Sau một tiếng động kinh thiên động địa, bóng hình Diệp Thành ngã xuống trong hư không, mặt đất lại lần nữa xuất hiện một cái hố sâu.
“Hai lão già đáng chết, ép ta phải ra đại chiêu”, trên mặt đất, Diệp Thành mình đầy thương tích lại lần nữa đứng dậy, hắn quyết định không màng tới thân phận, sử dụng nhiều chiêu bài áp chót, và quan trọng nhất đó là hắn đã quyết định sử dụng tới Tiên Luân Cấm Thuật để tiêu diệt một trong hai lão già này.
“Tiểu tử, có cần ta giúp không?”, trong Đại La Thần Đỉnh, Tiểu Linh Oa thò đầu ra.
“Ngươi dẹp sang bên đi”.
“Ôi trời, lão tử đây lợi hại lắm đấy”, Tiểu Linh Oa hô lên.
Ừm!
Ừm!
Tiểu Linh Oa vừa thò đầu ra đã bị lão già mặc huyết bào và Ân Trụ trong hư không nhìn thấy, cả hai chợt sáng mắt lên, bọn họ đồng thanh lên tiếng: “Đó là thứ gì vậy?”
Ôi trời!
Nghe câu này, Tiểu Linh Oa khó chịu thấy rõ, hắn đứng trên đại đỉnh, cất giọng mắng chửi thậm tệ: “Hai lão tạp chủng, mẹ kiếp, các ông mới là thứ gì, cả nhà các ông mới là thứ gì thì có”.
Bị tên kia mắng chửi như vậy, cả hai lão già nheo mắt lại giống như nhìn ra sự bất phàm của Tiểu Linh Oa.
“Ta cũng muốn có cái thứ nhỏ con này”, lão già mặc huyết bào lập tức lên tiếng.
“Nó là của ta”, Ân Trụ nói rồi lao xuống, mắt ông ta rõ vẻ tham lam.
Thấy vậy, lão già mặc huyết bào mới lạnh mặt, ông ta cũng như một đạo thần mang bay từ không trung xuống.
“Vội vàng muốn chết vậy sao?”, thấy cả hai lão già lao tới, Tiên Luân Nhãn của Diệp Thành đã âm thầm mở, sức mạnh của đồng tử cũng được ngưng tụ, vả lại đã ngắm chuẩn Ân Trụ.
Thế nhưng hắn còn chưa tung đại chiêu thì một phần hư không ở bên đã nứt lìa, một bàn tay khổng lồ bạt tới.
Bốp!
Tiếng tát chát chúa vang lên, Ân Trụ đang xông tới lập tức bị ăn cái bạt đau đớn, ông ta bị bàn tay khổng lồ kia bạt bay đi, cứ thế lộn nhào trong hư không.
Sau khi đánh bay Ân Trụ, bàn tay khổng lồ kia lại chuyển hướng giáng cho lão già mặc huyết bào một cái.
Bốp!
Nhìn cảnh tượng hoành tráng giữa hư không, Diệp Thành chợt nuốt nước bọt, chỉ hai cái bạt mà có thể khiến cả hai lão già ở cảnh giới Chuẩn Thiên bị đánh bay đi, mẹ kiếp, đúng là bá đạo!
“Bàn tay đó thật mạnh”, Tiểu Linh Oa cũng nuốt nước bọt và ngẩng đầu nhìn trời.
Là kẻ nào?
Là kẻ nào?
Hai âm thanh phẫn nộ liên tiếp vang lên, Ân Trụ và lão già mặc huyết bào sát phạt tới với sát khí ngút trời.
Điều đáng nói đó là trên mặt của hai lão già này vẫn còn y nguyên vết tay, đặc biệt là Ân Trụ, mặt mày méo xệch cả đi.
Không gian hư vô nứt rồi, một lão già đầu tóc bạc phơ từ từ đi tới, ông ta mặc bộ y phục bằng vải gai, thân hình hơi khom khom, bàn tay toàn vết chai sạn.
“Ông ta thật mạnh”, Diệp Thành ở bên dưới cũng nhìn lão già tóc bạc, trong lòng thầm trầm trồ cảm thán.
“Khí tức mạnh mẽ như vậy, chắc chắn không hề thua kém Độc Cô Ngạo”, Diệp Thành lẩm bẩm.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!