Chương 520: Tam thiếu gia nhà họ Dương
Diệp Thành cau mày: “Vì sao xuất hiện ở đây lại phải chết? Ít nhất thì cũng phải có câu giải thích để ta chết cho minh bạch chứ”.
“Ta đương nhiên phải cho ngươi chết minh bạch rồi”, biết Diệp Thành không trốn nổi, lão già mặc đồ đen lại bật cười dị thường: “Chỉ cần xuất hiện ở đây thì đều đi ra từ Truyền Tống Trận, ý khác thì có cần ta phải nói rõ không?”
Nghe vậy, Diệp Thành lại lần nữa cau mày. Diệp Thành rất thông minh và nghe rõ, hắn không cần hỏi cũng biết những người này không phải là người của Thị Huyết Điện mà là người của nhà họ Dương ở Vân Tàng Sơn.
“Chỉ trong một ngày, tốc độ nhanh đấy, đúng là trận thế lớn”, Diệp Thành nhìn lão già mặc đồ đen, hắn bất giác tặc lưỡi: “Nếu như ta đoán không nhầm thì vài trăm nghìn trượng của cổ thành Xuân Thu đã bị các ngươi bao vây, các người muốn diệt nhà họ Tô, muốn tung lưới bắt một mẻ sao?”
“Xem ra ngươi cũng không phải kẻ ngốc”, lão già mặc đồ đen cười u ám, trong ánh mắt còn hiện lên ánh sáng lướt qua.
“So với những kẻ ngốc như các ngươi thì ta tự nhận thông minh hơn”, Diệp Thành gãi tai.
“Muốn chết”, một tên tu sĩ ở cảnh giới Linh Hư mặc đồ đen lập tức ngự động bảo ấn lơ lửng trên đầu giáng xuống người Diệp Thành.
“Đúng là nực cười”, Diệp Thành bật cười lạnh lùng, hắn giáng cái bạt tới.
Rắc!
Ngay lập tức, bảo ấn kia bị một bạt của hắn bạt cho tan nát, đến cả tên tu sĩ ở cảnh giới Linh Hư cũng lập tức bị đánh bay đi.
“Đúng là đã đánh giá ngươi thấp rồi”, thấy thuộc hạ của mình bị một bạt đánh bay, lão già mặc đồ đen lập tức tung đại ấn về phía Diệp Thành.
“Đến cả tu sĩ ở cảnh giới Không Minh tầng thứ tám ta cũng đã trảm, ngươi là cái thá gì?”, Diệp Thành hắng giọng lạnh lùng, tung ra một chưởng Bát Hoang, vận chuyển hỗn độn vô cực đạo. Trong tám chưởng bát hoang lại dung hoà cả Hám Sơn Chưởng, Bôn Lôi Chưởng và Hàng Long, bốn bí thuật, uy lực mạnh mẽ bá đạo vô cùng.
Rầm!
Chưởng ấn mạnh mẽ giáng từ trên trời xuống bị một chưởng của Diệp Thành đánh xuyên, đến cả lão già ở cảnh giới Không Minh cũng phun ra máu và lùi về sau.
Thấy vậy, tất cả mọi người đều tái mặt, lần lượt kết ấn: “Bố trận”.
“Xem ta thế nào đã”, Diệp Thành mỉm cười, một tay kết ấn, kiếm xích tiêu lập tức được vung ra, chỉ vào số đông, hỗn độn vô cực đạo lại lần nữa vận chuyển, kiếm trận công kích của Tiên Thiên kết hợp với Ngự Kiếm Phi Tiên Trận, Phi Vũ Kiếm Trận.
Vút! Vút!
Đột nhiên, kiếm khí vang lên âm thanh vút vút, từng đạo kiếm ảnh màu vàng kim xuất hiện với kiếm khí mạnh mẽ bá đạo, vả lại số lượng nhiều đến mức khiến người ta phải rợn tóc gáy, kể cả là lão già ở cảnh giới Không Minh kia cũng phải nhanh chóng lùi về sau.
Phụt! Phụt!
Rất nhanh sau đó, đại trận của nhóm người kia bị kiếm trận đâm xuyên.
“Chu sát”, hiện trường chỉ có mình lão già mặc đồ đen là ngự động binh khí, ông ta xông tới hòng giết Diệp Thành.
“Ta cũng có”, Diệp Thành cười lạnh lùng, Đại La Thần Đỉnh lập tức bay ra, khí tức huyền diệu bao quanh, sức nặng và âm thanh tự nhiên giao hoà trong nó khiến nó trở nên bất phàm.
Vù!
Đại La Thần Đỉnh rung lên, áp lực cả hàng trăm nghìn cân đè nén.
Rắc!
Lập tức, binh khí của lão già mặc đồ đen lập tức nứt lìa. Vì lạc ấn linh hồn nên lão già kia lập tức ói ra máu và lùi về sau lần thứ hai.
“Vừa rồi ông còn mạnh lắm mà”, Diệp Thành từ từ đi tới, nhìn lão già mặc đồ đen kia với vẻ mặt hứng thú.
“Tên tiểu tử này là quái thai gì vậy chứ?”, lão già kia thấy vậy lập tức quay người toan bỏ chạy.
“Đánh không lại thì muốn bỏ chạy, đâu dễ như vậy?”, Diệp Thành bật cười lạnh lùng, kiếm Xích Tiêu chĩa về phía lão già mặc đồ đen, kiếm trận công kích lại lần nữa hiển hiện, số lượng khổng lồ, kim quang chói lọi, dưới hư không tối đen choán mắt người nhìn.
Có điều, điều khiến hắn phải bất ngờ đó lão già mặc đồ đen kia lập tức bay đi, ồ không đúng, nói chính xác hơn đó là dịch chuyển đi.
“Phù chú không gian”, Diệp Thành nhìn là nhận ra huyền cơ, chân dẫm lên phi kiếm đuổi theo với tốc độ cực nhanh.
Rầm! Đùng!
Trong màn đêm đen vang lên tiếng động đinh tai, từng ngọn núi sụp đổ. Phía trước, lão già mặc đồ đen máu me đầm đìa nhưng tốc độ bỏ chạy lại khiến Diệp Thành phải kinh ngạc.
“Tam công tử, cứu ta”, lão già kia vừa chạy vừa la hét.
“Gọi cha cũng không có tác dụng đâu”, Diệp Thành cười lạnh lùng, tay trái cầm kiếm Xích Tiêu, tay phải cầm kiếm Thiên Khuyết, trên đầu Đại La Thần Đỉnh lơ lửng, hắn truy sát đằng sau.
Vút!
Đúng lúc này, một thanh trường tiễn màu đen đâm xuyên vào hư không, cứ thế bay về phía hắn giống như một đạo thần mang màu đen, uy lực cực kì mạnh, sát khí lạnh lùng khiến Diệp Thành bất giác run rẩy.
Trong chốc lát, Diệp Thành né người, hắn né qua mũi tên kia trong tình huống thật hiểm hóc.
“Có thể thoát được tiễn của ta, ngươi cũng không hề đơn giản”, vừa đứng vững lại, Diệp Thành liền nghe thấy tiếng cười dị thường.
Diệp Thành bất giác ngẩng đầu nhìn và nhận ra phía trước có một thanh niên từ từ đi tới.
Gã thanh niên mặc y phục trắng rất dị thường, xung quanh có khí sắc màu tím bao quanh, đầu tóc cũng màu tím, phần trán còn có một đạo phù văn dị thường, khuôn mặt trắng bóc.
“Cảnh giới Linh Hư đỉnh phong”, Diệp Thành đảo mắt, hắn cứ thế ngó lơ tên này và chú ý vào một người trung tuổi mặc đồ đen phía sau hắn.
“Cảnh giới Không Minh tầng thứ bảy, muốn đánh úp ta sao?”, Diệp Thành nhìn chằm chằm vào người đàn ông trung tuổi mặc đồ đen, trông ông ta hết sức lạnh lùng, trên lưng còn đeo theo đại cung màu đen, đôi mắt hiện lên cái nhìn yêu dị.
“Có thực lực thế này nhất định được liệt trên bảng Phong Vân”, gã thanh niên mặc y phục trắng đứng lại, khoé miệng nhếch lên nhìn Diệp Thành: “Không biết ngươi là ai?”
“Liên quan đến ngươi à?”, Diệp Thành khoanh tay trước ngực, hắn nhìn tên kia với vẻ mặt đầy hứng thú.
“Đương nhiên có liên quan rồi”, gã thanh niên lật tay lấy ra cái quạt xếp, vừa phẩy quạt vừa nhìn Diệp Thành, mỉm cười dị thường: “Ta là người trên bảng xếp hạng Phong Vân, nếu như ngươi xếp trước ta thì ta phải giết ngươi để thay thế vị trí”.
Ồ?
Diệp Thành nhướng mày: “Khẩu khí không vừa, ngươi xếp thứ mấy trên bảng Phong Vân?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!