“Muốn đi sao?”, Hoắc Tôn tức giận gầm thét, bước lên biển Thái Âm lập tức đuổi theo.
Cơ Tuyết Băng cũng lao nhanh như thần mang.
Những người phía sau cũng chạy theo như ong vỡ tổ, bọn họ muốn xem rốt cuộc kẻ nào dám cướp bảo bối ngay dưới mí mắt của Thái Âm Chân Thể và Huyền Linh Chi Thể.
Đùng đoàng! Ầm!
Tiếng nổ vang lên không dứt khiến cho hố thần khẽ rung lắc.
“Mẹ nó, lão tử không thể hiện thì ngươi lại tưởng là mèo bệnh!” cuối cùng Diệp Thành ở phía trước cũng nổi giận, hắn đột nhiên dừng bước.
Bên ngoài hố thần, nghe thấy tiếng nổ ầm ầm liên tục vang lên bên trong, các lão già trên trời không khỏi nhíu mày, ai nấy đều đưa mắt nhìn nhau.
“Tiếng động bên trong mạnh như vậy, chẳng lẽ có pháp bảo xuất thế?”
“Sắp tới giờ rồi sao vẫn chưa ra, vẫn đang cướp bảo bối sao?”
“Chắc đang trên đường rồi”.
“Hy vọng cháu trai của ta tìm được bảo bối tốt!”
Phụt!
Khi bọn họ còn đang thảo luận thì một bóng người đã bay ngược từ trong hố thần ra, nhĩn kỹ lại thì thấy đó là đệ tử bảng Phong Vân, hơn nữa còn nằm trong số ba mươi người đầu tiên.
Thấy vậy, các lão già kia đều giật mình.
Phụt! Phụt! Phụt!
Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì một loạt tiếng ói máu lại liên tiếp vang lên, từng bóng người chật vật bay ngược ra khỏi hố thần, hơn nữa đều là bị đánh mà bay ra.
Bùm! Ầm!
Sau đó vẫn còn rất nhiều bóng người bay ra nữa, trong đó có không ít đệ tử mạnh trong bảng Phong Vân.
“Là ai làm?”, mấy lão già hét lên, bởi vì trong số những người bị đánh bật ra ngoài, có rất nhiều người là đệ tử nhà bọn họ.
Trong tiếng hét giận dữ, hầu như bọn họ đều nhìn về phía Thị Huyết Điện và Chính Dương Tông, có thực lực quét sạch bao nhiêu người thế này, bọn họ chỉ có thể nghĩ tới Hoắc Tôn Thái Âm Chân Thể và Cơ Tuyết Băng Huyền Linh Chi Thể.
“Đó là vì thực lực không bằng người ta”, người mặc áo bào huyết sắc của Thị Huyết Điện nở nụ cười giễu cợt.
Người này đến sau, hơn nữa bọn họ cảm nhận được hắn ở cảnh giới Chuẩn Thiên, hơn nữa thực lực cực kỳ mạnh, nếu không cũng không có tự tin đổi mặt với bao nhiêu lão bối thế này.
“Thực lực kém là do bọn họ vô dụng”, một lão già mặc áo choàng đen của Chính Dương Tông cũng có thực lực rất mạnh lạnh lùng nhìn xung quanh, xem ra ông ta cũng là cao thủ có thực lực vô song.
“Các ngươi…”, thấy Thị Huyết Điện và Chính Dương Tông như thế, những lão già từ tứ phương đều lộ ra vẻ lạnh lùng.
Hừ! Hừ!
Kẻ mạnh của Thị Huyết Điện và Chính Dương Tông chỉ hừ lạnh trước điều này.
Ruỳnh!
Khi bầu không khí ngột ngạt tới cực điểm, một bóng dáng xinh đẹp có thần hà ba màu bao quanh thân thể bay ra.
“Huyền Linh Chi Thể?”, khi nhìn thấy người đó là ai, mọi người đều nheo mắt, vẻ mặt của đám người Chính Dương Tông khó coi cùng cực, Cơ Tuyết Băng bị đánh bay ra, có nghĩa là cô ta đã thua Hoắc Tôn Thái Âm Chân Thể sao?
So với Chính Dương Tông, vẻ mặt của đám người Thị Huyết Điện lại ngông cuồng tự đại, ngay cả Huyền Linh Chi Thể cũng bị đánh ra, vậy còn phải nói tới người thắng sao? Ngoài Thánh tử Hoắc Tôn của Thị Huyết Điện bọn họ ra thì còn ai nữa?
“Vậy Tôn Nhi xứng đáng là người đứng đầu bảng Phong Vân rồi”, lão già mặc áo bào huyết sắc của Thị Huyết Điện vuốt râu, cười nhạt.
Nhưng lời lão ta vừa dứt, một người có sức mạnh Thái Âm màu đen bao quanh cũng bị đánh bật ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!