiệt độ từ cánh tay kia truyền tới, Hạo Thiên Thi Nguyệt vô thức nghiêng đầu, ngơ ngác nhìn người đang ôm eo mình, hắn đeo một chiếc mặt nạ đã vỡ, tóc đen tung bay, chói mắt nhất chính là chữ “thù” khắc trên trán bên trái của hắn, lúc này chữ đó vẫn còn đang rỉ máu. 

Hình ảnh này như dừng lại, người thanh niên đeo mặt nạ cũng khắc sâu trong mắt cô. 

Keng! 

Khi cô còn đang ngơ ngác thì tiếng kiếm đã vang lên. 

Khi cô nhìn lại thì thấy nhát kiếm tuyệt sát của gã thanh niên tóc tím đã bị Diệp Thành cầm chắc trong tay, mặc cho thanh sát kiếm có kêu lên thế nào, mặc cho gã thanh niên tóc tím sử dụng sức mạnh ra sao cũng không thể đâm thêm nửa tấc. 

Mà lúc này Diệp Thành đã nhấc chân lên, đạp bay gã thanh niên tóc tím. 

Rầm! 

Tảng đá lớn cách đó hơn mười trượng bị gã thanh niên tóc tím bay tới va vào đổ ập xuống. 

Phụt! 

Vừa đứng dậy, gã ta đã phun ra một ngụm máu, vẻ mặt thoáng chốc trở nên dữ tợn, hắn nhìn chằm chằm Diệp Thành: “Ngươi là ai?” 

“Ngươi nghĩ ta là ai?”, Diệp Thành ở bên này đã buông Hạo Thiên Thi Nguyệt ra, hứng thú nhìn thanh niên tóc tím. 

“Vậy thì chết đi!”, thanh niên tóc tím giận dữ hét lên, đầu mày lập tức có một đạo thần quang bay ra, nhìn kỹ thì chính là Âm Dương Luân Bàn, ánh sáng rực rỡ đánh về phía Diệp Thành. 

Hừ! 

Diệp Thành cười khẩy, tiến về phía trước, không nói một lời đột nhiên giơ tay lên, siết chặt tay thành nắm đấm, Bát Hoang Quyền vung ra chống lại Âm Dương Luân Bàn. 

Uỳnh! Rắc! 

Âm Dương Luân Bàn lập tức bật ngược lại, phía trên đã có đầy vết nứt. 

“Tay không chọi lại binh khí”, trong mắt Hạo Thiên Thi Nguyệt đầy vẻ chấn động: “Người này thật mạnh!” 

Bùm! Đùng! Đoàng! Phụt! 

Khi cô còn đang ngạc nhiên thì gã thanh niên tóc tím đã vô cùng thảm hại, hắn bị Diệp Thành đánh cho không còn sức trở mình, chưa được năm hiệp toàn thân đã đầy máu. 

Phụt! 

Máu tươi bắn ra tung toé, gã ta còn chưa kịp định hình thì đã bị một kiếm Phong Thần của Diệp Thành đâm xuyên qua đầu, đến lúc chết mà hai mắt hắn ta vẫn trợn tròn, hắn chưa bao giờ nghĩ mình có tu vi ở cảnh giới Linh Hư mà lại chết một cách nhanh gọn như vậy. 

“Tam công tử”, những người đang vây đánh ông già áo tím đều nhào tới, ai nấy đều dâng lên sát khí lạnh lẽo. 

Diệp Thành cười giễu cợt, di chuyển bộ pháp Thái Hư, chém giết như một bóng ma, thanh kiếm Xích Tiêu trong tay không ngừng di chuyển trong đám người. 

Cảnh tượng sau đó cực kỳ đẫm máu và đáng sợ, nơi nào Diệp Thành đi qua đều để lại một vũng máu, hoặc là bị chém bay đầu, hoặc là bị đâm xuyên đầu mày, hoặc là bị một kiếm đâm chết, kẻ nào chết cũng vô cùng thê thảm. 

“Chuyện này…”, lần này không chỉ Hạo Thiên Thi Nguyệt mà ngay cả ông già áo tím cũng biến sắc, hơn mười tu sĩ cảnh giới Linh Hư đó! Trong số đó còn có một người ở cảnh giới Linh Hư tầng thứ ba, không ngờ lại bị giết một cách không có cơ hội chống đỡ như thế. 

Chỉ là làm sao họ biết được rằng Diệp Thành, người tiến đến cảnh giới Chân Dương tầng thứ chín đã có tư cách chiến đấu với tu sĩ cảnh giới Linh Hư, giết kẻ ở cảnh giới Linh Hư tầng thứ nhất, thứ hai, thứ ba với hắn mà nói chỉ như chơi trò chơi mà thôi. 

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận