Chương 479: Đại hội đấu thạch chính thức bắt đầu
Đao Hoàng là ai, chính là kẻ mạnh tuyệt thế hàng nghìn năm mới gặp của Đại Sở, năm xưa ở trận Đông Lăng Cổ Uyên, ông ta đã giết chín Thái Thượng trưởng lão của Thị Huyết Điện, nổi danh khắp Đại Sở. Người có thể chiến với ông ta bảy trăm hiệp mà không thua thì nhất định là kẻ mạnh vô cùng.
“Không ngờ có thể gặp được kẻ mạnh trong truyền thuyết ở đây”, Diệp Thành khấp khởi trong lòng, hắn lại lần nữa nheo mắt nhìn Độc Cô Ngạo rồi khẽ lùi về sau.
Hắn vừa rời đi, Độc Cô Ngạo đứng thẳng như cây lao mới từ từ ngẩng đầu nhìn bóng người Diệp Thành đang đi xa dần.
“Hoả diệm màu vàng, thiên lôi màu đen”, giọng nói lạnh lùng vang lên, trong ánh mắt sắc lạnh của Độc Cô Ngạo hiện lên cái nhìn nguy hiểm, nếu như Diệp Thành nghe được lời nói này thì không biết hắn sẽ có cảm giác thế nào.
Phía sau, Bích Du đã đi theo Diệp Thành, vẫn cứ liên tục đi rồi lại dừng, chốc chốc liếc nhìn Diệp Thành.
Thấy bóng hình Bích Du lướt qua, đôi mắt Độc Cô Ngạo lại di chuyển từ Diệp Thành sang cô ta, ông ta nheo mắt, thầm nhủ: “Cô ta không phải là đứa bé năm xưa chứ?”
Phía trước, Diệp Thành đã dừng lại trước một tảng đá. Tảng đá này rất to, to hơn tảng đá mà Ngô Tam Pháo và Thái Ất Chân Nhân nhìn lúc nãy, có lẽ đây chính là tảng đá to nhất trong số mười nghìn tảng đá ở đây, nó cũng phải to chừng hai mươi trượng.
Có điều mặc dù tảng đá này rất to nhưng lại không kì dị như trong tưởng tượng của hắn, nó không hề có ánh sáng bao quanh, bề mặt loang lổ nhiều màu, trông không khác gì những tảng đá bình thường.
Thế nhưng chính tảng đá này lại khiến Diệp Thành nheo mắt chăm chú.
“Có chuyện gì vậy? Sao lại không thể nhìn thấu?”, nhìn thấy tảng đá này, Diệp Thành chợt lẩm bẩm, Tiên Luân Nhãn của hắn không thể nhìn thấu tảng đá này, trong tảng đá này như có luồng sức mạnh dị thường ngăn chặn lại khả năng quan sát của Tiên Luân Nhãn.
“Là do đạo hành của mình không đủ sao?”, Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu, hắn tin rằng Lục Đạo Tiên Luân Nhãn có thể nhìn thấu mọi vật trên thế gian, nó có thể thất linh ở một số thời điểm không phải vì nó không đủ bá đạo mà vì đạo hành của hắn không đủ.
“Tảng đá này nhất định không hề đơn giản”, Diệp Thành lại lần nữa thầm nhủ, trong ánh mắt hắn hiện lên cái nhìn bất định, nghĩ rồi hắn nhìn tảng đá này một lần nữa rồi quay người bước đi.
Tiếp đó, hắn lại bước đi nhìn rất nhiều tảng đá khác nhưng không thấy có hiện tượng kì lạ như tảng đá vừa rồi, cho dù mỗi viên đá có khác biệt thế nào thì đều không thể che giấu được dưới Tiên Luân Nhãn của hắn.
Sáu canh giờ cứ thế trôi qua, có rất nhiều người đã quay lại vị trí ngồi chờ đợi đại hội đấu thạch bắt đầu.
Thế nhưng Diệp Thành vẫn không hề rời đi, hắn đứng trước một tảng đá, tảng đá này chỉ to bằng vại rượu vả lại bên trong lại có chứa vật khác, bên trong này chính là một quả linh quả màu đỏ gạch.
“Xích huyết linh nguyên quả”, Diệp Thành lẩm bẩm từng từ một, như thể hắn nhận ra được loại linh quả bên trong tảng đá này vậy.
“Xích huyết linh nguyên quả có thể tăng ba mươi năm tuổi thọ”, trong mắt Diệp Thành thoáng qua ánh sáng, hắn bất giác đảo mắt nhìn tảng đá một lượt, có điều rất nhanh sau đó, sắc mặt hắn đã trở nên hết sức kì quái.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!