Chương 431: Âm mưu của hai nhà
“Âm dương thế gia tới rồi”, sau tiếng hô hào hùng vang vọng, người của Âm Dương thế gia cũng xuất hiện.
Đột nhiên, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía người của Âm Dương thế gia, đi đầu chính là gia chủ của Âm Dương thế gia – Doãn Trọng.
“Doãn đạo hữu, chúng ta đã đợi đạo hữu lâu rồi”, giọng của Thiền Uyên Chân Nhân vang lên lần nữa.
“Xin chào, xin chào”, Doãn Trọng mỉm cười, cũng giống như Viên Sinh Thái, sau khi đáp xuống, ông ta không quên ném cái nhìn giễu cợt về phía Hạo Thiên Huyền Chấn.
“Lý Tu Minh”, phía này, Vi Văn Trác cứ thế thẫn thờ nhìn Lý Tu Minh của nhà Âm Dương thế gia.
“Những người khác cũng là đệ tử trong bảng xếp hạng Phong Vân, chẳng đánh được đâu”, Trần Vinh Vân cũng ôm ngực.
“Hay là chúng ta về đi”, Ly Chương ho hắng.
Lúc này, sắc mặt của mấy người phía Hạo Thiên Huyền Chấn tối sầm cả lại, đặc biệt là trông thấy Lý Tu Minh, trong ánh mắt bọn họ rõ vẻ lạnh lùng, hành động của hắn và Trường Thiên Chân Nhân khi tới Hạo Thiên thế gia vào đêm hôm đó quả là một nỗi sỉ nhục lớn.
“Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết, cái giá của việc đụng tới chúng ta”, Trường Thiên Chân Nhân cũng có mặt trong đó, lúc này ông ta nhìn mấy người phía Hạo Thiên Huyền Chấn mà cười lạnh lùng.
Lý Tu Minh ở bên càng hống hách không coi ai ra gì, ánh mắt háo sắc dâm tà nhìn chằm chằm vào mấy người phía Hạo Thiên Thi Nguyệt.
Sau đó, hắn liếc sang nhìn Diệp Thành, nhếch miệng để lộ hàm răng trắng bóc, như muốn nói: “Tiểu tử, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết cái giá khi đụng phải ta”.
“Ngu ngốc”, Diệp Thành ngó lơ, hắn đảo mắt nhìn người của Âm Dương thế gia, hắn từng gặp Âm Dương thánh tử trong đại hội đấu đan, lúc này bộ dạng hắn ta chẳng khác gì coi trời bằng vung.
“Đại tỷ tỷ xinh đẹp kia nói sẽ đến, sao không thấy đâu nhỉ?”, Tử Viêm ở bên hết sức thật thà, hắn quay đầu liếc nhìn xung quanh.
“Có lẽ tỷ ấy vội về nhà thành thân rồi”, Diệp Thành gãi tai: “Nói không chừng còn đang vào việc chính rồi ấy chứ?”
“Không thể nào”, Tử Viêm lắc đầu: “Tỷ ấy nói phu quân của tỷ ấy đã chết rồi”.
“Đúng…đúng là bất hạnh”.
Đúng là người nói vô tình mà người nghe hữu ý.
Phía này, Hoa Tư đang nhìn sang phía Hạo Thiên Huyền Chấn, Hạo Thiên Huyền Chấn vẫn giữ im lặng, có thể thấy trong đôi mắt ông ta vẫn mang theo vẻ mệt mỏi và đau đớn.
“Người tham chiến lên rút thăm”, ngay sau đó, Thiền Uyên Chân Nhân lên tiếng vang vọng khắp nơi.
Nghe vậy, Diệp Thành đặt chén rượu trong tay xuống toan đứng dậy, có điều bọn họ còn chưa đi ra khỏi chỗ ngồi thì đã có một giọng nói u ám vang lên: “Thiền Uyên tiền bối, vãn bối đề nghị bỏ bước rút thăm này đi, có thể thông qua cách khiêu khích cứ thế khai chiến”.
Nghe vậy, tất cả mọi người đều đưa mắt qua nhìn.
Giọng nói ấy đến từ phía Âm Dương thế gia, người lên tiếng chính là Lý Tu Minh, hắn vẫn ngồi yên tại chỗ, nhàn nhã thưởng trà.
Thiền Uyên Chân Nhân cau mày liếc nhìn Lý Tu Minh rồi nhìn sang gia chủ Âm Dương thế gia là Doãn Trọng: “Doãn đạo hữu, như vậy hình như không được phù hợp với quy định của Thiền Uyên Hội Minh cho lắm”.
“Cần phải linh hoạt”, Doãn Trọng nói rất tuỳ ý: “Mỗi lần diễn ra Thiền Uyên Hội Minh đều đánh ba ngày, quá lãng phí thời gian, chúng ta cứ thế đánh luôn, đánh xong sớm thì kết thúc sớm”.
“Ta đồng ý”, Viên Sinh Thái gia chủ nhà họ Viên cũng lên tiếng.
Nói rồi, cả hai nhà cứ thế nhìn sang phía Hạo Thiên Huyền Chấn: “Không biết Hạo Thiên đạo hữu có đồng ý không, nếu như ông đồng ý thì có thể thay đổi một chút quy định của Thiền Uyên Hội Minh, vả lại Hạo Thiên thế gia đánh hay không thì cũng cùng một kết quả thôi”.
Phía này, Hạo Thiên Huyền Chấn nheo mắt, sao ông ta có thể không biết hai gia tộc kia tính toán gì chứ.
“Bọn họ rõ ràng đã có âm mưu từ trước”, Hạo Thiên Huyền Hải trầm giọng, “nếu ta đoán không nhầm, nếu như đánh theo phương án khiêu chiến thì đệ tử của hai gia tộc kia nhất định sẽ khiêu chiến với đệ tử của Hạo Thiên thế gia”.
“Bọn họ muốn đá chúng ta ra khỏi trận đấu càng sớm càng tốt đây mà”, Hoa Tư trầm ngâm: “Hai phần địa bàn của nhà Hạo Thiên chắc chắn sẽ bị cả hai gia tộc kia thôn tính”.
Cách rút thăm của Thiền Uyên Hội Minh rất giống với cách rút thăm của cuộc so tài tam tông, cũng phân thành vòng loại, vòng bán kết, vòng chung kết, vả lại vô cùng phức tạp, đánh ba ngày mới xong.
Hiện giờ có một phương ánh nhanh gọn, Diệp Thành đương nhiên giơ hai tay tán thành vì hắn chẳng có thời gian đâu mà lằng nhằng với đám người này.
“Tần Vũ, đây không phải nói chơi đâu”, Hạo Thiên Thi Nguyệt ngồi cạnh Diệp Thành vội lên tiếng.
“Ta biết”.
“Ta nói, đầu ngươi bị úng nước sao?”, Vi Văn Trác liếc nhìn Diệp Thành: “Hai gia tộc bọn họ rõ ràng đang nhằm vào mình Hạo Thiên thế gia, chúng ta vốn dĩ ở thế yếu hơn, nếu như đánh như vậy thì không tới một vòng, chúng ta sẽ bị đá về nhà đấy”.
“Ngươi đừng có quyết định mù quáng, chuyện này liên quan đến vận mệnh của Hạo Thiên thế gia đấy”, Trần Vinh Vân cũng liếc nhìn Diệp Thành.
“Đúng vậy, chúng ta tới đây để đánh giúp, ngươi lại đưa quyết định thay người khác sao?”, Ly Chương gãi tai nói.
“Đừng làm bậy nữa, không phải trò đùa đâu”, Từ Nặc Nghiên cũng kéo vạt áo Diệp Thành.
“Đừng mà, ta có tự tin mà”, Diệp Thành đảo mắt một vòng, hắn cũng nhìn thấy từng cặp mắt thẫn thờ.
“Tiểu hữu, việc này cậu không hiểu được đâu, đừng nói nữa”, Hạo Thiên Huyền Chấn hít vào một hơi thật sâu, ông ta cũng không ngờ Tần Vũ chỉ xếp thứ chín mươi chín trên bảng xếp hạng mà dám to gan thay Hạo Thiên thế gia đưa ra quyết định.
“Đã đồng ý rồi thì chúng ta bắt đầu thôi”, phía đối diện, Doãn Trọng và Viên Sinh Thái lần lười bật cười u ám.
“Cái tai nào của ngươi nghe thấy Hạo Thiên thế gia của ta đồng ý vậy?”, Hạo Thiên Huyền Hải lên tiếng.
“Hai tai ta đều nghe thấy”, Viên Sinh Thái cứ thế cười giễu cợt: “Chỉ e rằng không chỉ mình ta mà đến cả những người có mặt ở đây đều nghe thấy”.
“Ta cũng nghe thấy”, người ở tứ phương cũng chẳng phải ngốc, biết Hạo Thiên thế gia yếu thế đương nhiên muốn nói giúp nhà họ Viên, nói không chừng có ngày còn có thể kiếm chút hời từ nhà họ Viên thì sao.
“Đúng vậy, Hạo Thiên thế gia không thể nói lời mà không giữ lời được”, khi âm thanh đầu tiên vang lên, những người khác đều hô hào tạo thành làn sóng.
“Dù sao thì chúng ta cũng nghe thấy rồi”.
“Hạo Thiên thế gia sẽ không hèn nhát chứ?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!