Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Võ Đế Vương - Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành (FULL)

Chương 492: Mua giá thấp, bán giá cao

Vì thế ba người đứng yên tại chỗ. 

Ngô Tam Pháo lấy viên linh châu có ánh sáng huyết sắc ra, Thái Ất Chân Nhân lấy ra một chưởng đạo phù màu vàng, còn Diệp Thành thì lấy ra vài viên đan dược. 

“Ít nhất cũng phải năm trăm nghìn”, ba người ước lượng một lúc rồi cầm đồ đi tìm chủ nhân thạch phường. 

“Bán… Bán đồ?”, chủ nhân thạch phường là một ông lão mặc hạc bào, người ở đây đều gọi lão là lão Hạc, khi nghe mục đích đến đây của ba người, lão hơi giật mình. 

“Đây là thạch phường, muốn bán gì thì tới tiệm cầm đồ”, lão Hạc lãnh đạm nói. 

“Chạy tới chạy lui phiền lắm”, Thái Ất Chân Nhân vuốt râu: “Chúng ta tới mua đá nhưng không mang đủ tiền, chỉ có thể dùng binh khí, linh phù và linh đan để đổi lấy linh thạch, ông hiểu ý ta chứ?” 

“Cũng được”. 

“Chúng ta không cần nhiều, năm trăm nghìn”, Ngô Tam Pháo đưa túi đựng đồ có chứa binh khí, linh phù và linh đan cho lão ta. 

Lão Hạc cầm lấy, nhìn lướt qua rồi vuốt râu ra giá: “Bốn trăm nghìn”. 

“Chết tiệt”, Ngô Tam Pháo không kìm được chửi bậy một tiếng: “Chỉ riêng mấy viên đan dược và lá linh phù kia thôi cũng đã hơn bốn trăm nghìn rồi! Ông ăn cướp à?” 

“Đồng ý thì bán, không thì thôi”. 

“Bán, bán, tất nhiên là bán”, Thái Ất Chân Nhân vội đồng ý. 

“Nói sớm có phải xong lâu rồi không? Lãng phí thời gian!”, lão Hạc lấy một túi đựng đồ ra đưa cho Thái Ất Chân Nhân. 

“Bóc lột”, Ngô Tam Pháo thầm mắng một câu. 

“Đi thôi, đi thôi, đi mua đá nào”, Diệp Thành xoay người đi đầu tiên, Thái Ất Chân Nhân cũng kéo Ngô Tam Pháo theo. 

Sau khi ba người đi, lão Hạc lấy viên đan dược và lá bùa chú ra, nở nụ cười gian xảo: “Chỗ này ít nhất cũng phải sáu trăm nghìn, mình lời rồi”. 

Mặc dù Ngô Tam Pháo bị Thái Ất Chân Nhân kéo đi nhưng vẫn luôn miệng chửi bới: “Nếu ở đảo Hắc Long thì ông đây đã tung một chưởng đánh chết lão ta rồi”. 

“Nếu đây là Tây Lăng thì lão tử sẽ đá chết ông ta”. 

“Vì lão ấy lừa chúng ta nên ta quyết định sẽ mua hết toàn bộ số đá có bảo bối của thạch phường”, Diệp Thành ở bên cạnh nở nụ cười xấu xa. 

Hắn nói lời này xong, Ngô Tam Pháo và Thái Ất Chân Nhân mới vui vẻ trở lại, xoa xoa tay: “Vậy mau lên thôi! Đừng lề mề nữa”. 

“Được rồi”, Diệp Thành chớp mắt, sau đó mở Tiên Luân Nhãn nhìn lướt qua từng hòn đá lơ lửng trên vân đoàn. 

“Chỉ ba phần mười số đá có bảo bối thôi”, Diệp Thành cảm thán suốt chặng đường: “Chẳng trách bao nhiêu người thà bỏ ra nhiều tiền để đấu giá trong Đại hội đấu thạch chứ cũng không muốn đến thạch phường mất tiền oan, xác suất chưa tới một phần ba thế này, muốn tìm được bảo bối thì phải tốn bao nhiêu tiền chứ?” 

Vừa đi vừa cảm thán, Diệp Thành đã dừng lại trước một hòn đá xấu xí, mặt ngoài gồ ghề. 

Đừng thấy hòn đá này xấu xí, thực ra bên trong thực sự có đồ, hơn nữa còn là một bảo bối rất tốt. 

“Bên trong có gì?”, Thái Ất Chân Nhân và Ngô Tam Pháo nhỏ giọng hỏi. 

“Một đoá bích hải thanh liên còn nguyên vẹn”. 

“Bích hải thanh liên”, có lẽ là quá kích động, suýt nữa Ngô Tam Pháo đã hét lên, may mà Thái Ất Chân Nhân đã dự đoán được, bịt mồm tên miệng rộng này trước, nếu không nơi này sẽ lập tức trở nên náo nhiệt. 

“Ít nhất cũng phải tám trăm nghìn”, Diệp Thành cười hì hì rồi nghiêng đầu nhìn giá hòn đá này, giá ghi trên đó là ba trăm nghìn. 

“Kiếm được năm trăm nghìn đấy”, Diệp Thành nháy mắt với Ngô Tam Pháo và Thái Ất Chân Nhân. 

“Hiểu rồi”, Ngô Tam Pháo cười hiểu ý, sau đó quay người quát lên với lão Hạc cách đó không xa: “Này ông kia, ông đấy, còn nhìn ai nữa, gọi ông đấy, lại đây”. 

Bị Ngô Tam Pháo quát lên như vậy, tuy lão Hạc không vui nhưng vẫn bước tới, việc kinh doanh thì vẫn phải làm thôi, không phải sao? 

“Có chuyện gì?”, giọng điệu lão Hạc đều đều. 

“Còn có chuyện gì nữa, chúng ta muốn mua hòn đá này”, cái miệng rộng của Ngô Tam Pháo phát ra âm thanh cực kỳ lớn, lại vang dội, nước bọt của hắn bắn hết vào mặt lão Hạc khiến mặt lão ta tối sầm lại. 

“Ba trăm nghìn”, lão Hạc đưa tay ra. 

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận