Chương 440: Con tin
“Sư phụ ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu”, Viên Hạo gầm lên dữ tợn, bởi vì ban ngày hắn bị Diệp Thành đánh bị thương, được đưa về nhà họ Viên nghỉ ngơi dưỡng thương ở lầu các, nhưng vết thương còn chưa lành lại đã bị Diệp Thành lôi ra ngoài.
“Yên lặng cho ta”, Diệp Thành cho hắn một chưởng, giây trước Viên Hạo còn đang lải nhải thì giây sau đã bị đánh ngất.
Sau khi bắt Viên Hạo, Diệp Thành chuồn thẳng về phía lối ra của nhà họ Viên.
Giờ phút này, cửa phủ đệ nhà họ Viên đã chật cứng người, họ đang chỉ chỉ trỏ trỏ vào nhà họ Viên. Nửa đêm rồi mà nhà họ Viên vẫn ồn ào, liên tục vang lên tiếng hét như lợn bị chọc tiết, muốn không thu hút sự chú ý của người khác cũng khó.
“Ai thế? Lá gan lớn thật”.
“Mấy người ở cảnh giới Không Minh của nhà họ Viên đều không ở đây à?”
“Chắc không có ở đây đâu, ngươi chưa nghe nói à? Ban ngày họ đã đi truy đuổi tiểu tử đeo mặt nạ cảnh giới Nhân Nguyên kia rồi”.
Trong những tiếng bàn luận, một ánh sáng vàng kim từ phủ đệ nhà họ Viên phát ra, hơn nữa trên vai còn vác một bao tải, không cần nói cũng biết đó là Diệp Thành đang vác Viên Hạo đã bị đánh ngất chạy ra ngoài.
Mẹ nó!
Nhìn thấy Diệp Thành, người sáng nay đánh Viên Hạo bị thương, ai cũng buột miệng chửi thề.
“Tần Vũ? Chuyện gì thế này? Không phải hắn đã bị ba người ở cảnh giới Không Minh của nhà họ Viên truy sát rồi sao? Hắn trốn được khỏi Thương Lang Cổ Thành rồi à? Sao lại ở đây?”
“Ôi mẹ ơi!”
Vút!
Trong tiếng bàn tán ồn ào, Diệp Thành đã lao vào hư không như một đạo thần quang, phóng thẳng lên trời.
Mặc dù hắn cũng muốn mượn truyền tống trận Thương Lang Cổ Thành để dịch chuyển, nhưng hắn không biết cách điều chỉnh toạ độ, đó là chuyện rất nực cười!
Diệp Thành vừa đi chưa lâu thì ba bóng người vội vàng chạy tới từ nơi xa, đáp xuống Thương Lang Cổ Thành.
Ba người này chính là ba người ở cảnh giới Không Minh thuộc phân điện thứ ba của nhà họ Viên: Viên Thương, Viên Hồng và Viên Trí.
Sau khi vào nhà họ Viên, với khả năng đoán định của họ cũng phải sững sờ, đây có còn là nhà họ Viên không? Trên mặt đất là người nhà họ Viên bị đánh tơi tả, đền điện lầu các sụp đổ hơn phân nửa, vườn linh quả chẳng còn gì, bảo bối của nhà họ Viên…
“Khốn kiếp”, ngay sau đó nhà họ Viên lại vang lên tiếng gầm thét điên cuồng: “Rốt cuộc là kẻ nào?”
Dưới đêm trăng, Diệp Thành chạy nhanh vào trong núi.
Hắn tiện tay ném bao tải chứa Viên Hạo xuống đất, sau đó lấy gần hai trăm túi đựng đồ ra.
Đêm nay hắn đánh rất đẹp, nếu không phải phía Viên Hồng không ở Thương Lang Cổ Thành, hắn cũng không dễ dàng thu hoạch được. Thu hoạch hôm nay không chỉ có hơn ba triệu linh thạch mà còn có linh quả, binh khí, cộng hết lại thì không thể ước tính được số lượng.
“Quá tuyệt”, Diệp Thành cười sung sướng, sau đó lại cất hết túi đựng đồ đi rồi lấy một viên Tục Mệnh Đan cho vào miệng.
“Hôm nào rảnh phải mau chóng cứu ta ra ngoài, đánh nhau, cướp đồ là nghề của ta”, giọng của Thái Hư Cổ Long vang lên trong đầu Diệp Thành.
“Nói vớ vẩn, ta đây là cướp của người giàu, giúp đỡ người nghèo”.
“Ngươi? Cướp của người giàu, giúp đỡ người nghèo? Ngươi là cường đạo thì đúng hơn!”
“Câu này của ngươi không đúng rồi”, nghe giọng điệu mỉa mai của Thái Hư Cổ Long, Diệp Thành không chịu được nữa bèn bĩu môi bảo: “Trước hết, ta đây rất thành thật, là tên này thả toạ kỵ ra ăn thịt ta trước, không đánh lại được thì gọi người tới đánh ta, làm gì có cái lý đó! Hơn nữa, nhà họ Viên kiêu ngạo phách lối, ta đang thay trời hành đạo”.
Diệp Thành thao thao bất tuyệt khiến Thái Hư Cổ Long phải thở dài cảm thán, nó vuốt râu với vẻ đầy ẩn ý, sau đó lại nói một câu rất thấm thía: “Long gia rất thích kẻ bỉ ổi như ngươi”.
Xuỳ!
Diệp Thành không cho là thế, hắn mặc kệ Thái Hư Cổ Long, dốc toàn lực luyện hoá Tục Mệnh Đan trong cơ thể.
Một đêm qua đi, chớp mắt đã tới bình minh.
Rạng sáng, trời vừa sáng một tin tức đã truyền khắp phía Nam Bắc Chấn Thương Nguyên: Nhà họ Viên mang tiền đến đỉnh núi Tử Sơn chuộc người.
Tin này vừa truyền ra, không chỉ Thương Lang Cổ Thành mà toàn bộ Bắc Chấn Thương Nguyên đều bùng nổ.
Bao nhiêu năm qua, đây là lần đầu tiên có người dám ngang nghiên bắt trói người nhà họ Viên, cũng là lần đầu tiên có người to gan dám tìm người nhà họ Viên đòi tiền chuộc. Chuyện này không chỉ liên quan đến nhà họ Viên, mà còn liên quan đến nhân vật lớn của vùng đất rộng lớn này: Thị Huyết Điện.
“Tự tìm cái chết”, nhà họ Viên nhận được tin lập tức phái người đi, hơn nữa còn mời không ít cao thủ thực lực mạnh mẽ đi cùng.
Thị Huyết Điện, sau khi Thương Minh Thượng Nhân nhận được tin tức nhà họ Viên truyền đến thì vô cùng tức giận, ông ta bay ra khỏi những dãy núi quanh Thị Huyết Điện: “Dám bắt đồ nhi của Thương Minh này, chắc chắn ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết”.
Giờ phút này, không chỉ nhà họ Viên và Thương Minh của Thị Huyết Điện mà rất nhiều người khác cũng đều đi về phía Tử Sơn, ai cũng suy nghĩ xem kẻ nào lại to gan dám bắt trói người nhà họ Viên như vậy.
Tử Sơn là một trong số ít linh sơn ở Bắc Chấn Thương Nguyên.
Tương truyền nơi đây từng có người đại tu vi ngộ đạo, truyền lại rất nhiều đạo pháp bất hủ, mặc dù chỉ là truyền thuyết nhưng tên tuổi của Tử Sơn vẫn vang dội.
Lúc này, trên đỉnh núi Tử Sơn, Diệp Thành ngồi vắt chân, Viên Hạo mặt mũi bầm dập bị hắn trói bên cạnh, linh lực toàn thân đều bị khống chế trong đan điền.
“Nhà họ Viên sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu”.
“Sư phụ ta cũng không bỏ qua cho ngươi đâu”, mặc dù bị trói nhưng Viên Hạo vẫn gào thét liên tục. Hắn ta đầu bù tóc rối, khuôn mặt dữ tợn méo mó, hắn là ai chứ? Hắn là người được nhà họ Viên cưng chiều nhất, đã bao giờ chịu đựng sự sỉ nhục thế này?
“Cho ngươi nói này”, có lẽ đã mất kiên nhẫn, Diệp Thành lấy tất thối của mình nhét vào miệng Viên Hạo, điều đáng nói là đôi tất đen sì, còn có mùi thối…
Chẳng mấy chốc đỉnh núi Tử Sơn đang im lặng dần trở nên náo nhiệt.
Nhưng người tới không phải nhà họ Viên hay Thương Minh mà là những người tới xem kịch, nhưng khi thấy Diệp Thành – một tên chỉ ở cảnh giới Nhân Nguyên, hiện trường bỗng trở nên xôn xao dị thường, sau đó âm thanh bàn tán liên tục vang lên.
“Lá gan tên Tần Vũ này thật lớn! Nhưng ta đang thắc mắc sao hắn lại trói Viên Hạo tới đây?”
“Hắn đeo mặt nạ Quỷ Minh tế luyện đặc thù, nhưng ta khẳng định lai lịch của tên này không đơn giản, nếu không hắn cũng không dám làm càn như vậy. Đứng sau nhà họ Viên là cái tên tầm cỡ - Thị Huyết Điện đó”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!