Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Võ Đế Vương - Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành (FULL)

Chương 437: Sư tử Xích Viêm

Nghe tiếng bàn tán xung quanh, Diệp Thành cũng né sang bên, hắn không sợ gã thanh niên kia nhưng hắn lại không muốn gặp chuyện ở đây, dù sao nơi này cũng là nơi lạ, nhẫn nhịn một chút vẫn hơn. 

Thế nhưng hắn không gây chuyện không có nghĩa là không có chuyện xảy ra. 

Chỉ thấy con sư tử Xích Diệm kia lao tới, khi lao qua Diệp Thành nó đột nhiên dừng lại, mũi hếch lên như ngửi thấy một mùi mà mình rất thích: “Tinh nguyên đại địa”. 

Vả lại thêm linh lực trong cơ thể Diệp Thành khiến nó bất giác liếm lưỡi, trong đôi mắt hiện lên vẻ hung tàn và thèm khát. 

“Tương đương với tầng thứ sáu cảnh giới Linh Hư”, khi sư tử Xích Diệm nhìn Diệp Thành thì hắn cũng nhìn nó, thầm nghĩ linh thú này thật sự bất phàm, có nó làm linh thú, hắn có thể tưởng tượng ra được thân phận của gã thanh niên mặc y phục trắng kia tôn quý tới mức nào. 

Nghĩ tới đây, Diệp Thành liếc nhìn gã thanh niên kia, khí tức của hắn cũng hết sức mạnh mẽ, chẳng trách mà được chọn làm đồ đệ của Thương Minh Thượng Nhân của Thị Huyết Điện. 

“Muốn ăn thì ăn đi, không cần phải sợ”, gã thanh niên nhìn Diệp Thành, sau đó vỗ vào con linh thú. 

Nghe vậy, những người xung quanh đều xôn xao. Hắn làm gì vậy chứ? Thả linh thú của mình ăn thịt người giữa ban ngày sao? 

Tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt nhìn Diệp Thành, trong ánh mắt rõ vẻ thương hại, rất nhiều người tức tối muốn xông lên nạt nộ nhưng lại sợ thế lực đứng sau gã thanh niên kia nên không ai dám cử động. 

Phía này, đôi mắt bình thản của Diệp Thành loé lên ánh nhìn lạnh lùng. 

Ta đây nói mà không làm được sao? Mẹ kiếp, muốn ăn thì ăn đi. 

Gừ! 

Có được mệnh lênh của chủ nhân, sư tử Xích Diệm lập tức rống lên, trong tiếng rống còn mang theo sự bạo ngược, cơ thể khổng lồ của nó cứ thế cuộn lên, nhảy vọt lên trời bổ nhào về phía Diệp Thành như muốn xé tan xác hắn ra. 

Haiz! 

Thấy cảnh này, rất nhiều người quay đầu đi như thể không dám nhìn cảnh tượng máu me tiếp theo. 

Phụt! 

Ngay sau đó, máu tươi bắn vọt ra. 

Có điều cảnh tượng Diệp Thành bị xé xác lại không hề xảy ra, đợi tới khi mọi người đưa mắt nhìn thì đều thẫn thờ, con sư tử Xích Viêm khát máu bạo tàn kia toàn thân đẫm máu, đến cả gã thanh niên là chủ nhân của nó cũng ngã dụi xuống đất. 

“Đòi ăn thịt ta, phải trả cái giá đắt”, Diệp Thành vặn cổ, hắn vẫn đứng ở chỗ cũ không di chuyển, có thể thấy trên nắm đấm của hắn còn dính máu tươi, nhưng máu đó không phải của hắn mà là của con sư tử kia. 

“Tên tiểu tử này thật mạnh”, người từ tứ phương trầm trồ. 

“Dám làm thương toạ kỵ của ta, đáng chết”, ngay sau đó, gã thanh niên mặc y phục trắng phẫn nộ, hắn tung ra một chưởng. 

“Chỉ dựa vào ngươi sao?”, Diệp Thành lạnh giọng, khí thế mạnh mẽ thấy rõ, hắn tung ra một chưởng Bát Hoang. 

Phụt! 

Lại có dòng máu bắn vọt lên, xương tay của gã thanh niên kia gãy lìa, bên vai cũng nhơ nhuốc máu. 

“Tên tiểu tử này mạnh quá”, hiện trường trở nên hỗn loạn. 

“Giết cho ta”, gã thanh niên kia gào lên phẫn nộ, sắc mặt tôi độc thấy rõ, hắn vung kiếm chém về phía Diệp Thành. 

“Không biết tự lượng sức”, Diệp Thành hắng giọng, hắn bước ra bộ pháp huyền diệu, lập tức né tránh sát kiếm kia và sát phạt đến trước mặt gã thanh niên như ma như quỷ, hắn không nói lời nào, cứ thế giáng một bạt vào mặt tên kia. 

Bốp! 

Tiếng tát chát chúa vang lên lanh lảnh khiến gã thanh niên thẫn thờ kinh ngạc, hắn bị đánh bay khỏi lưng con sư tử kia, còn chưa kịp ngã ra đất đã bị một chưởng của Diệp Thành đánh bay lên trời. 

Hự! 

Thấy chủ nhân thất thế, con sư tử lập tức lao tới. 

“Đạo hành của ngươi còn kém lắm”, Diệp Thành không lùi mà tiến, hắn không di chuyển, vẫn là chưởng bát hoang mạnh mẽ được tận dụng. 

Ngay sau đó, máu tươi lại bắn ra, con sư tử Xích Viêm đang lao tới lại lần nữa bị đánh bay đi, nó còn chưa kịp ngã ra đất đã bị hai tay Diệp Thành túm chắc cái đuôi. 

Con sư tử lập tức bị hất lên. 

Rầm! 

Tiếng động dữ dội vang lên, con sư tử khổng lồ bị Diệp Thành quật xuống đất, mặt đất cứng chắc hằn nên hố sâu, kể cả con sư tử có thân hình rắn chắc thế nào đi nữa thì cũng bị quật đến mức nhơ nhuốc máu, hoả diệm trên người nó cũng giảm tới cực điểm. 

Phụt! 

Diệp Thành dùng tay móc vào trong cơ thể nó để lấy thú hoả ra, sau đó hắn há miệng nuốt chửng, thú hoả được chân hoả luyện hoá, và cũng được chân hoả hấp thu. 

Diệt xong sư tử Xích Diệm Diệp Thành lật tay thu lại xác nó vào trong túi đựng đồ, huyết mạch của con sư tử này không vừa, toàn thân đều là bảo bối, đem nó về hầm một nồi canh là tốt nhất. 

Làm xong xuôi, Diệp Thành mới phủi tay đi về phía trung tâm của thành, bóng người gầy gò của hắn hiện lên trong ánh mắt kinh ngạc của rất nhiều người. 

Không lâu sau, một tế đàn khổng lồ hiển hiện trong tầm mắt Diệp Thành. Trên tế đàn khắc đầy những trận văn, trung tâm tế đàn còn có một truyền tống trận phát sáng. 

“Chính là mày”, Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu bước tới. 

“Dừng bước”, giọng nói uy nghiêm chợt vang lên, đó là một lão già mặc đồ xám ngồi trong truyền tống trận khổng lồ, khi Diệp Thành đi tới, lão ta còn đang nhắm mắt tịnh dưỡng, có lẽ lão ta là người canh giữ truyền tống trận này. 

“Tiền bối, con muốn mượn truyền tống trận này”, Diệp Thành rất hiểu lễ nghĩa, hắn tiến lên trước chắp tay hành lễ. 

“Đi đâu?”, lão già mặc đồ xám vẫn nhắm mắt nghỉ ngơi, ông ta không hề mở mắt, vả lại giọng nói hết sức thản nhiên. Rõ ràng tu vi chỉ mới ở tầng thứ ba cảnh giới Không Minh nhưng lại bày ra bộ dạng cao cao tại thượng. 

“Truyền tống về phương Bắc, càng xa càng tốt ạ”. 

“Chỉ có thể truyền tống một trăm nghìn dặm, phí một trăm nghìn linh thạch”, giọng nói của lão ta hết sức thản nhiên và lại từ đầu tới cuối lão ta không hề mở mắt ra. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận