Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Võ Đế Vương - Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành (FULL)

Chương 438: Phản công

“Cảnh giới Không Minh tầng thứ nhất, ông được đấy”, nào ngờ, Diệp Thành bỏ chạy về phía trước đột nhiên xoay người tung ra một đạo đại ấn, kế đó là một đạo Hàng Long khiến lão già mặc đồ xám phải lùi về sau. 

Bị đòn đánh của Diệp Thành đẩy lùi, lão già kia vô cùng phẫn nộ, lão ta há miệng khạc ra một thanh sát kiếm màu đỏ gạch như một đạo điện mang bắn vào không trung. 

“Quay về cho ta”, Diệp Thành lấy ra roi đánh vào linh hồn, cứ thế quật thật mạnh vào sát kiếm màu đỏ kia, vì đó là binh khí bản mệnh, có linh hồn lạc ấn, lão già mặc đồ xám kia lập tức loạng choạng, đầu óc choáng váng. 

Thấy vậy, Diệp Thành vừa định cầm roi sát phạt tới thì chợt cảm nhận thấy có hai luồng khí tức cực kỳ mạnh mẽ xuất hiện, vả lại khí tức còn mạnh hơn của lão già này. 

“Một người ở cảnh giới Không Minh tầng thứ năm, một người ở cảnh giới Không Minh tầng thứ sáu”, thấy hai kẻ ở cảnh giới Không Minh sát phạt tới, Diệp Thành lập tức cất roi đi, hắn không nói lời nào, cứ thế quay đầu bỏ chạy. 

“Tần Vũ?”, một người vừa sát phạt tới nhận ra Diệp Thành, vì khi ở Thiền Uyên Hội Minh hắn từng gặp Diệp Thành. 

“Ôi trời”, bị nhận ra, Diệp Thành lập tức tăng nhanh tốc độ. 

“Đứng lại”, phía sau vang lên tiếng nạt nộ, đó là một lão già mặc mãng bào, vung tay tế gọi ra một đại võng lấp lánh linh quang, đại võng đó rất kì dị, trong chốc lát đã phủ cả nghìn trượng, ập từ trên trời xuống muốn giam giữ Diệp Thành lại. 

“Loại lưới rách này mà đòi nhốt ta sao?”, Diệp Thành cười lạnh lùng, hắn bước ra một bước mười mấy trượng, thi triển Thái Hư Thần Hành Thuật, roẹt một tiếng đã chuồn ra cách đó cả trăm trượng và nhảy ra khỏi phạm vi bao trùm của đại võng. 

“Băng phong vạn lý”, Diệp Thành vừa nhảy ra khỏi đó thì nghe thấy đằng sau có tiếng hô. 

Chỉ thấy tiếng hô vừa dứt, bầu hư không mênh mang kia bắt đầu phủ thêm lớp hàn băng bằng tốc độ mà mắt thường có thể trông thấy được, vả lại tốc độ mỗi lúc một nhanh hơn. Diệp Thành tận mắt trông thấy một con linh điểu bay qua, sau đó nó bị hoá thành hàn khí. 

“Bát hoang trảm”, Diệp Thành dồn khí lực tung ra một chưởng Bát Hoang, hàn băng trong hư không còn chưa phủ dầy đã bị đòn công kích mạnh mẽ của Diệp Thành đánh ra lỗ hổng. 

“Ba lão già đáng chết, các ông cứ đợi đấy cho tôi”, sau khi chui ra khỏi lỗ hổng kia, Diệp Thành lập tức chuồn đi xa mấy trăm trượng. 

Đuổi theo! 

Phía sau, cả ba người ở cảnh giới Không Minh của nhà họ Viên với sát khí đằng đằng đuổi theo. 

Rầm! Rầm! 

Ngay sau đó, trời đất vang lên những tiếng nổ rầm trời, Diệp Thành ở phía trước chạy bạt mạng, phía sau liên tiếp có những ngọn núi sụp đổ, ba người ở cảnh giới Không Minh của nhà họ Viên hạ quyết tâm không bắt được Diệp Thành thì không quay về. 

Cứ một bên đuổi một bên tháo chạy khiến trời đất náo nhiệt lạ thường, tất cả tu sĩ đi qua trông thấy cảnh này đều tỏ vẻ khó hiểu. 

Chân Dương có đến mức phải rầm rộ vậy không? Thế nhưng mà tên đeo mặt nạ Quỷ Minh kia rốt cục có lai lịch thế nào mà khiến cả ba tu sĩ ở cảnh giới Không Minh phải truy đuổi như vậy? 

“Mẹ kiếp, có giỏi thì đánh một một đi”, trong tiếng bàn tán xôn xao, Diệp Thành trong hư không quay đầu mắng chửi, mặc dù hắn chạy không hề chậm nhưng vì tu vi hạn chế nên có vài lần suýt chút nữa bị truy sát, hình thái hết sức thảm hại. 

Theo như người ngoài thấy thì câu nói này của Diệp Thành có phần ngông cuồng tự đại nhưng hắn lại có tư cách để nói câu ấy, từ khi tiến giới tới cảnh giới Chân Dương đỉnh phong, cấp bậc linh hồn tới cấp Địa chân khí tiến hoá thành linh lực thì khả năng chiến đấu của hắn đã vượt trội hơn trước kia, lại thêm có tiên hoả, thiên lôi và rất nhiều bí pháp khác nên hắn có sự tự tin tuyệt đối để đối đầu với tu sĩ ở cảnh giới Không Minh tầng thứ ba trở xuống. 

Có điều phía sau hắn là ba người ở cảnh giới Không Minh, kể cả là hắn của hiện tại thì cũng phải né tránh vội. 

“Ta nói này tiểu tử, ta vừa mới tỉnh dậy thì thấy động tĩnh của ngươi không vừa đâu đấy”, trong đầu Diệp Thành chợt vang lên giọng ồm ồm của Thái Hư Cổ Long, nó như thể trông thấy được cảnh tượng hiện tại phía Diệp Thành thông qua chín phần phân thân của hắn. 

“Là bọn họ đụng tới ta trước, chẳng nói chẳng rằng cứ thế đòi ăn thịt ta, mẹ kiếp”. 

“Đánh, đánh với chúng”. 

“Đánh cái đầu ngươi, ba tên ở cảnh giới Không Minh, còn một tên ở cảnh giới Không Minh tầng thứ sáu, không phải nói chơi đâu”, Diệp Thành vừa mắng chửi vừa né tránh những đạo thần mang bắn từ phía sau tới hết sức nguy hiểm, sau đó hắn tăng nhanh tốc độ. 

“Tên tiểu tử này là gì thế chứ?”, phía sau, Viên Hồng, Viên Trí và Viên Thương mặt mày tối sầm cả lại. 

Ba người ở cảnh giới Không Minh đuổi theo Diệp Thành từ Thương Lang Cổ Thành mà vẫn không thể đuổi kịp, chỉ một tên tiểu tử ở cảnh giới Chân Dương mà đuổi cả chặng đường, bọn họ nghe thấy có quá nhiều giọng nói dị nghị, hiện giờ bọn họ chẳng còn chút thể diện nào nữa. 

Lúc này sắc trời cũng tối dần, Diệp Thành ở phía trước đã chuồn vào trong rặng núi. 

Rầm! 

Ngay sau đó, cả ba người nhà họ Viên sát phạt tới, tung một chưởng khiến một ngọn núi sụp đổ. 

Diệp Thành lập tức bị đánh bay đi, từng tảng đá đổ sụp chèn lên người hắn. 

“Mẹ kiếp”, Diệp Thành len lỏi chu ra khỏi khe đá đổ nát rồi bỏ chạy thục mạng. Hắn không dám nghỉ ngơi một giây phút nào, cứ thế quay đầu chạy một mạch. 

“Đuổi theo”, ba người nhà họ Viên lại lần nữa xông lên, không ngừng ra tay, mỗi lần ra tay đều khiến một ngọn núi sụp đổ khiến cho Diệp Thành ở phía trước đang chạy thục mạng trông càng thảm hại hơn. 

Có điều cả ba người bọn họ sau khi đuổi lên trước thì mặt đất có một luồng khói xanh bay lên giống như một bóng đen bay ra khỏi rặng núi. 

Dưới ánh trăng còn có thể trông thấy khuôn mặt của bóng đen kia. 

Hắn chẳng phải là Diệp Thành sao? 

Kì lạ không? 

Diệp Thành ở đây, còn tên Diệp Thành mà ba người phía Viên Trí đang đuổi đánh là ai? 

Nếu như ở đây có người quen biết Diệp Thành thì nhất định sẽ tán thưởng hắn. Tên Diệp Thành mà cả ba người kia đuổi theo chẳng phải là một đạo thân mà Diệp Thành dùng Nhất Khí Hoá Tam Thanh để tạo ra sao? 

Đạo thân đó có khả năng chiến đấu như Diệp Thành, có bí pháp như Diệp Thành, đây chính là sự kì diệu của Nhất Khí Hoá Tam Thanh. 

Diệp Thành là ai, đánh được thì đánh, không đánh được thì bỏ chạy, hắn sao có thể ngoan ngoãn chịu trận được. 

“Kiên trì càng lâu càng tốt, ta phải về khuấy đảo cái sào huyệt của bọn họ”, sau khi chui ra ngoài, Diệp Thành liếc nhìn về phía sau rồi mới biến mất trong màn đêm như bóng ma. 

Hắn quay về đường cũ với tốc độ rất nhanh, Thái Hư Thần Hành Thuật được phát huy tối đa, như một đạo thần mang rẽ vào hư không. 

Đêm tối nhưng phân điện thứ ba của nhà họ Viên hết sức phồn hoa, nhìn từ xa có thể trông thấy ánh sáng rực rỡ, toạ lạc ở phương nam trên vùng đất Bắc Chấn Thương Nguyên với đại khí dồi dào, nơi này tồn tại giống như một biểu tượng. 

“Náo nhiệt, náo nhiệt hết sức”, sau giọng nói của Thái Hư Cổ Long vang lên, Diệp Thành đeo mặt nạ Quỷ Minh lạc vào Thương Lang Cổ Thành. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận