Chương 442: Náo nhiệt
Rầm!
Diệp Thành vừa rời đi, ngọn núi nhỏ mà trước đó Diệp Thành đứng đã bị Thương Minh Thượng Nhân đánh sập bằng một chưởng.
Thấy ngọn núi nhỏ bị đánh sập, Diệp Thành thót tim.
“Đứng lại”, phía sau, tiếng nạt nộ vang lên, Thương Minh Thượng Nhân vung tay chỉ ra một đạo chỉ mang đâm xuyên vào hư không, uy lực khủng khiếp.
Cảm nhận được cơn ớn lạnh từ phía sau, Diệp Thành lật tay lấy ra thanh Thiên Khuyết chắn trước người.
Bang!
Đạo chỉ mang kia đánh vào thanh kiếm, mặc dù nó có uy lực khủng khiếp nhưng lại không thể đánh tan thanh Thiên Khuyết, cho dù là vậy thì Diệp Thành cũng bị thương, hắn phun ra cả miệng máu.
“Mạnh quá”, Diệp Thành lảo đảo, hắn cố gắng đứng vững, không nghĩ gì nhiều, cứ thế cắm đầu cắm cổ bỏ chạy, hiện giờ Thương Minh Thượng Nhân không hề kém cạnh so với Đan Hồn ngày hôm đó, kể cả là hắn sau khi tiến giới thì cũng khó có thể địch lại, chỉ trách tu vi của bọn họ ngang nhau mà thôi.
“Ta xem ngươi có thể chạy tới bao giờ?”, Thương Minh Thượng Nhân lạnh giọng, di chuyển như một đạo thần hồng với tốc độ nhanh như điện, khí thế cuồn cuộn ngút trời.
“Lần này cho dù thế nào cũng không được để hắn tẩu thoát”, phía sau, Thương Minh Thượng Nhân và mấy người nhà họ Viên cùng những kẻ mạnh được bọn họ mời đến cũng xông tới, hư không như nổ tung.
Cảnh này khiến cho những người trên đỉnh núi Tử Sơn đều tặc lưỡi, vì để bắt một tên ở cảnh giới Chân Dương mà trận thế phải lớn tới mức này. Hơn ba mươi người ở cảnh giới Không Minh, trong đó còn có cả một trưởng lão của Thị Huyết Điện.
Rầm! Đùng! Đoàng.
Trời đất vang lên tiếng nổ dữ dội, Diệp Thành thảm hại vài lần suýt nữa bị bắt gọn.
Mặc dù phía sau hắn có không ít tu sĩ ở cảnh giới Không Minh nhưng cũng may hắn có bí pháp Thái Hư Thần Hành Thuật vả lại còn chạy trước nên mới không bị chặn lại.
Có điều sự việc tiếp theo lại khiến hắn chỉ muốn tự sát.
Từ tứ phương tám hướng khí tức của kẻ mạnh sục sôi, sau khi Viên Sinh Thái của nhà họ Viên biết chuyện, ông ta phái một lượng lớn kẻ mạnh ở cảnh giới Không Minh thêm phía Thương Minh Thượng Nhân, tổng cộng hơn ba mươi người truy đuổi Diệp Thành.
Vả lại thế lực khủng khiếp của nhà họ Viên còn chặn tất cả mọi Truyền Tống Trận của cổ thành tránh Diệp Thành nhân cơ hội tẩu thoát.
Vì nhà họ Viên làm lớn khi đuổi bắt Diệp Thành nên cả Bắc Chấn Thương Nguyên đều như bùng nổ.
Cái gì? Có nhiều tu sĩ cảnh giới Không Minh như vậy đuổi theo một tên ở cảnh giới Chân Dương sao?
Cái gì? Bắt được rồi?
Cái gì? Lại chạy rồi?
Trong cổ thành phồn hoa, các tu sĩ tụ tập trong tửu lâu bàn tán xôn xao tạo thành làn sóng.
“Chơi lớn rồi, chơi lớn rồi”, Diệp Thành thầm cảm thấy hối hận, hắn hối hận vì đã trói tên Viên Hạo kia, hối hận vì đã đòi tiền chuộc từ nhà họ Viên khiến bản thân mình rơi vào cái bẫy này.
“Sớm biết thì đã không làm như vậy rồi”, Diệp Thành lại lần nữa không nhịn nổi mà bạt cho mình hai cái, sau khi cướp sạch ở nhà họ Viên phải tìm một Truyền Tống Trận chuồn đi mới phải.
“Tiểu tử, ngươi nổi tiếng rồi đấy”, trong đầu Diệp Thành chợt vang lên giọng nói ồm ồm của Thái Hư Cổ Long, vả lại giọng nói đó còn mang vẻ vui mừng, không biết vì sao, thấy Diệp Thành chịu khổ mà nó lại cảm thây sung sướng.
Mặc dù rất muốn chửi bới nhưng Diệp Thành đâu còn tâm trạng chứ. Phía trước một đạo thần hồng màu tím rẽ trời bay tới, mục tiêu chính là hắn, đương nhiên đó là hắn, rõ ràng là kẻ mạnh của nhà họ Viên.
“Đi đâu?”, lão già mặc độ tím của nhà họ Viên khi còn cách Diệp Thành rất xa đã tế gọi ra sát kiếm.
“Cảnh giới Không Minh tầng thứ nhất mà tự hào thế sao?”, Diệp Thành cười lạnh lùng, hắn bước ra Thái Hư Thần Hành Thuật, cơ thể nghiêng đi khiến sát kiếm của lão già kia bay qua bên mạn người hắn.
Sau khi né qua được sát kiếm, Diệp Thành sát phạt tới trước mặt lão ta, hắn không nói lời nào, lập tức lấy ra roi Đả Thần Thiên, cứ thế quật mạnh vào đầu lão ta.
A!!!
Sự bá đạo của Đả Thần Tiên khiến lão già mặc đồ tím không thể ngờ tới, lão lập tức phải chịu thiệt, đầu óc bê bết máu.
Mặc dù chỉ trong thời gian ngắn nhưng Thương Minh Thượng Nhân ở phía sau đã nhanh chóng kéo gần khoảng cách, một đạo trường kiếm lạnh băng bay về phía này.
Phụt!
Vai Diệp Thành lập tức bị đâm xuyên, hắn vừa đứng vững thì đạo chỉ mang kia đã bay tới, đâm thủng phần ngực hắn khiến ngực hắn trào máu.
Phụt! Phụt!
Sự công kích của Viên Hồng và Viên Trí cũng hết sức mạnh mẽ, người nào người nấy tế gọi ra kiếm tuyệt sát vung từ trên xuống, suýt nữa chém chết Diệp Thành.
“Mẹ kiếp”, Diệp Thành mắng chửi, hắn cố gắng trụ vững rồi đứng dậy.
“Đi đâu?”, phía trước lại có người sát phạt tới, vả lại tu vi cũng không hề kém hơn Viên Hồng.
“Ông giỏi”, Diệp Thành vội xoay người chuồn về hướng khác. Hắn không sợ tu sĩ cảnh giới Không Minh ở phía đối diện nhưng hiện giờ phía sau hắn còn có một đám người hung tợn khác, bị chặn lại dù chỉ ba giây cũng có khả năng bị vây lại, hậu quả thật sự không dám nghĩ đến.
“Vây quanh hắn”, phía sau, Thương Minh Thượng Nhân hô lên, mặt mày khó coi tới cực độ.
Ông ta là ai, là trưởng lão của Thị Huyết Điện, kết hợp với bao nhiêu tu sĩ ở cảnh giới Không Minh như vậy mà không thể bắt được một tên mới ở cảnh giới Chân Dương, đây là một sự sỉ nhục lớn. Hôm nay bắt được Diệp Thành còn đỡ, không bắt được hắn thì không đơn giản chỉ là mất thể diện thôi đâu.
Thương Minh Thượng Nhân tức giận rồi, người nhà họ Viên cũng tức giận rồi, bọn họ hết lần này tới lần khác để Diệp Thành tẩu thoát, mặt bọn họ đều nóng ran hơn bao giờ hết.
Ngay sau đó, một đại võng nhằm để bắt Diệp Thành được tung ra. Phía đông có linh thú gào thét.
Phía tây sát kiếm tung ra, trên mỗi một thanh phi kiếm đều có một kẻ mạnh.
Phía nam, thần hồng bay qua liên tục, nếu nhìn kĩ thì đây chính là từng đạo thần quang mà kẻ mạnh ở cảnh giới Không Minh điều khiển, người nào người nấy sát khí ngút trời.
Phía Bắc, Thương Minh Thượng Nhân, mấy người phía Viên Hồng cũng đã vây tới, người nào người nấy sát khí ngút trời, khí thế lạnh lùng sục sôi khiến bầu không khí cũng phải kết băng.
“Mẹ kiếp”, Diệp Thành bị dồn tới mức phát điên, hắn mở túi đựng đồ nhét từng viên linh đan vào miệng.
Ngoài ra hắn còn có linh dịch, linh thảo, linh quả có tác dụng tăng tu vi cho tu sĩ, chỉ cần là những đồ có tinh nguyên dồi dào đều được hắn ăn uống điên cuồng, vả lại chín phần phân thân ở Chính Dương Tông cũng không ngừng truyền tinh nguyên đại địa cho hắn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!